• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đụng đến ai thì Nhã Linh có thể bỏ qua nhưng đã đụng đến ba mẹ cô thì cô không chắc

Nhã Linh nhìn thẳng vào mặt của Thảo Hạnh " con nói rồi con và Gia Phát không có gì cả, dì không được phép động vào ba mẹ con, con nghĩ ho dạy con còn tốt hơn dì dạy con dì "

" mày.... bây đâu, lấy roi ra đây, hôm nay tao không dạy con điếm này thì tao không phải là bà hai của cái nhà này " Thảo Hạnh tức run người, bà ta quát lớn

Con Kiều lật đật chạy đi lấy roi, lòng nó sướng lắm chỉ mong chạy đến càng nhanh càng tốt

Liên Nhi nghe thấy thế liền quỳ xuống xin bà hai " lạy bà, tha cho mợ, mợ đang bệnh, bà đánh mợ không chịu nổi "

" cút ra nếu không đừng trách " Thảo Hạnh cầm lấy cây roi, trừng mắt nhìn Liên Nhi


" bà ơi, cậu hai sắp về rồi, bà đánh mợ, lỡ cậu tức lên " Không đợi Liên Nhi nói hết câu Thảo Hạnh đã đá Liên Nhi ra " con Kiều tát cho con Nhi năm cái vì tội nói nhiều "

" dạ " Con Kiều chạy nhanh đến nắm tóc Liên Nhi kéo đi sau đó bắt đầu tát

" mấy người giận cá chém thớt không thấy nhục sao?" Nhã Linh thấy Liên Nhi bị đánh lòng không khỏi sót

" đến lượt mày nè " Thảo Hạnh giơ cái roi cao lên đánh mạnh vào lưng Nhã Linh

Cô dù đau cũng ráng cắn răng chịu đựng,đánh được hai cái thì Huyền My đi đến " mẹ à, anh hai mà biết thì chỉ sợ dang dở chuyện làm ăn của anh Lộc"

Thảo Hạnh nghe đến dây thì cũng ngừng tay nhưng nếu bà ta dừng lại thì khác gì tự nhận là bà ta sợ Gia Luân, lúc đó còn gì là thể diện

" con điếm kia, chỉ cần mày xin lỗi thì tao sẽ tha cho mày " Thảo Hạnh nhìn Nhã Linh nói

Nhã Linh vẫn không trả lời, cô cảm thấy mình không hề có lỗi tại sao phải xin

Thấy Nhã Linh im lặng làm cho Thảo Hạnh thêm phần tức giận bà ta đá thẳng vào lưng đầy vết thương của Nhã Linh

" bà làm gì đó " Gia Luân tức giận chạy vào ôm trầm lấy cô

" mẹ sao mẹ lại đánh chị dâu?" Gia Phát thấy vậy nhìn Thảo Hạnh hỏi

" nó vô lễ với mẹ nên mẹ dạy nó có gì sai sao?" Thảo Hạnh cười khinh hỏi

" Nhi tại sao mợ bị đánh " Ban nãy Gia Luân cũng nhìn thấy con Kiều đang tát Liên Nhi nên hỏi

" dạ tại...." Liên Nhi nhìn xung quanh thấy mọi người đều đang nhìn mình, ánh mắt của bà hai đe doạ cô làm cô chần chừ

" nói nhanh " Gia Luân quát lớn

" dạ tại bà hai nghi mợ hai đẩy đưa với cậu Út nên bà đánh mợ " Liên Nhi ôm mặt nói hết sự thật vì cô biết chắc chắn cậu hai có thể giúp mợ hai lấy lại công lí

" mẹ à sao lại vậy con với chị dâu chỉ là bạn bè mà thôi " Gia Phát không ngờ mẹ mình có thể làm loại chuyện ác độc như này với Nhã Linh dù cậu yêu cô nhưng đối với cô cậu chỉ là bạn không hơn không kém, cậu rất tôn trọng quyết định của cô

" con đừng nghe nó nói bậy mẹ không có tại con điếm kia bất kính với mẹ " Thảo Hạnh nắm lấy tay Gia Phát nói

" dì im đi, Liên Nhi con kiều đánh mày bao nhiêu cái cứ đánh gấp đôi cho tao, Tèo mày quan sát kĩ sau đó đưa con Nhi về bôi thuốc, từng người làm gì với vợ tôi tôi sẽ nhớ mặt, khiến các người trả gấp đôi " Gia Luân bồng cô lên trừng mắt vào từng người ở đó sau đó rời đi

" bỏ xuống đi tôi tự đi được " Nhã Linh thấy đã ra khỏi nhà lớn rồi liền nhìn Gia Luân nói

".... " Gia Luân không trả lời vẫn bế cô đi về phòng, người con gái này thật là ngu ngốc tại sao để đánh đến như này chứ, cô có biết lúc anh thấy cô bị bà ta đá chỉ hận là anh không thể giết bà ta ngay lúc đó

Gia Luân đặt Nhã Linh lên giường, đặt cô nằm úp lại, để dễ bôi thuốc

" anh định làm gì, tránh ra " Trải qua chuyện đêm qua cô vô cùng đề phòng anh càng không muốn anh đụng vào người mình

" tôi muốn bôi thuốc cho em " Gia Luân lấy hộp đưa trước mặt Nhã Linh

" không cần, lát tôi nhờ dì Bảy bôi dùm cũng được " Nhã Linh ngồi dậy úp lưng vào tường

" đợi đến lúc dì Bảy vào là lưng em đã nát rồi đấy mau nằm xuống tôi không làm gì em đâu" Gia Luân nhẹ nhàng nói

Nhã Linh tuy thật sự không muốn Gia Luân chạm vào mình nhưng vết thương này thật sự rất đau, cô đành ngoan ngoãn nằm xuống

Gia Luân vén áo của Nhã Linh lên và bắt đầu bôi thuốc lên lưng cho Nhã Linh, nhìn những vết thương đỏ ửng, có chỗ còn rướm máu mà tâm trạng anh không khỏi đau xót

Anh nhẹ nhàng hết mức có thể, loại thuốc này được nhập từ nước ngoài về nên bôi lên cũng rất dễ chịu

" tôi xin lỗi chuyện hôm qua, tôi thật sự không cố ý " Gia Luân vừa bôi thuốc vừa nói


Nhã Linh thì im lặng cô không biết phải trả lời làm sao nếu nói không còn giận thì là nói dối


Gia Luân bôi thuốc xong tự động kéo áo Nhã Linh xuống sau đó rời ra ngoài


Một lát sau khi Gia Luân trở lại thì trên tay đang bưng mâm bên trên có rất nhiều đồ ăn


" ngồi dậy ăn cơm" Gia Luân đặt mâm thức ăn xuống nhìn Nhã Linh nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK