Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

DAY 30.

Nhóc Con lớn rất nhanh, chỉ trong hai ngày nó đã học được cách tự uống sữa mà không làm dơ bàn, một tuần sau, Xa Chử giã hạt thức ăn cho nó, nó cũng ăn đến vui vẻ, hai tuần sau, bạn của Xa Chử biết được hắn đang nuôi mèo nên mang theo con mèo lớn nhà mình qua chơi, Nhóc Con từ đó cũng biết tự đi vệ sinh trên cát rồi.

Mèo lớn không tốt tính cho lắm, lúc Nhóc Con nằm trên thành chậu vệ sinh không dám nhảy xuống, mèo lớn không kiên nhẫn được nữa mà tát bay Nhóc Con xuống cát, Nhóc Con lăn mấy vòng, trên đầu trên người dính toàn là cát, tủi thân meo một tiếng, lại quay đầu lại tìm Xa Chử, đáng thương cực kỳ.

“Mèo lớn lúc dạy mèo con đều dữ như vậy sao?” Mặc dù mới nhặt về không bao lâu, nhưng dù sao cũng là bé con đã cuộn người nằm ngủ bên đầu mình hết nửa tháng trời, Xa Chử thấy vậy cũng có chút đau lòng, không an tâm lắm mà quay đầu hỏi người bạn còn đang dùng điện thoại quay phim lại quá trình mèo lớn dạy mèo nhỏ đi vệ sinh này.

“Đm, mắc cười quá trời ơi.” Người bạn đó đăng đoạn clip lên vòng bạn, không chút quan tâm mà trả lời Xa Chử, “Không sao đâu, nhìn thì thấy dữ thôi, nó sẽ không làm gì mèo con đâu, con nó đẻ nó cũng dạy như vậy đó.”

Từ sau khi Nhóc Con biết dùng cát mèo thì đã không còn làm ướt gối của Xa Chử nữa, ít đi một việc phải làm, Xa Chử cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào, lại nhín ra chút thời gian để gắn cửa lưới, lò sưởi âm sàn và nhà cây cho mèo, sau đó lại cất hết những thứ dễ vỡ vào tủ.

Trước đây Xa Chử không hề có ý định nuôi thú cưng, tự biết với thân phận xã súc* của mình, không có thời gian cũng chẳng có sức lực, nhưng sau khi nhặt Nhóc Con về mới phát hiện, bản thân quả thật không có thời gian cũng chẳng có sức lực.

*Xã súc (社畜/ Shachiku): Là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản. 社 trong 會社 (Câu lạc bộ/ tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là “Súc vật của công ty”. Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên phổ biến tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á. Xã súc dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ. Từ việc ăn uống đến ngủ nghỉ đều rất qua loa, luôn sẵn sàng bán mạng vì công việc. (Theo Baidu)

Nhiều khi tăng ca đến chín giờ mới về đến nhà, nhìn thấy trên ghế sofa lại có thêm mấy vết rách do mèo cào thì chỉ cảm thấy mệt mỏi, lại nhìn sang mấy chậu hoa mình đã cất công nuôi dưỡng mấy năm cuối cùng cũng ra nụ bây giờ đến lá cũng chẳng còn ngoài ban công, lại càng cảm thấy bế tắc.

Hắn không phải không có lúc tức giận, ngay đêm đó liền lạnh mặt ôm Nhóc Con đã nằm cuộn người trên giường hắn ra ổ mèo ngoài phòng khách, đóng cửa phòng ngủ lại không cho nó chạy vào ngủ với mình, cho dù Nhóc Con ở bên ngoài cào cửa rên rỉ đáng thương như thế nào cũng bị hắn nhẫn tâm làm ngơ.

Hôm sau Xa Chử sẽ dậy sớm hơn bình thường, có lẽ là đã quen với cảm giác có cục lông mềm mại bên má, hắn vệ sinh cá nhân xong mở cửa phòng ngủ ra định đi nhìn xem bé con thế nào rồi, kết quả mới mở cửa ra đã nhìn thấy Nhóc Con vẫn đang nằm ngủ trước cửa phòng, đến nhà cây màu kem vẽ hình hoa cúc mà nó thích nhất cũng không thèm đụng tới.

Tim Xa Chử ngay lập tức mềm nhũn cả ra, khom người xuống nhìn nó.

Nhóc Con rất mẫn cảm với mùi hương trên cơ thể hắn, hắn vừa khom xuống nó liền tỉnh dậy ngay, mơ mơ màng màng hắt xì một cái, chủ động ngẩng đầu lên cọ đầu lên bàn tay đang đưa về phía nó của Xa Chử, đầu lưỡi không ngừng liếm liếm ngón tay hắn lấy lòng, giống như đang làm nũng mà “Miao” một tiếng, lại giống như đang xin lỗi hắn.

Xa Chử thở dài một hơi, dù cho lửa giận có lớn bao nhiêu thì cũng tàn hết cả rồi, hai tay ôm nó lên, đặt nó lên vai, đứng dậy nấu nước ấm pha sữa cho nó.

