Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

DAY 150

Xác suất nóng nảy của Nhóc Con dạo này ngày càng cao, đến mức Xa Chử còn bắt đầu nghi ngờ có phải đứa nhỏ nhà mình đã đến tuổi dậy thì rồi hay không.

Với ý nghĩ muốn cho Nhóc Con vui vẻ trưởng thành, Xa Chử đã lên mạng, bắt đầu tìm kiếm “mèo có tuổi nổi loạn không?”

Nhưng hắn buồn bã nhận ra, cách nói của mọi người đều không giống nhau, thậm chí một văn bản từ chuyên gia cũng không có, vì vậy hắn chỉ có thể lấy đại một bài không rõ nguồn gốc, nửa tin nửa ngờ bắt đầu đọc.

“Mèo và con người đều giống nhau, đều có thời kỳ phản nghịch, lúc đó, bọn chúng sẽ có thái độ hoàn toàn khác với bình thường, có thể là khi con sen bảo tụi nó đừng đụng vật này, bọn nó sẽ nhất quyết phải đụng cho bằng được, đi vệ sinh bậy bạ khắp nơi, dằn vặt sen hết mình.”

– —– Mặc dù không có hiện tượng đi vệ sinh tùm lum, cũng không có đụng thứ không cho đụng, nhưng gần đây thái độ của Nhóc Con quả thật không giống thường ngày.

Hiếm hoi có một ngày Xa Chử được tan ca đúng giờ, trên đường về nhà thuận tiện ghé vào chợ mua cá khô đã được chiên giòn.

Sữa tắm mà hắn đang dùng là do Nhóc Con chọn cho, trong thành phần còn có bạc hà mèo, đến bây giờ hắn vẫn chưa phát hiện ra, trên đường về nhà có mấy con mèo hoang đi theo hắn từ trạm xe đến trước cửa tiểu khu, hắn thấy vậy liền mềm lòng, cá khô hắn mua cũng không ít, vì vậy đã đưa một phần cho tụi nó.

Mèo hoang trong thành phố ít nhiều gì cũng có tính công kích, Xa Chử không đến gần bọn nó, đứng cách xa khoảng một mét, đổ mười mấy con cá khô lên khăn giấy, bọn nó cảnh giác mà nhìn theo Xa Chử, nhìn thấy Xa Chử không có ý định đến gần mới dám bước đến chia thức ăn.

Có lẽ bọn nó đã nhịn đói rất lâu rồi, chưa được bao lâu đã ăn hết cá rồi, Xa Chử quay người chưa đi được mấy bước ống chân đã bị kéo lại, hắn cúi đầu xuống nhìn, là một con mèo lớn màu trắng đen, có chút giống với bé con nhà hắn, nhưng khác là chiếc đuôi của nó màu xám, mèo lớn quấn lấy chân hắn, nhẹ nhàng meo một tiếng, giống như đang xin hắn cho thêm.

Hình ảnh này gợi cho Xa Chử nhớ đến hôm Nguyên Đán đó, mèo hoa lớn nhờ cậy hắn chăm sóc cho Nhóc Con.

Hắn thở dài một hơi, cúi người nhìn mèo lớn không có ý tấn công mới đưa tay ra chạm nhẹ lên đầu nó, dịu dàng nói: “Mấy đứa đợi anh một chút.”

Có lẽ mèo lớn nghe hiểu được lời hắn nói, nghiêng đầu nửa tin nửa ngờ nhìn hắn “Miao” một tiếng, móng vuốt bén nhọn được thu lại, buông ống quần Xa Chử ra, lùi lại mấy bước.

Xa Chử lại tốn thêm chút thời đi đến cửa hàng tiện lợi dưới chung cư mua một bịch thức ăn mèo, lúc quay trở lại tụi nó vẫn đợi ở nơi đó, hắn mở bao thức ăn ra, đặt bên cạnh bồn hoa nơi ít người để ý đến, lúc rời đi bọn nó đứng ở nơi đó cùng nhau nhìn hắn meo một tiếng, giống như đang nói lời cảm ơn.

Khi hắn về đến nhà, Nhóc Con nghe thấy tiếng mở cửa, phản ứng đầu tiên chính là bay xuống giá leo trèo vẽ hình bồ công anh của mình, chạy ngang qua tấm cào móng hình cây xương rồng, thuận tiện còn cào lên mấy cái, sau đó giống như tia chớp mà bay đến bên chân Xa Chử.

