Editor: Cá.
****
Trưa muộn, hai người ăn cơm xong thì tản bộ dạo quanh khu ký túc xá một lần.
Hai bên trái phải có rất nhiều loại thực vật bình thường và linh thực cấp thấp, Tiêu Chiến còn thấy được một vài phiến lá hình thoi của dây đằng trên thân đại thụ ngoài sân.
Đi dạo xong hai người trở về phòng nghỉ trưa.
Buổi chiều khi tỉnh dậy, Tiêu Chiến nhận được một tin nhắn, là tổ trưởng tổ thí nghiệm phát tới.
Sau khi xem qua, cậu cùng Vương Nhất Bác đi đến tầng một, bên trái có một phòng, mọi người đang đợi.
Phòng diện tích rất lớn, bố trí giống phòng học, phía trước là bục giảng, chung quanh đặt các loại dụng cụ, phía dưới có tám trương ghế, nhưng chỉ có duy nhất một người đang ở trên bục là ngồi xuống, còn lại ba người khác đều đứng.
Bọn họ đi vào, ngồi ở phía dưới có năm Alpha mặc áo bảo hộ cùng với một Omega mặc áo sơ mi màu đen, tất cả đều nhìn lại.
Omega nhìn xuống phía dưới: " Chào hai người, ta là tổ trưởng Diệp Lỗi, mời vào. Tiêu tiên sinh ngồi ở giữa đi."
Tầm mắt Vương Nhất Bác đảo qua, ngồi vào vị trí thứ hai từ phải đếm qua trên bục giảng, bên cạnh hắn là một Alpha, sau đó Tiêu Chiến ngồi vào ghế giữa, bên phải là Vương Nhất Bác, bên trái là tổ trưởng Diệp.
Đợi hai người ngồi vào chỗ, Diệp Lỗi mới lên tiếng: "Chúng ta vào thẳng vấn đề chính."
Trên màn hình thực tế ảo phía sau xuất hiện hình ảnh một giang phòng "Đây là phòng bên cạnh, kế hoạch của chúng ta là đặt Tiên Ma Khoai đặt ở chỗ này, đầu tiên thí nghiệm tập tính trong nhà."
Diệp Lỗi ngưng lại một chút nhìn về phía Tiêu Chiến: "Có thể chứ?"
Tiêu Chiến gật đầu: "Có thể."
"5 giờ sáng mai, đem Tiên Ma Khoai chuyển đến bên ngoài hoàn cảnh tự nhiên, thí nghiệm tập tính dã ngoại." Diệp Lỗi nói tiếp, phía sau màn hình chuyển tiếp hình ảnh một khu rừng.
Xong Diệp Lỗi lại nhìn về phía một vị Alpha nói: "Thời gian một ngày có đủ để sắp xếp không?"
Vị Alpha kia gật đầu: "Đủ."
"Kế hoạch tập tính dã ngoại sẽ quan sát liên tục ba ngày, sau ba ngày kế hoạch ấn theo trước đó nghiên cứu điều chỉnh, có vấn đề gì không?"
Tiêu Chiến lắc đầu, vị Alpha kia cũng lắc đầu.
Diệp Lỗi chốt hạ: "Đem Tiên Ma Khoai tới phòng bên cạnh đi, trước đó đo lường các phương diện số liệu của nó."
Toàn bộ người đều chuyển tới phòng bên cạnh, đương khi Tiên Ma Khoai xuất hiện ở bên trong chỗ đất trống, tổ thí nghiệm có người nhịn không được kinh ngạc ra tiếng.
Tuy rằng bọn họ khi kiểm tra đã xem qua hình ảnh trong tư liệu, nhưng tận mắt chứng kiến hoàn toàn khác nhau.
Thị giác chấn động, khứu giác hưởng thụ.
Tiên Ma Khoai vươn căn đen thui ở trước mặt mỗi người quơ quơ lại lùi về, một cái thì hướng đến cổ tay Tiêu Chiến, một cái thì đứng bên người cậu.
Diệp Lỗi mở ra toàn bộ theo dõi thiết bị, tầm mắt rơi xuống cổ tay của Tiêu Chiến: "Nó thực thân với cậu."
Tiêu Chiến còn chưa kịp trả lời, căn đen thui lập tức uốn lượn, ở bên mặt Tiêu Chiến cọ cọ, cậu duỗi tay nắm lấy nó: "Đừng quấy."
Diệp Lỗi kinh ngạc cực kỳ: "Chỉ số thông minh thật cao, nó có thể nghe hiểu chúng ta nói chuyện sao?"
Tiêu Chiến gật đầu: " Đúng vậy, trong sách nói có linh thực cấp S có chỉ số thông minh cao là chính xác."
Đôi mắt Diệp Lỗi tỏa sáng, dạo quanh Tiên Ma Khoai một vòng: "Đáng tiếc linh thực cấp S quá ít, hiểu biết của chúng ta không nhiều lắm. Tuy rằng ở các nơi phát hiện qua tung tích của linh thực cấp S, nhưng khi truy tìm đều thất bại, chúng nó ở tàng ẩn ở trong địa bàn của mình rồi."
Nói đoạn Diệp Lỗi lại nhìn về phía Tiêu Chiến, tò mò kích động hỏi: "Nó vì sao lại cùng cậu trở về? Còn thân cận như vậy?"
Tiêu Chiến do dự một chút, đem chuyện tin tức tố của mình kêt lại, không đợi Diệp Lỗi tiếp tục hỏi, cậu nói thẳng: "Tôi cũng không biết trong thân thể mình có đồ vật gì của nó nữa, ta cũng chưa có nhìn thấy ở trên người nó bao giờ."
Diệp Lỗi đem chuyện của cậu nói ghi chép lại: " Ngày thường nó chỉ uống dịch dinh dưỡng là được sao? Có cần phơi nắng tiến hành quang hợp không?"
"Hẳn là không cần, trước nay tôi chưa từng mang nó đi phơi nắng." Tiêu Chiến trả lời xong lại nhéo nhéo căn đen thui, "Ngươi muốn phơi nắng không?"
Lập tức căn đen thui lắc lư trái phải, rồi lại gật gật đầu.
Tiêu Chiến khó hiểu nhướng mày: "Không cần hay là cần?"
Căn đen thui không nhúc nhích, trong đầu Tiêu Chiến hiện lên hình ảnh Tiên Ma Khoai trải qua, dưới ánh mặt trời cánh hoa màu đỏ phảng phất lóe quang, quanh thân quay chung quanh rất nhiều động vật, còn có bao nhiêu bướm ong.
Hình ảnh lại chuyển, chỗ sâu nhất trong rừng rậm một chút ánh mặt trời đều không chiếu tới, Tiên Ma Khoai lẳng lặng chờ đợi, căn cần khắp nơi vươn dài, đi săn.
Sau khi xem xong Tiêu Chiến hiểu được, Tiên Ma Khoai không tiến hành quang hợp thì sẽ đi săn, có cả hai loại phương thức sinh tồn của thực vật và động vật.
Mà hiện tại có dịch dinh dưỡng, tương đương với thay thế đi săn.
Tiêu Chiến hướng Tiên Ma Khoai xác nhận lại: "Ý của ngươi là, phơi hay không phơi đều được?"
Căn đen thui gật gật.
Diệp Lỗi lúc này mới lên tiếng: "Vậy thí nghiệm tập tính trong nhà thì sẽ loại bỏ phân đoạn chiếu sáng, chờ lthí nghiệm tập tính dã ngoại lại nghiên cứu tác dụng quang hợp của nó."
Diệp Lỗi nói xong, cho tổ viên mở một thùng dịch dinh dưỡng đặt gần Tiên Ma Khoai.
Thoắt một cái, Tiên Ma Khoai vươn rất nhiều căn đen thui ra, toàn thân di chuyển tới ngâm mình ở thùng, ở trong dịch dinh dưỡng nó thư giãn, phát ra mùi hương càng nồng đậm, rõ ràng tâm tình đang rất tốt.
Diệp Lỗi đứng tại chỗ cảm thụ một lát: " Mọi người khi ngửi mùi hương của nó có cảm giác gì?"
Một tổ viên trả lời: "Thực thoải mái, lười biếng."
"Có cảm giác mơ màn, như là đang ở trong mơ."
"Đúng vậy, tôi cũng có loại cảm giác này."
Diệp Lỗi nhìn về phía Tiêu Chiến: "Ta cùng bọn họ có cảm giác giống nhau, còn cậu thì sao?"
Tiêu Chiến gật đầu: "Dù là trong mơ nhưng suy nghĩ thực rõ ràng, biết hết thảy đều là chân thật."
Diệp Lỗi ừ một tiếng, suy tư một lát nói: " Cảm thấy mơ hồ, nhưng lại không ảnh hưởng lý trí. Lão tam, nhớ ghi chép lại."
Sau đó lại nói với Tiêu Chiến: "Ta muốn thí nghiệm một chút về tác dụng mùi hương của nó đối với tin tức tố của A O, để khoing bị ảnh hưởng, mọi người trở lại phòng bên cạnh đi."
Trừ bỏ Diệp Lỗi cùng người kêu là Lão Tam kia, những người còn lại đều đi ra ngoài.
Có tổ viên nói giỡn: "Tổ trưởng Diệp đừng sợ, Lão Tam nếu dám xằng bậy, chúng ta lập tức liền xông vào tẩn hắn."
Lão Tam hướng người nọ đá một cái: "Cút đi, tính tự chủ của tôi rất cao, bằng không cậu cho rằng tổ trưởng vì cái gì chọn tôi."
Người nọ cười rộ lên, sau đó rời khỏi phòng.
Tới phòng bên cạnh rồi cũng không ai ngồi xuống, tất cả đều đứng nhìn màn hình thực tế ảo trên tường đang hiển thị phòng Tiên Ma Khoai.
Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đứng ở đằng trước, còn lại người khác đứng ở cửa, tựa hồ thật sự chuẩn bị tùy thời vọt tới phòng bên kia.
Trên màn hình thực tế ảo, Diệp Lỗi một bên gỡ miếng dán ngăn cách của mình ra một bên nói với Lão Tam:"Đem miếng dán ngăn cách của cậu lấy xuống đi."
Lão Tam nghe lệnh làm theo.
Năm phút sau, hai người Diệp Lỗi vẫn là mặt đối mặt đứng nhìn nhau, không có ai đỏ mặt nhũn chân, giống như đang dán miếng dán ngăn cách.
" Lúc tổ trưởng Diệp kiểm tra tộ có xem qua nha, tin tức tố thực hấp dẫn người khác, không đạo lý a."
"Ách...... Lão Tam có phải có vấn đề hay không?"
"Không có khả năng, trước kia lúc Lão Tam xem tổ trưởng kiểm tra, đã phải trực tiếp đi vào phòng tắm giải quyết."
Lại qua năm phút, Diệp Lỗi mặt hướng cameras, vẫy vẫy tay.
Mấy người bên này thấy thế, đều di chuyển sang.
Diệp Lỗi cùng Lão Tam dán miếng dán lên, mở thiết bị lọc mùi, trong không khí còn tàn lưu mùi vị tin tức tố ngọt nị của Omega và mùi vị tin tức tố cường hãn của Alpha.
Vương Nhất Bác giữ chặt tay Tiêu Chiến, đánh giá thần sắc của cậu.
Tiêu Chiến sửng sốt phản ứng lại, cười rộ lên: "Không có ảnh hưởng."
Có tổ viên kinh ngạc: "Ta cũng không có chịu ảnh hưởng."
"Cảm giác rất kỳ quái a, ta ngửi thấy mùi vị tin tức tố của tổ trưởng Diệp, nhưng cảm xúc phi thường ổn định."
Diệp Lỗi đè lại kích động tâm tình, nỗ lực làm ngữ khí bằng phẳng: "Này hẳn là công hiệu mùi hương của Tiên Ma Khoai, sử cảm giác mơ hồ hóa, nhưng không ảnh hưởng tính chân thật. Tương đương với A O như cũ có thể ngửi được mùi vị tin tức tố của đối phương, nhưng cảm xúc do tin tức tố mang đến rất mơ hồ, làm đầu óc bảo trì thanh tỉnh."
Đôi mắt Tiêu Chiến sáng lên, nhìn về phía Vương Nhất Bác: "Nói như vậy, về sau lúc chúng ta ở bên nhau, không cần dán miếng dán ngăn cách rồi."
Vương Nhất Bác gật đầu: " Nhưng vẫn chưa biết đối với A O bình thường hữu dụng còn đối với A O có độ xứng đôi cao thì hiệu dụng có tương đồng hay không."
Một người tổ viên hô: " Đúng nha, Lão Tam cùng tổ trưởng Diệp độ xứng đôi thấp nhất."
"Ha ha, nguyên lai tổ trưởng Diệp chọn Lão Tam là bởi vì nguyên nhân này."
Diệp Lỗi liếc người nọ một cái, chờ bọn họ an tĩnh mới mở miệng: "Vương tổng nói không sai, bất quá hôm nay không có biện pháp thí nghiệm, ba ngày sau sẽ thí nghiệm cụ thể chi tiết. Vô luận kết quả thế nào, loại này công hiệu đã phi thường thần kỳ. Về sau có lẽ A O có thể giống như Beta không cần dùng miếng dán ngăn cách, không chịu bản năng ảnh hưởng nữa. Kia thật sự là quá tốt, ta có vị bằng hữu, người hắn thích có độ xứng đôi với hắn rất thấp, sau lại có người xứng đôi cao hơn theo đuổi, sau khi uống rượu hắn chịu tin tức tố ảnh hưởng, không khống chế được cùng người nọ lên giường, hiện tại còn một đang loạn một đoàn."
"Thật thảm."
"Thời điểm tôi không khống chế được chính mình, thật sự rất bực bội, cảm giác giống như dã thú, chờ tỉnh táo lại, nhìn thấy bộ dáng Omega nhà ta mà đau lòng."
Tiêu Chiến nhìn sang, đang nói là một vị Alpha đang ngồi phía trước cậu.
"Lão Đại, được rồi, đừng rải cơm tró nữa."
"Đúng vậy, đây là lúc mời cơm tró sao?"
Diệp Lỗi đem kết quả thí nghiệm ghi chép lại: " Mọi người đi chuẩn bị đi, thí nghiệm tập tính trong nhà không cần hỗ trợ nữa, toàn bộ hành trình theo dõi là được."
Lão Đại gật gật đầu, mang theo bốn tổ viên còn lại rời đi.
Diệp Lỗi nói với Tiêu Chiến: "Tôi đến phòng bên cạnh quan sát, hai người có thể tùy ý làm chuyện khác, có việc ta liên hệ cậu."
Tiêu Chiến gật đầu: " Vậy anh ở lại, chúng tôi còn có việc.". Truyện Linh Dị
Trước khi cậu rời đi, lại dặn dò Tiên Ma Khoai một phen, nhéo nhéo căn đen thui.
Tiên Ma Khoai buông Tiêu Chiến ra, cậu và Vương Nhất Bác cùng nhau rời khỏi phòng.