Editor: Cá.
*****
Tin nhắn không có ký tự, chỉ gửi đến một tệp đính kèm, là đơn di dời tài sản.
Tiêu Chiến không rõ ràng lắm cụ thể là bao nhiêu, nhưng sau nhìn đến các hạng mục đều là 30%, liền biết không ít.
Cậu chú ý đến Vương thị, những cái khác không biết cụ thể, nhưng ít ra biết Vương thị lợi nhuận rất cao, mỗi năm 30% là rất rất rất nhiều.
"Đây là có ý tứ gì?"
"Tôi không có biện pháp dùng hình thức hôn nhân để bảo đảm, chỉ có thể lấy phương thức này, sau này mặc kệ bệnh của tôi có thể chữa khỏi hay không, em rời đi cũng có thể sống tốt."
"Này cùng kết hôn không phải giống nhau sao? Mặc kệ anh bị bệnh gì, tôi đều không ngại, tôi cảm thấy anh hiện tại rất tốt."
"Em còn trẻ, còn có rất nhiều sự lựa chọn. Sẽ không chịu nổi thời gian tra tấn."
Lời này nói đích xác thật không sai, Tiêu Chiến cũng không thể phản bác về tuổi tác của mình, càng không thể nói lời thề son sắt vĩnh viễn bất biến.
Đừng nói là Vương Nhất Bác, ngay cả cậu cũng không tin tưởng.
Bàn tay của Vương Nhất Bác nắm chặt thành quyền, nhưng ngữ khí thoát ra khỏi miệng lại rất nhẹ: "Cho nên, em còn nguyện ý cùng tôi ở bên nhau không?"
" Từ trước đến giờ tôi vẫn luôn nguyện ý mà, tôi thật sự không để ý bệnh của anh đâu. Tôi biết anh hiện tại không tin, nhưng thời gian của chúng ta còn rất dài, tôi sẽ làm anh tin tưởng! Nhưng anh phải đáp ứng, nếu anh đã xác định tôi không để ý, cũng xác định chúng ta ở bên nhau thực hạnh phúc, cho dù bệnh của anh không thể chữa khỏi thì cũng phải cùng tôi kết hôn."
" Được."
Thật ra điều khiến Vương Nhất Bác không muốn lúc này kết hôn chính là lo lắng thiếu niên cùng hắn ở bên nhau lâu rồi, sẽ cảm thấy áp lực, sẽ cảm thấy không hạnh phúc.
Nếu có thể hạnh phúc, hắn tự nhiên nguyện ý cùng thiếu niên kết hôn.
Tiêu Chiến cười rộ lên, chỉ chỉ vòng tay cá nhân nói: "Thứ này không cần đâu."
Vương Nhất Bác nhíu mày.
Tiêu Chién giơ tay, ngón trỏ ở giữa trán hắn nhẹ điểm: "Đừng nhíu mày, hiện tại còn chưa cần đến mấy thứ này."
Lòng bàn tay của thiếu niên mềm mại làm biểu tình của Vương Nhất Bác thôi cương cứng, tiện đà giữa mày giãn ra.
Tiêu Chiến cười cười, tay thuận thế dời đi rơi xuống đáp ở vai của Vương Nhất Bác, lấy tốc độ thật nhanh hôn lên môi đối phương một cái nói: " Đây là quà ra mắt cho bạn trai của tôi."
Vương Nhất Bác hơi giật mình, trong mắt cũng mang theo ý cười, trong trái tim đã lâu không có cảm giác vui vẻ như mọc ra đôi cánh dài muốn bay lên.
Tiêu Chiến trêu đùa: "Anh không chuẩn bị quà ra mắt cho tôi sao?"
Ánh mắt của Vương Nhất Bác chuyển động, hơi hơi cúi đầu, khắc chế lại thân thể ở bên môi cậu khẽ chạm một cái: "Tôi thích em, thực xin lỗi vì trước đó đã cự tuyệt, làm em chịu nhiều uỷ khuất."
Tiêu Chiến ôm lấy cổ hắn: "Không sao, tôi không có uỷ khuất gì cả, anh luôn đối với tôi rất tốt. Còn có... tôi biết anh thích tôi mà."
Vương Nhất Bác có chút xấu hổ, thân là Alpha, lời nói việc làm không đồng nhất thật sự thực không dễ chịu.
Mà loại xấu hổ này rất nhanh liền tiêu tán, khoảng cách của thiếu niên cùng hắn thân cận quá, cơ hồ dán vào trong lòng ngực hắn.
Alpha đối với Omega trời sinh có tính chiếm hữu rất cao, huống chi thiếu niên là Omega mà hắn ái mộ.
Thân thể của Vương Nhất Bác hơi cương cứng, tay nắm cổ tay của thiếu niên hơi dùng sức, đem tay thiếu niên từ sau gáy hắn lấy ra: "Tôi...muốn uống chút nước."
Tiêu Chiến chớp chớp mắt, Vương Nhất Bác là sợ cậu phát hiện hắn không có phản ứng tính dục sao?
Cậu thuận theo mà thu tay, cũng bưng ly nước đưa đến bên miệng uống.
Nên làm như thế nào Vương Nhất Bác mới tin tưởng cậu?
Thật sự cậu không ngại hắn không có năng lực ở phương diện kia.
Hai người không có bất luận hoạt động nào để khẳng định được vấn đề này, vậy làm sao để hắn biết dùng dụng cụ tình thú hỗ trợ cũng có thể rất hài hoà?
Tiêu Chiến lập tức nghĩ nên lên mạng tìm mua một số thứ, còn muốn xem qua một chút video ngắn để cẩn thận hiểu biết một phen, nhưng mà Vương Nhất Bác còn ở nơi này, cậu cố gắn né cổ xúc động này xuống.
Cá: Cừ đít dzăng lên cây ổi =]]]]]]]]
Cậu buông ly nước xuống, chờ Vương Nhất Bác uống xong, lôi kéo cánh tay hắn đứng dậy: "Vừa lúc, cùng tôi đến phòng linh thực nhìn xem."
Phòng linh thật của Tiêu Chiến có lẽ là phòng linh thực kỳ lạ nhất, số lượng quá ít, chỉ có ba cây linh thực, cho dù sắp tới đón Hồng Cầu Quả trở về, cũng chỉ có bốn cây mà thôi, nhưng cấp bậc lại vô cùng cao.
Khi hai người đi vào, cái căn đen thui của Tiên Ma Kboai liền quấn lên tay cậu.
Tiêu Chiến duỗi tay nhéo nhéo nó nói:"Cùng chúng nó chơi, ta có việc rồi."
Căn đen thui cọ cọ cổ tay của cậu một chút, sau đó buông ra, lẻn đến Thấu Cốt Thảo cùng Đoạn Trường Thảo bên kia, hai cây đã quen bị nó quấy rầy, lúc này cũng rất bình tĩnh.
Tiêu Chiến chỉ vào lọ dung dịch nhỏ trên bàn làm việc dựa tường ở góc phải: "Tối hôm qua tôi điều chế thử một ít, lúc tôi đang chuẩn bị kiểm tra thành phẩm thì anh tới."
Câuh cầm lấy lọ thuỷ tinh hàng thứ nhất bên trái, một bên mở nắp một bên nói: "Anh tới vừa đúng lúc, anh ngửi thử xem loại nào làm anh cảm thấy thoải mái thả lỏng.
"Điều chế cho tôi?" Tầm mắt của Vương Nhất Bác từ trên bàn làm việc dài đảo qua, tổng cộng có tám bình nhỏ.
Tiêu Chiến gật đầu: "Đúng đó, gần đây chất lượng giấc ngủ của anh không phải không tốt sao? Hương chế phẩm hẳn là có thể cải thiện, lần đầu tiên tôi chế thành thành phẩm, không phải rất quen thuộc, bất quá thành phần có tinh dầu lạc ti, hiệu quả hẳn là cũng không tệ lắm."
Đáy lòng Vương Nhất Bác dâng lên một tia ấm áp, sắc mặt hết sức nhu hòa: "Cảm ơn em."
Tiêu Chiến đem lọ dung dịch đưa tới trước mũi hắn: "Vương tiên sinh, anh quá khách khí, chúng ta hiện tại chính là người yêu đó, nếu có thể giúp đỡ, tôi sẽ thực vui vẻ."
Mi mắt của Vương Nhất Bác khẽ nhúc nhích, cẩn thận cảm thụ được mùi thơm của hương phẩm, mùi vị thoải mái tươi mát mang theo chút ngọt ngào chui vào khoang mũi, tinh thần cũng theo đó mà run lên, đầu phảng phất được một dòng nước trong rửa quá, sảng khoái nhẹ nhàng.
"Thực không tồi." Vương Nhất Bác đánh giá.
Thu hồi tay, Tiêu Chiến cũng đưa lên mũi chính mình ngửi thử, ghi nhớ loại khí vị mày mang đến cảm thụ gì, sau đó đóng nắp lại, giơ tay quạt quạt tạo gió, làm hương thơm của loại thứ nhất tản đi.
Sau đó lại cầm lấy lọ thứ hai, dò hỏi: " Hiện tại còn còn nghỉ phép đúng không?"
Vương Nhất Bác gật đầu.
Cậu lại hỏi: "Anh....Có đi gặp bác sĩ chưa? Bác sĩ có đề nghị gì làm anh giảm bớt tình trạng mất ngủ không?"
" Đã gặp qua, bác sĩ đề nghị phải thả lỏng tâm tình, cùng nhiều người giao lưu."
"Việc anh nghỉ phép cùng bệnh của anh có liên quan à? Trước đó đi tụ tập cũng là nghe theo kiến nghị của bác sĩ?"
"Ừm."
"Muốn đi du lịch thay đổi không khí hay không? Có lẽ sẽ làm tâm tình tốt hơn đó."
" Cầu dịch cần phải thu thập tiếp một đoạn thời gian nữa, em đi không được, tôi cũng đi."
"Vậy thì tìm một chỗ nào đó ở phụ cận cũng được, tốt nhất thảm thực vật rậm rạp, hoàn cảnh tự nhiên tốt một chút. A, tôi nghĩ đến một chỗ, anh muốn cùng tôi đi hiệp hội linh thực ở vài ngày không?"
"Hiệp hội linh thực?"
"Đúng vậy, lần trước lúc tôi đến đăng ký Tiên Ma Khoai có đi qua, hoàn cảnh ở đó rất tốt, hơn nữa mỗi ngày có rất nhiều hàng mẫu linh thực, chủ nhiệm Lý nói tôi có thời gian rảnh thì đến đó vài ngày, để cho bọn họ nghiên cứu đặc tính của Tiên Ma Khoai ghi chép vào hồ sơ."
"Chúng ta ở vài ngày, lúc nghiên cứu Tiên Ma Khoai thì anh có thể thử xem hiệu quả của linh thực, tôi sẽ đặc chế hương phẩm cho anh dùng thử."
Không có nơi nào có chủng loại linh thực nhiều hơn hiệp hội linh thực cả.
Thiếu niên thật sự quan tâm hắn, ý thức được điểm này, sắc mặt của Vương Nhất Bác nhu hoà đi rất nhiều: "Được."
Sau khi toàn bộ lọ hương phẩm được thử nghiệm xong, Tiêu Chiến để cho Vương Nhất Bác chọn ra một loại có hiệu dụng tốt nhất, đánh dấu vào rồi ghi lại nguyên vật liện cần thiết.
Sau đó cậu cùng l chủ nhiệm Lý liên hệ, xác định có thể mang người theo, liền hẹn tốt thời gian sẽ đến đó.
Kết thúc cuộc gọi, Tiêu Chiến nói với Vương Nhất Bác " Từ ngày 9 đến ngày 15, thời gian một tuần, hôm nay anh trở về, nhớ sửa sang lại một ít đồ dùng hằng ngày.". Xin hãy đọc truyện tại == TRU МtrцyeИ. V n ==
Vương Nhất Bác cảm thấy Omega nhà hắn thật sự quá hiểu chuyện: "Được."
"Hôm nay còn có chuyện gì khác sao?"
"Không có."
"Vậy anh chờ một chút, để tôi viết ra phương phối điều chế loại hương phẩm anh đã chọn. Sớm làm tốt có thể nhanh có thành phẩm, tối mai là có thể dùng thử xem có hiệu quả hay không. Còn lại mấy lọ kia tiếp tục để thêm mấy ngày để hỗn hợp hoà tan chút nữa, có lẽ theo thời gian sẽ có biến hóa, hiệu quả cũng sẽ thay đổi."
"Em cứ làm việc, không cần băn khoăn tôi."
Nghĩ đến thiếu niên còn chưa có học qua linh thực chuyên ngành, hắn nhắc nhở: "Dùng thiết bị trần hóa có thể nhanh chóng làm hương liệu đạt đến độ hoà tan hơn, cũng tiện so sánh hiệu quả theo thời gian của hương phẩm."
Trên thị trường hương chế phẩm linh thực trừ bỏ phối phương yêu cầu linh thực sư, mặt sau toàn là sử dụng máy móc, trần hoá tự nhiên hiệu suất quá thấp.
Đương nhiên, trần hoá tự nhiên hương phẩm sẽ có hiệu dụng càng tốt, các chế hương phẩm xa hoa sẽ mặc định lựa chọn trần hoá tự nhiên trần hóa.
Khi nghiên cứu ra một phối phương hiệu quả, dùng thiết bị trần hoá sẽ nhanh chóng tiện lợi hơn, cũng sẽ không ảnh hưởng đến kết quả.
Tiêu chiến lấy tinh dầu lạc ti cùng hoa lạc ti buổi sáng vừa mới thu thập, thuần thục sử dụng thiết bị tách mùi, vừa tách tinh dầu vừa nói: "Tôi cũng biết thế nhưng mà thiết bị trần hóa quá mắc, tháng sau mới mua được."
Tháng sau bán đấu giá cầu dịch cùng đơn đặt hàng ngưng lộ tổng cộng có 145 vạn, cũng đủ mua thiết bị trần hoá cỡ trung, có thể đồng thời trần hóa nhiều lọ một lúc.
Tháng tiếp theo cậu còn chuẩn bị mua thiết bị lọc, dụng cụ cần dùng cho bước cuối cùng lọc bỏ tạp vật, cho ra một hương chế phẩm hoàn thiện.
"Em muốn mua kích cỡ gì? Tôi sẽ mua cho en." Vừa nói Vương Nhất Bác vừa mở vòng tay ra.
Tiêu Chiến đem tinh dầu của hoa lạc ti rót vào lọ, lại lấy thêm một cái lọ khác, nghe vậy cười cười: "Tôi chỉ thuận miệng nói, không phải muốn anh mua đồ vật cho tôi."
"Là tôi muốn mua cho em, bởi vì tôi không có kinh nghiệm yêu đương nên không biết phải làm gì cho em nữa." Vương Nhất Bác cụp mi mắt.
Tiêu Chiến nghiêng đầu nhìn hắn, thấy trên mặt hắn hiện lên thần sắc ảo não, khẽ cười một tiếng: "Vậy mua đi, cỡ trung, thuận tiện lại mua thêm một cái thiết bị lọc cỡ nhỏ."
Tâm tình của Vương Nhất Bác nháy mắt sung sướng hẳn lên, chọn nhãn hiệu dụng cụ hương chế phẩm đứng đầu, đem các thiết bị Tiêu Chiến muốn lựa chọn, lúc điền địa chỉ giao hàng tay hắn mới ngưng lại một chút.
"Gửi đến đây sao?"
Từ "Đúng vậy" trong cổ họng Tiêu Chiến sắp thốt ra khỏi miệng lại bị cậu nuốt ngược vào trong. Đột nhiên cậu lại nghĩ đến muốn làm cho Vương Nhất Bác buông bỏ khúc mắc, tin tưởng cậu không ngại bệnh tình của hắn, ở riêng hai nơi mà nói quá khó khăn.
Cậu khẽ lắc đầu: "Không được, giao đến chỗ của anh đi."
Khóe miệng Vương Nhất Bác cong cong, có thể tuỳ thời khắc nhìn thấy thiếu niên làm cho tâm tình hắn tốt lên rất nhiều: "Được."
Tầm mắt Tiêu Chiến lướt qua khóe miệng của Vương Nhất Bác, tươi cười càng sâu, nhớ đến phản ứng sau mỗi lần hắn ý thức được chính mình cười, muốn hỏi nguyên nhân tại sao nhưng lại lập tức bỏ ý tưởng này ra khỏi đầu.
Cậu không muốn phá hư tâm tình của Vương Nhất Bác lúc này, quyết định về sau có cơ hội hỏi lại.