Xa Chử đổi xong giày, hai tay giang rộng muốn ôm lấy nó liền nhìn thấy Nhóc Con mặt mày xám xịt, dùng chân trước đẩy tay hắn ra, bò đến bên chân hắn ngửi ngửi, lại ngửi ngửi ngón tay hắn, sau đó không ngờ rằng nó lại mở miệng ra cắn lên ngón tay hắn, lông dựng đứng lên mà “meo” một tiếng, nhanh chóng quay người lại leo lên giá của mình.

Động tác của nó nhanh như chớp, lúc Xa Chử lấy lại bình tĩnh thì nó đã nằm quay lưng lại ở nơi cao nhất trên giá, không thèm quan tâm đến hắn.

Xa Chử nghĩ nát óc cũng không biết vì sao, nhưng vẫn là trước tiên đặt bịch cá khô lên bàn, sau đó dẹp đồ ăn mới mua vào trong tủ lạnh.

Nếu như vào ngày thường, mỗi khi Nhóc Con ngửi thấy mùi thơm nhất định sẽ lén lút nhảy lên bàn, mở túi ra ăn vụng, sau đó sẽ bị Xa Chử bắt tại trận, nhưng nó một chút cũng không chột dạ, miệng vẫn ngậm con cá chủ động bước đến cọ đầu vào lòng bàn tay Xa Chử, làm nũng với hắn.

Nhưng hôm nay, Xa Chử đã cố ý đứng đợi một lúc trong phòng bếp, lúc quay trở về bao cá khô vẫn nguyên vẹn như cũ, Nhóc Con vẫn là nằm trên giá leo trèo, chỉ là lúc này không còn quay lưng về phía hắn nữa, bị hương cá khô hấp dẫn nên đã quay người lại, nhưng vẫn là không thèm đến gần Xa Chử.

Mãi đến khi ăn cơm tối, Xa Chử lại dỗ nó thêm một lúc, còn cho thêm một hộp Patê đặt bên cạnh những con cá khô đã được hắn chiên lại lần nữa, cuối cùng Nhóc Con bởi vì đói bụng nên mới chậm rì rì bò xuống, bước đến đứng đối diện hắn, rồi nhảy lên bàn bắt đầu ăn cá, giống như đã hạ quyết tâm sẽ không dính dáng gì đến hắn nữa.

Mặc dù Xa Chử không biết tại sao nó không vui, nhưng mặc kệ như thế nào, hắn vẫn là không có cách nào nổi giận với Nhóc Con, nhìn bộ dạng nó bây giờ chỉ cảm thấy bất lực và buồn cười, cũng không muốn chọc giận nó nữa.

Đợi đến khi một người một mèo ăn tối xong, theo lệ thường sẽ là mở TV lên coi, mở kênh động vật lên cùng Nhóc Con chơi đùa, nhưng hôm nay Nhóc Con lại không mang gậy mèo đến, cũng không hề có ý định chui vào trong áo hắn, ngược lại chỉ buồn bã liếc mắt nhìn hắn, Xa Chử thử đưa tay ra sờ nó, nó liền nâng chân lên đẩy tay Xa Chử ra, không cho hắn động vào mình.

Tới tới lui lui như vậy mấy lần, Xa Chử cũng nhận ra có cái gì đó không đúng rồi, Nhóc Con hình như đang rất nghiêm túc tức giận.

Trên mạng nói: “Con sen phải quan sát hành động của boss, dùng các phương pháp ôn hoà để tiếp xúc với boss, ngàn vạn lần không được dùng những hình phạt như đánh đập, nạt nộ, không cho ăn gì đó bởi vì như vậy sẽ có tác dụng ngược lại…… Khi các boss đang trong thời kỳ phản nghịch có khả năng sẽ công kích sen, trong khi sen không hề làm bất kỳ điều gì chọc giận boss. Sau khi sen bị công kích đừng lựa chọn lập tức đánh trả mà trước tiên hãy nhịn đã, nếu không tâm tính phản nghịch của boss sẽ càng ác liệt hơn…… Nhưng cũng chẳng phải bảo các sen cứ nhịn mãi như vậy, bởi vì thời kỳ nổi loạn của các boss đều chỉ là tạm thời, cho nên chỉ cần trong lúc đó ít tiếp xúc với các boss là được, thời gian sẽ dần xoa dịu thái độ ác liệt của chúng.”

Xa Chử đọc xong nửa tin nửa ngờ, cảm thấy thái độ của bản thân với Nhóc Con đã là cực kỳ ôn hoà rồi, nhưng nó vẫn cứ tức giận, Xa Chử quyết định, thử phương pháp mà bài post nói, ít tiếp xúc với nó lại, để thời gian xoa dịu thời kỳ phản nghịch của nó.

Vì vậy Xa Chử không tiếp tục dỗ nó nữa, chuyển kênh sang show mà lúc trước hắn thường hay coi, lười nhác dựa vào sofa xem người ta nhảy qua nhảy lại, nói cười vui vẻ.

Thực ra Xa Chử vẫn là có chút buồn bã, dù sao cũng nuôi Nhóc Con được gần nửa năm rồi, đối với Xa Chử mà nói, nó chính là một thành viên trong gia đình, bình thường khi tức giận cũng chỉ cần dỗ dành một chút là hết rồi, bây giờ đột nhiên lại bắt đầu không thân cận hắn nữa, tim của Xa Chử nhịn không được xuất hiện cảm giác mệt mỏi và thất lạc.

Không khí trong phòng gần như lạnh xuống, Nhóc Con chỉ nhìn thấy cái gáy của Xa Chử, nó bò xuống giá leo trèo, nhỏ nhẹ meo một tiếng, âm thanh từ TV lấp trọn âm thanh của nó, Xa Chử không đáp lại cũng không nhìn nó, Nhóc Con chớp chớp mắt, móng chân vuốt vuốt mặt, u buồn chạy sang tấm cào móng hình xương rồng cào móng.

Mãi cho đến khi hơn mười giờ, Xa Chử chẳng ừ hử một tiếng, chỉ đứng dậy pha sữa cho nó, lúc trước là bữa chính, hiện tại chỉ xem như một phần nước uống chơi, sau đó liền xoay người chuẩn bị vào phòng tắm.

– —– Anh ấy còn chẳng ở lại lau mặt cho mình.

Nhóc Con liếm liếm sữa dê sau đó ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng của Xa Chử, đôi mắt màu hổ phách giống như xuất hiện một tia đau lòng, đến sữa dê cũng không uống nữa, nhảy xuống bàn, bước nhanh theo vào trong phòng ngủ.

Xa Chử vừa cởi áo khoác ra, chỉ mặc áo ba lỗ trên người, quay người lại nhìn liền thấy Nhóc Con đã tức giận cả ngày trời ngồi trên giường mắt mở to nhìn hắn, giống như hắn mới là người đang kiếm chuyện lạnh nhạt với nó vậy.

Xa Chử bị ý nghĩ này chọc cười, khoé môi hắn cong lên, đưa tay ra xoa đầu Nhóc Con, lần này nó không tránh đi nữa, cũng không cắn ngón tay hắn nữa, chỉ là giấu móng lại, dùng đệm thịt nhẹ nhàng vỗ vào bàn tay hắn.

Sau đó liền nhảy xuống giường, đi đến trước mặt hắn, móng tay bấu lấy ống quần hắn, Xa Chử cúi đầu xuống nhìn, bấy giờ mới phát hiện, trên ống quần hắn đã dính phải mấy cọng lông mèo trắng bạc, có lẽ là của con mèo lớn mà chiều nay hắn gặp.

Xa Chử đờ ra một lúc, có chút ngạc nhiên mà nhìn Nhóc Con đã thu lại móng vuốt đang ngẩng đầu nhìn mình, không tin nói: “Em…… Không phải đang trong kỳ phản nghịch sao?”

Nhóc Con ủ rũ “Miao” một tiếng, ngồi đợi Xa Chử tắm xong bước ra, nhìn thấy hắn bỏ hết quần áo hắn mặc hôm nay vào máy giặt mới vui vẻ lên một chút, lại đi tuần vòng quanh Xa Chử, dẫm lên hết mọi nơi trên người hắn, lưỡi nhỏ liếm liếm ngón tay hắn, lại cọ lên người hắn đến khi khí tức của mình dính đầy trên người hắn mới có chút hài lòng mà nằm ngủ bên cổ hắn, rộng lượng chui đến cọ đầu lên cằm hắn.

– —– Thì ra là ăn giấm sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK