Tin nhắn bất thình lình xuất hiện khiến Tăng Lý mơ màng.
Trong lòng cậu đang có vô vàn thắc mắc muốn hỏi, cậu nằm trên giường lật qua lật lại mất ngủ cả đêm, đến sáng hôm sau lại giống như chẳng có chuyện gì, làm như chẳng có gì xảy ra.
Thôi kệ đi. Không hỏi nữa.
wtp Mật Kết
Bên Du Du có ít họ hàng, lại thêm việc được gả từ vùng khác đến, năm mới không có nhà anh em nào cần đến, bèn ở nhà cắn hạt dưa, buổi trưa thì đến nhà bạn thân chúc tết.
Bà mới đi được không bao lâu, Giang Niên đến, xách theo một túi đồ lớn, Tăng Lý vừa mới mở cửa ra ông đã thò đầu vào, mệt mỏi, "Sao cửa cũng không mở thế, năm mới mà. Mẹ cháu không ở nhà à?"
Tăng Lý sững sờ lắc đầu, nói cháu chào chú sau đó lùi lại một bước, "Chú Giang, chúc chú năm mới vui vẻ. À, mẹ cháu ra ngoài đi chúc tết rồi."
"Thế à, xem ra chú đến không đúng lúc." Giang Niên ngại ngùng cười, đưa đồ cho cậu, "Cháu cầm lấy mấy thứ này, chú về luôn đây, năm mới vui vẻ nhé Tăng Lý."
Tăng Lý nhận lấy đồ, ngoan ngoãn cảm ơn, Giang Niên đưa đồ xong thì đi, Tăng Lý đóng cửa lại, quay về sofa xem ti vi, thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại, xem Phí Lập có gửi tin nhắn đến cho cậu không.
Phí Lập đang đi chúc tết, không có thời gian gọi điện thoai, gọi sẽ bị mắng.
Không lâu sau, ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Tăng Lý đang nghĩ thầm lại ai đến nữa... kết quả vừa mở cửa ra đã nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ nhân viên giao hàng.
Tăng Lý, "Ơ."
Cậu ký nhận bưu kiện, trên kiện hàng viết người nhận là Tăng Lý, là do Phí Lập gửi sao? Nhưng cũng không đúng lắm... chỗ tên người gửi không phải Phí Lập.
Cậu mang theo nghi ngờ mở hộp giấy ra xem thì sửng sốt.
wtp Mật Kết
Bên trong là một xấp sách ôn tập, một vài quyển sách tham khảo, còn có một tấm thiệp chúc mừng.
Bên trên viết: "Mười bảy tuổi vui vẻ."
Là ai tặng?
Tăng Lý gãi gãi đầu, quyết định chút nữa hỏi Du Du, cậu đặt bưu kiện xuống dưới chân bàn, lười biếng ngáp một cái rồi tiếp tục xem xuân vãn đang được phát lại.
Lúc sau bỗng cậu nghĩ đến, chuyển phát nhanh... hình như đã ngừng hoạt động được một thời gian rồi mà.
Vậy người vừa nãy là ai?
*
Phí Lập cảm thấy mình rất mệt.
Hắn cùng mẹ đi hết anh em họ hàng, lại bị cưỡng ép lôi đi anh em họ hàng bên nhà ba dượng nữa, cả một buổi sáng, chân như muốn rời ra.
Cũng may con người của ba dượng hắn cũng khá ổn, ít nhất về cái khoản lì xì cũng không đến nỗi, so sánh với lì xì của mẹ hắn đúng là con số thiên văn.
Khuất Dung đá hắn một cái, "Mua vé xe lúc nào?"
Tối qua Phí Lập đã mua vé xe về, "Ngày mai."
Đêm giao thừa hôm qua, lúc Khuất Dung biết Phí Lập đã đặt vé xe thì hận sắt không rèn được thép, đánh hắn một trận, "Đi đi đi, con trai lớn không giữ nổi, cút cho bà!"
Phí Lập cũng rối rắm lắm, ba mẹ hắn còn cả em trai hắn ở đây, nhưng vợ hắn vẫn đang ở nhà đấy, mà còn là kiểu chưa vớt được ấy.
Hắn phải nhân cơ hội ôm người về nhà.
wtp Mật Kết
Phí Lập ba hoa, "Sao thế, luyến tiếc con à?"
Khuất Dung xì một tiếng, hỏi hắn: "Tên ngốc nhà mày, có phải đang yêu đương không?"
Phí Lập chưa nói gì bà đã nói, "Mày đừng lừa mẹ, mẹ cũng đã từng là con gái đấy. Nhìn lúc mày gọi điện nghịch điện thoại cười dâm đãng như vậy cơ mà, nói đi, con gái nhà ai?"
Phí Lập nghĩ lại gần đây hình như mình đúng là tâm xuân nhộn nhạo thật, dù sao Tăng Lý cũng luôn không phản kháng, khiến hắn một dạo còn cảm thấy như mình sắp vớt được người về tay rồi.
"Ặc."
Phí Lập xoắn xuýt một lúc, nhét tay vào túi quần, bỗng hắn nhớ đến những lời của Hàn Đông, rồi lại gãi gãi má.
Bên cạnh không có người khác, ba dượng hắn đang uống trà nói chuyện với bạn cách đó không xa, em trai hắn đang ở bên ngoài chơi đùa cùng bạn.
Phí Lập bất thình lình nói, "Không phải con gái, là con trai."
Hắn không nghĩ đến bản thân sẽ dùng một cách thức bình tĩnh, trực tiếp như vậy để công khai xu hướng tính dục.
Truyện đề cử: Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Không phải xúc động, cũng không hề có kế hoạch gì. Chỉ cảm thấy bầu không khí vừa đẹp, hắn không kìm được miệng mình, thế là nói ra thôi.
Phí Lập nhìn vẻ mặt của Khuất Dung, chỉ thấy Khuất Dung im lặng, trầm mặc một lúc lâu rồi nói, "Thế mày cút về sớm đi, đừng có lắc lư trước mặt mẹ với ba mày, phiền lắm."
Hơ?
"Từ đã," Phí Lập choáng, "Mẹ, không phải con gái, là con trai đấy! Con trai! Mẹ hiểu ý con không?"
Khuất Dung nhíu mày, lườm hắn, "Mẹ nó nữa mày có thấy phiền không hả! Mẹ mày cũng có phải không có tai đâu, lít chít lít chít phiền lắm, mày thích ai thì liên quan quái gì đến mẹ, đừng thích ba mày là được."
Phí Lập: "..."Cứ cảm thấy giọng điệu này rất quen.
wtp Mật Kết
Buổi sáng ngày hôm sau, năm giờ Phí Lập đã bò dậy, bao lớn bao bé, mang theo mớ đặc sản và mấy món quà nhỏ do mẹ hắn ép lên xe.
Trước khi đi mẹ hắn còn không quên đá hắn một cái, "Mấy thứ này không được phép ăn, phải tặng cho nhà người ta nghe thấy không! Theo đuổi người ta thì phải ra dáng người theo đuổi một tí, nhưng nếu người ta không thích mày thì mày cũng không được ép, dám làm ra chuyện khốn nạn xem bà đây có đánh gãy chân mày không!"
Phí Lập vội vàng hô vâng, nhanh chóng mang theo một đống đồ chạy mất, Khuất Dung vẫn đứng ở đằng sau gào, "Mau đưa con dâu về cho mẹ đấy nhé!"
Phí Lập cũng bắt đầu thấy bà phiền rồi, vẫy vẫy tay nói, "Được rồi được rồi đừng nói nữa! Nghe phát chán rồi, con đi đây, lần sau gặp!"
Khuất Dung dám yêu dám hận, tuy đều là gia đình đơn thân, nhưng tính cách con trai lại hoàn toàn khác biệt, tính cách của Phí Lập ảnh hưởng rất nhiều từ bà.
Phí Lập vừa lên xe là đeo tai nghe, bày ra vẻ mặt tôi chết cũng không tiếc bắt đầu nghe tin nhắn thoại của Tăng Lý, "Lúc nào cậu đến nơi?"
"Xuất phát chưa?"
"Không quên đồ gì chứ?"
"Nếu phải quay lại lấy thì phiền phức lắm."
"Đừng vứt bừa bãi nữa."
Phát một chuỗi tin nhắn liên tiếp.
wtp Mật Kết
Phí Lập ngồi trên ghế, hắn cảm thấy cả người mình như đang đạt đến ngưỡng thăng hoa, nếu đổi thành người khác chỉ cần một lúc thôi là hắn đã thấy chán rồi, nhưng người này là Tăng Lý thì hắn lại giống như một tên ngốc, "Biết rồi biết rồi, phiền thế nhỉ. Cậu dậy sớm thế làm gì, ngủ một giấc tỉnh dậy là tôi đến nơi rồi."
Tăng Lý đang ăn sáng, thấy điện thoại nhận được một tin nhắn âm thanh, nhấn nghe rồi trả lời: "Tôi làm sao mà ngủ lâu thế được..."
"Thế không phải vì cậu là lợn à." Trong mắt Phí Lập tràn ngập ý cười, "Ngoan nào, ngủ thêm giấc nữa. Ngủ dậy là tôi đã về đến nhà rồi, không cần đợi tôi đâu, buổi chiều đưa cậu ra ngoài chơi, được không?"
Tăng Lý thấy Phí Lập muốn ra ngoài chơi cùng cậu, "Cậu... cậu đang ở trên xe à?"
"Ừ." Phí Lập chẳng có tí gánh nặng tâm lý nào, ông chú ngồi bên cạnh hắn đang đeo tai nghe mở một bài DJ, có thể nghe thấy loáng thoáng âm thanh bên trong tai nghe truyền ra, "Vừa lên xe."
"Ờm." Tăng Lý nói, "Tôi... không ngủ được."
Phí Lập cười nói, "Nhớ tôi nhớ đến mức không ngủ được à?"
"Đừng, đừng nói linh tinh." Tăng Lý trả lời lại hắn, "Là do tối qua làm bài tập xong, thì qua mất giờ ngủ... nên khó ngủ được lâu."
Phí Lập: "...." Không hổ là học sinh giỏi, làm phiền rồi.
wtp Mật Kết
"À, đúng rồi, hôm qua có người gửi chuyển phát nhanh cho tôi."
Ngay lập tức Phí Lập trở nên cảnh giác, "Chuyển phát nhanh gì thế? Không phải công ty chuyển phát nhanh đã nghỉ tết hết rồi à? Trong bưu kiện là gì?"
Tăng Lý đi kiểm tra lại một lần nữa, không có đồ gì, đều rất bình thường, "Không có...." Cậu kể với Phí Lập những thứ đồ có trong bưu kiện, "Tôi vẫn chưa nói với mẹ."
"Nói với dì thì tốt hơn, các công ty chuyển phát nhanh đều nghỉ được một thời gian rồi." Phí Lập nhíu mày nói, "Để tôi về xem xem, cậu đừng làm nữa, muốn bao nhiêu thì anh mua cho cậu bấy nhiêu, sao anh còn hái được cho cậu, không cần đồ của người khác, biết không?"
Thật ra chỉ muốn ngang ngược chiếm lấy cậu, "Hê hê, mẹ tôi chuẩn bị cho cậu một đống đồ, tí về tôi mang cho cậu."
Tăng Lý gật gật đầu nói được. Rồi lại hỏi là gì vậy, trái tim Phí Lập hơi ngứa, bạo gan nói vào điện thoại, vậy cậu hôn anh một cái, anh sẽ tiết lộ cho cậu.
Mặt Tăng Lý đỏ bừng, cảm thấy điều này không đúng, "Làm... làm gì có chuyện như vậy chứ."
Trái tim Phí Lập đập cực nhanh, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh như một người trưởng thành, trong lòng lại nhộn nhạo hoảng hốt, "Chơi, chơi game cũng phải tốn tiền đấy, cậu muốn biết trước nó là gì thì phải trả phí tí chứ?"
Tăng Lý ngại ngùng, lại hơi bực nói, "Thế thì tôi không muốn nữa."
"Này này này!" Phí Lập hết cách, vội nói, "Thì là đặc sản địa phương với một ít đồ linh tinh thôi, tôi chụp cho cậu cho xem, thật đấy, hôn một cái cũng có chết đâu."
Hắn luống cuống chụp một bức ảnh gửi đi, một lúc lâu Tăng Lý vẫn chưa trả lời, Phí Lập hơi sốt ruột, hối hận gần chết, vừa nãy hắn không nên được voi đòi tiên nói linh tinh.
Lần này toi rồi.
Tăng Lý dọn bát vào bếp bỏ vào bồn rửa bát, trả lời, "À, cái đó...."
28/05/2023