Mặc dù hắn không chuẩn bị nuôi thú cưng, nhưng trong bất tri bất giác hắn đã quen với sự tồn tại của Nhóc Con, cũng giống như Nhóc Con cũng quen thuộc vào mỗi lần gây hoạ xong chỉ cần đến làm nũng dụ dỗ lấy lòng hắn thì sẽ được tha thứ ngay vậy, hắn đã quen với cảm giác được sinh mệnh bé nhỏ này, không chút che giấu không cần điều kiện mà dựa dẫm ỷ lại vào mình, yêu thương mình, quen với việc được Nhóc Con dịu dàng cùng mềm mại chữa trị cho.

Nhóc Con đã hơn ba tháng tuổi lớn hơn rất nhiều so với lúc mới nhặt về, một bàn tay đã không còn ôm hết nữa, vai của Xa Chử và nhà cây mới được lắp xong chính là nơi mà nó thích ở nhất—— dù sao cũng cho ăn ngon cho uống mắc, cuối tháng Xa Chử nhìn hoá đơn thẻ tín dụng mới phát hiện bé Nhóc Con này chiếm hết 1/10 tiền lương của mình.

Khoản chi ngoại ngạch này trông thì có chút đau lòng, nhưng khi nhìn xuống Nhóc Con còn đang ôm lấy cổ tay mình ngủ khò khò này thì Xa Chử lại cảm thấy cũng khá xứng đáng.

Hắn nhúc nhích cánh tay, muốn ôm Nhóc Con về lại ổ của nó, nhưng hắn còn chưa kịp rút tay mình ra khỏi lòng nó, Nhóc Con đã yên tĩnh mở to mắt, bốn chân ôm tay hắn siết càng chặt hơn, gương mặt đầy lông mềm mại cọ loạn lên mu bàn tay hắn, nũng nịu meo một tiếng, dính người muốn chết luôn.

Xa Chử đâu còn cách nào khác, chỉ có thể đặt nó lên đùi mình, để nó nằm đó cùng mình thức khuya làm việc.

Khu dân cư đối diện đã sớm chìm vào đêm đen, đến ngôi sao trên bầu trời cũng đã mất dần đi, đêm đông tĩnh mịch chỉ có thể nghe thấy tiếng gió lạnh thổi ngoài cửa sổ, đôi khi còn có tiếng ngáy của bé mèo con trong lòng.

Hình như nó đang mơ một giấc mơ rất ngon, cắn lấy góc áo của Xa Chử chẹp chẹp miệng.

Đợi đến khi Xa Chử đặt tên văn kiện rồi gửi đi cho người phụ trách cũng đã sắp mười hai giờ rồi.

Xa Chử bước vào phòng ngủ, thả Nhóc Con vào bên trong chiếc ổ đặt cạnh đầu hắn, chiếc ổ này do Xa Chử đích thân đi tìm người thiết kế cho riêng nó. Vừa đặt xuống nó liền tỉnh dậy ngay, gấp gáp meo một tiếng, ngay lập tức ôm lấy tay Xa Chử muốn bò lên lại, bị Xa Chử dùng ngón trỏ ấn lên trán đẩy trở về, nhỏ nhẹ nói với nó: “Anh đi tắm đây, em phải ngoan ngoãn đó, một chút anh sẽ quay lại mà.”

Nhóc Con nghiêng đầu nhìn vào mắt Xa Chử, chớp chớp mắt mấy cái liền nhấc chân sau lên liếm liếm, cũng không biết có phải thật sự đã nghe hiểu những gì Xa Chử mới nói hay không, nhưng ít nhất đã không còn bám lấy hắn không buông nữa.

Nhưng không thể không nói Nhóc Con thật sự rất có linh tính, Xa Chử chỉ cần dịu dàng nói với nó một câu như vậy, nó vậy mà không đi theo Xa Chử đến đợi ở cửa phòng tắm nữa, nhưng nó cũng chẳng có kiên nhẫn mà nằm đợi trong ổ, vẫn ngẩng đầu lên nhìn theo chằm chằm về hướng phòng tắm, mãi đến khi nghe thấy tiếng mở cửa mới nhanh chóng nằm xuống, giả bộ như mình đã rất ngoan ngoãn nghe lời đi ngủ rồi vậy.

Xa Chử vừa dùng khăn lông lau khô tóc vừa bước đến bên giường, nhìn thấy nó chôn mặt xuống, đầu ngọ nguậy trong ổ liền biết là nó vẫn chưa ngủ, nhưng cũng chẳng vạch trần, nhịn cười xoa xoa cái đầu nhỏ của nó rồi lật mền lên nằm xuống.

Trong bóng đêm, có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh Nhóc Con đang lén lút bò ra khỏi ổ của nó, còn tự cho rằng bản thân đã rất nhẹ nhàng mà “Miao?” một tiếng, đệm thịt mềm mại vẫn còn vương mùi sữa dê nhẹ nhàng đụng đụng vào trán Xa Chử, đợi một lúc phát hiện Xa Chử không hề nhúc nhích liền chui vào cạnh cổ hắn, cái đầu nhỏ dựa lên xương quai xanh của Xa Chử, đám lông mềm mại áp lên má Xa Chử, có hơi nhột.

Xa Chử nghiêng đầu sang, mũi ngay lập tức chôn bên trong đám lông mượt mà còn mang theo hương sữa, nhưng hắn vẫn là không trả Nhóc Con chuyên làm việc lén lút này trở về ổ của nó, chỉ nhấc tay lên kéo mền lên che cho nó, bất lực mà thở dài một hơi, ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn đôi tai nhỏ của nó một cái:

“Ngủ ngon.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK