Rất nhiều người nắm chặt song quyền, dừng ở đây, tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại chưa bại một lần, ngoại trừ Đế Thí đánh ngang tay với Tần Vấn Thiên ra, những người khác đã chiến tất thắng, cũng không biết Đế Thí là kẻ yếu nhất trong tám người là bởi vì hắn lựa chọn Tần Vấn Thiên làm đối thủ.
- Tám người bọn họ đã chiếm tám ghế rồi.
Rất nhiều người nói thầm trong lòng, nắm chặt song quyền, bọn họ cảm thấy rất khẩn trương.
Chỉ cần lại đào thải một người, tốp mười sẽ xuất hiện, một người này là một trong ba người Tần Vấn Thiên, Lâu Băng Vũ hoặc Tư Lăng.
Một ngày này, Tần Vấn Thiên đang ở trước bia đá, hắn đình chỉ tu hành, muốn rời khỏi cổ bia, đột nhiên hắn ý thức được, từ đầu đến giờ hắn chỉ đánh bại hai người, bởi vậy hắn chỉ có thể đi tới cổ bia thứ ba, bởi vậy hắn muốn tiếp tục đi về phía trước, nhất định phải đánh bại một người mới được.
Xem ra, không thể không chủ động chiến đấu.
Nghĩ vậy trong mắt Tần Vấn Thiên tỏa ra hàn quang đáng sợ, ánh mắt xâm lược của hắn nhìn vào một bia đá.
Sau một lát, trên cổ bia của Đế Thí xuất hiện một tia sáng chói mắt, không ngờ có người xâm lấn bia đá của hắn?
Nhìn sang, Đế Thí nhìn thấy Tần Vấn Thiên đang được ánh sáng rực rỡ bao phủ, quanh thân bao phủ hư ảnh Kim Sí Đại Bằng, ánh mắt kiêu ngạo nhìn chằm chằm vào hắn.
- Chuyện này...
Người trên cầu nổi ngạc nhiên.
- Hắn điên rồi sao, chủ động xâm lược cổ bia của Đế Thí?
Tần Vấn Thiên, hắn không có lựa chọn Lâu Băng Vũ, cũng không có lựa chọn Tư Lăng, mà là Đế Thí.
Tần Vấn Thiên đã giao phong một trận với Đế Thí, khi đó hắn mới bước ra khỏi tấm bia đá thứ nhất nên bị Đế Thí áp chế, nhưng mượn ưu thế tốc độ đứng ở thế bất bại, nhưng bây giờ, là hắn chủ động xâm lấn.
- Làm rất đẹp, chơi chết hắn.
Phàm Nhạc đứng trước màn sáng cổ bia, vẻ mặt của hắn đầy hưng phấn, cách đó không xa, sắc mặt người Đế gia âm u, lạnh lùng nói :
- Muốn chết.
- Rốt cục chủ động xâm lược sao, sẽ có kinh hỉ hay không?
Ánh mắt Lâm Tiên Nhi lộ ra thần thái hưng phấn, chỉ cần Tần Vấn Thiên đánh thắng trận này, ý nghĩa tốp mười đã được quyết định, Đế Thí bị đá ra khỏi tốp mười.
Việc đó có ý nghĩa Thiên Cương cảnh thế hệ này của Hoàng Cực Thánh Vực sẽ rung động.
- Lão tử hơi khẩn trương.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn ánh sáng trên cổ bia, hắn cảm thấy trái tim đang đập mạnh, hắn hiểu Tần Vấn Thiên, gia hỏa này chủ động xâm lấn nhất định sẽ có nắm chắc.
- Ngươi thật muốn chết.
Đế Thí nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, hắn bị chủ động khiêu khích, hắn là kẻ đầu tiên trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại bị khiêu khích, đây là việc rất mất mặt.
Đôi mắt Tần Vấn Thiên bắn ra hào quang sáng ngời, thân thể của hắn động giống như tia sáng di chuyển, hắn hóa thành ánh sáng tấn công Đế Thí.
- Ô...ô...n...g!
Cuồng phong quét qua, thân thể Đế Thí lao về phía Tần Vấn Thiên, hai người nhìn chằm chằm vào đối phương, trong mắt bọn họ lộ ra kiêu ngạo và lạnh lùng.
Chỉ thấy lòng bàn tay Tần Vấn Thiên tỏa ra ánh sao sáng ngời, hóa thành phù quang rực rỡ, ngay sau đó ánh sáng trong lòng bàn tay hắn tấn công Đế Thí.
Đế Thí cũng phát ra một kích tương tự, đó là lợi trảo hung cầm đáng sợ.
- Bành!
Lợi trảo hung cầm đáng sợ bị xé rách, lực lượng như ánh sao trút xuống người Đế Thí.
Đế Thí xuất ra hai chưởng, lợi trảo hung cầm khổng lồ không ngừng oanh kích, âm thanh chấn động ầm ầm không ngừng, lợi trảo nát bấy, chưởng ấn vô kiên bất tồi.
Thân thể Đế Thí bị đẩy lùi về phía sau.
- Tốt.
Mập mạp trên cầu nổi vô cùng hưng phấn, Đế Thí rất kiêu ngạo, nếu đánh hắn bay ra ngoài thì quá tốt, những người khác nhìn bóng người màu vàng kia, trái tim bọn họ đập mạnh, mới giao phong lần đầu tiên, Tần Vấn Thiên đã chiếm cứ ưu thế, hắn sắp nghịch thiên rồi sao?