6.
Là ca ca.
Sao lại như vậy! Sao lại như vậy!
Ta chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng ánh mắt kia thật sự rất giống.
Một mảnh ký ức vụt qua tâm trí ta.
Yên nhi, Nhan nhi, Ngạn nhi (mấy từ này đọc gần giống nhau, mẻ nữ 9 đang xâu chuỗi sự việc).
Không trách Hoàng thượng khi còn là thái tử có thời điểm thường xuyên tới phủ tìm ca ca, ta còn nghĩ chỉ là lấy cớ đến gặp ta.
Không trách ca ca hai năm trước đã tự xin lưu lại biên cương, mang theo tẩu tẩu rời đi, không hề quay về kinh.
Tất cả mọi người đều biết, thái tử không gần nữ sắc, mà anh minh thần võ, cần chính yêu dân, thị thiếp ở đông cung cũng không nhiều lắm, chẳng qua trắc phi và mẫu thân cố chấp tìm cho thêm mấy thị thiếp, là nam tử tốt hiếm có trên thế gian, là trượng phu tốt.
Ít nhiều nữ tử phương tâm ám hứa*, ghen tị với ta khi ấy sắp là thái tử phi, hâm mộ thái tử yêu thương, sủng ái ta.
Ai có thể nghĩ được!
Vãi chưởng, thái tử không gần nữ sắc, thích nam sắc, mà còn thích chính ca ca của ta!
A a a a!
Lệ rơi đầy mặt. Ta và Yên quý nhân cơ bản là đồng bệnh tương liên*!
May mà, có Yên quý nhân này thế thân, Hoàng thượng hiện tại căn bản không nhìn tới ta, mỗi ngày đều độc sủng Yên quý nhân.
Mỗi ngày đều ngồi ăn dưa, xem Thục phi hoặc các phi tần khác làm khó dễ Yên quý nhân.
Nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng việc Hoàng Thượng cùng Yên quý nhân ân ái.
Ta thường ở ngự hoa viên nhìn thấy, hai người thâm tình nhìn nhau, Hoàng Thượng ôm nàng vào lòng, ôn nhu gọi lên, "Yên ( Ngạn) nhi ~"
Hoàng Thượng, ngài phát âm không chính xác, đây là thanh một, không phải tthanh bốn nha! (thanh một là thanh ngang (yên/yān); thanh bốn là thanh huyền (ngạn/ yàn)
Là ca ca.
Sao lại như vậy! Sao lại như vậy!
Ta chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng ánh mắt kia thật sự rất giống.
Một mảnh ký ức vụt qua tâm trí ta.
Yên nhi, Nhan nhi, Ngạn nhi (mấy từ này đọc gần giống nhau, mẻ nữ 9 đang xâu chuỗi sự việc).
Không trách Hoàng thượng khi còn là thái tử có thời điểm thường xuyên tới phủ tìm ca ca, ta còn nghĩ chỉ là lấy cớ đến gặp ta.
Không trách ca ca hai năm trước đã tự xin lưu lại biên cương, mang theo tẩu tẩu rời đi, không hề quay về kinh.
Tất cả mọi người đều biết, thái tử không gần nữ sắc, mà anh minh thần võ, cần chính yêu dân, thị thiếp ở đông cung cũng không nhiều lắm, chẳng qua trắc phi và mẫu thân cố chấp tìm cho thêm mấy thị thiếp, là nam tử tốt hiếm có trên thế gian, là trượng phu tốt.
Ít nhiều nữ tử phương tâm ám hứa*, ghen tị với ta khi ấy sắp là thái tử phi, hâm mộ thái tử yêu thương, sủng ái ta.
Ai có thể nghĩ được!
Vãi chưởng, thái tử không gần nữ sắc, thích nam sắc, mà còn thích chính ca ca của ta!
A a a a!
Lệ rơi đầy mặt. Ta và Yên quý nhân cơ bản là đồng bệnh tương liên*!
May mà, có Yên quý nhân này thế thân, Hoàng thượng hiện tại căn bản không nhìn tới ta, mỗi ngày đều độc sủng Yên quý nhân.
Mỗi ngày đều ngồi ăn dưa, xem Thục phi hoặc các phi tần khác làm khó dễ Yên quý nhân.
Nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng việc Hoàng Thượng cùng Yên quý nhân ân ái.
Ta thường ở ngự hoa viên nhìn thấy, hai người thâm tình nhìn nhau, Hoàng Thượng ôm nàng vào lòng, ôn nhu gọi lên, "Yên ( Ngạn) nhi ~"
Hoàng Thượng, ngài phát âm không chính xác, đây là thanh một, không phải tthanh bốn nha! (thanh một là thanh ngang (yên/yān); thanh bốn là thanh huyền (ngạn/ yàn)