• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Mật Kết-

Đương nhiên, sau khi Tăng Lý bị Phí Lập nài ép lôi kéo đến sân bóng rổ, thì bây giờ hối hận, cực kỳ hối hận.

Thầy giáo thể dục lớp bọn họ khá thoải mái, bảo bọn họ chạy quanh sân hai vòng rồi cho tự do hoạt động. Bình thường Tăng Lý đều dùng khoảng thời gian này để làm bài tập, hoặc là ngủ bù, dù sao cũng không tham gia hoạt động thể thao, chỗ nào yên tĩnh thì đến chỗ đó.

Thật ra lúc tiếng chuông tan tiết học thứ ba vang lên Tăng Lý đã hối hận, nên lúc thầy giáo thể dục tuyên bố giải tán cậu nhẹ nhàng quay người, giống như một người không có chuyện gì chuẩn bị bỏ chạy về lớp học. Phí Lập sao có thể để cậu đạt được ý đồ, một phát bắt được con thỏ nhỏ đang lén lún trốn đi, dẫn cậu đến sân bóng rổ.

wtp mật kết

Hàn Đông vừa nhìn thấy Tăng Lý ngay lập tức huýt sáo, trêu trọc: "Cô vợ nhỏ, đến đánh bóng rổ à?"

Tăng Lý vẫn chưa nói gì, Phí Lập đã cáu kỉnh khua khua tay, nói: "Ai là vợ nhỏ của mày, vợ nhỏ của tao, sao giờ lại là của mày? Nói linh tinh cẩn thận ông đấm cho đấy."

Tăng Lý cảm thấy "cẩn thận ông đấm cho đấy" nhất định là câu cửa miệng của Phí Lập. Nhưng rất rõ ràng, tuy hắn hay nói như vậy, nhưng chưa từng động tay một lần nào.

"Của mày của mày, của hiếm!" Hàn Đông cười ném quả bóng rổ về phía Tăng Lý, Tăng Lý bị dọa giật mình, đưa tay bắt lấy, tay Phí Lập còn nhanh hơn cậu, cản quả bóng rổ lại, dáng vẻ bảo vệ cậu.

"Hàn Đông mẹ mày nữa!" Phí Lập nói, "Cậu ấy không chơi, cậu ấy xem tao chơi. Fan của tao."

Hàn Đông chậc chậc chậc ba tiếng, vô cùng khinh bỉ Phí Lập: "Dựa vào đức hạnh của mày mà còn có fan cơ à? Trâu bò đấy. Thế được, vợ nh..." Hàn Đông nhìn thấy Phí Lập cười, vội vàng sửa miệng, "Vợ nhỏ của Phí Lập. Tăng Lý, cậu sang bên kia với mấy cô bé kia ngồi đi, toàn là bạn gái của anh em ở đây, tôi nghĩ cậu không khác lắm."

wtp mật kết

"Sao mày lắm mồm thế." Phí Lập đập bóng về phía Hàn Đông, lúc đi còn nhìn Tăng Lý không yên tâm, dịu giọng nói: "Chút nữa cậu cứ tìm một chỗ mà ngồi, đừng quan tâm đến tên ngốc Hàn Đông kia, thích ngồi ở đâu thì ngồi ở đó. Nhưng..."

Phí Lập nói: "Không được chạy. Ông đây quay đầu lại mà không nhìn thấy cậu, tôi về lớp sẽ véo mặt cậu, véo đến khi nào cậu khóc thì thôi!"

Tăng Lý: "........"

Sao chẳng cảm thấy.... hung dữ tí nào thế này.

Tăng Lý buồn bực gật đầu, ngoan thật Phí Lập không nhịn được xoa đầu cậu một cái, nói: "Được rồi đi đi, chút nữa nhớ hét cố lên cổ vũ cho anh đây đấy."

Hắn xoay người định đi Tăng Lý lại bất ngờ kéo tay Phí Lập. Phí Lập ngẩn ra, quay đầu thì nghe thấy giọng nói bối rồi của Tăng Lý, "Sẽ... sẽ không."

Phí Lập: "....."

Mẹ nó nữa, đây là bảo bối gì đây.

Hắn không nhịn được cười một cái, nói: "Trêu cậu thôi, được rồi tôi phải đi đây, nghiêm túc xem tôi đánh bóng đấy. Chắc chắn tôi sẽ đẹp mù mắt cậu."

Tăng Lý nói một tiếng được, sau đó Phí Lập lại xoa đầu cậu một cái, quay người đi.

Một hàng các bạn nữ đang hò hét trong im lặng trước màn này, chụp ảnh sau đó đăng lên tieba trường – mẹ nó cái này đáng yêu quá đi mất!

wtp mật kết

Cuối cùng đương nhiên là Tăng Lý cũng không chọn ngồi cùng với một đám con gái, cậu tự tìm một nơi không có người, ngồi xuống, nhìn Phí Lập đang nói chuyện gì đó với một đám người.

Phí Lập rất đẹp trai, cởi đồng phục trường ra bên trong là áo bóng rổ, cơ bắp lộ ra bên ngoài rất có sức bật, đúng là ở độ tuổi cấp ba này là tình nhân trong mộng của các cô gái, nam chính trong truyện tranh. Nam chính cười khiêu kích, ngoắc ngoắc tay, cả sân bóng rổ ngay lập tức bùng nổ.

Không ai chú ý đến Tăng Lý, trừ Phí Lập ra. Tăng Lý từ nhỏ đến lớn vẫn luôn một mình nên đã quen, cũng không cảm thấy gì cả, chỉ là có lúc sẽ cảm thấy hơi cô quạnh. Nhưng lúc này cậu ngồi một mình ở bên cạnh, ánh mắt đuổi theo Phí Lập đang chạy dưới ánh mặt trời, không hiểu vì sao lại cảm thấy cô quạnh.

Có lẽ là được nếm thử mùi vị tình bạn, thiếu niên bắt đầu thèm muốn sự dịu dàng ấy, một ngày nào đó lại một thân một mình sẽ cảm thấy vô cùng cô đơn.

Cậu cụp mắt, giấu cả người mình vào bóng cây, ôm lấy đầu gối, hình bóng đơn côi.

Đột nhiên, ánh mắt Phí Lập đứng trên sân vừa chuyển dường như đang tìm kiếm gì đó, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ngay chỗ Tăng Lý. Tăng Lý ngẩn người nhìn Phí Lập cười vẫy tay với cậu, dưới ánh mặt trời tràn đầy sức sống.

wtp mật kết

"Tăng Lý!" Hắn hét, "Nhìn tôi!"

Tăng Lý không nghe thấy.

Nhưng sau khi cậu ngẩn ra thì cười với Phí Lập, cảm thấy trong trái tim mình đột nhiên lại ấm lên.

Phí Lập không hề nuốt lời, trận này hắn đánh cực kỳ khỏe, phát huy vượt qua trình độ bình thường, thể lực của hắn giống như dùng không hết vậy, đánh xong một ván Hàn Đông thở phì phò, chống tay lên đầu gối nói: "Đ...m, Phí Lập, mày uống thuốc kích thích hay bị gì vậy? Khỏe thế? Sự chú ý của mấy đứa con gái đều đổ lên người mày."

Đúng lúc ấy một đôi tay duỗi ra bên cạnh cậu ta, Hàn Đông giật mình, quay đầu nhìn, mẹ nó nữa, là một em gái.

Em gái cười thẹn thùng: "Phí, Phí Lập, cậu có cần nước không?"

Vẻ mặt Hàn Đông tràn ngập ngưỡng mộ ghen ghét thù hận.

Phí Lập không nhận, cúi người lấy nước dưới đất mà mọi người mua đến, không hề cho em gái kia một ánh mắt, "Không cần, cảm ơn."

Em gái kia thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, nản lòng rời đi. Hàn Đông nghiến răng vừa hận vừa hâm mộ Phí Lập, nhất là sau khi Phí Lập nhận được yêu thích từ em gái kia, mà hắn lại rất là lạnh nhạt.

"Sao mày lại không nhận?" Hàn Đông nói, "Mày đang nhìn gì thế, sao cứ nhìn khắp nơi vậy?"

"Không thích, nhận làm gì." Phí Lập trả lời rất tuyệt tình, nhưng cũng khá là ngầu, Hàn Đông nghĩ.

wtp mật kết

"Tìm người." Phí Lập nhìn một lúc, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng quen thuộc, tiện tay cầm lên một chai nước khoáng, không thèm quan tâm đến Hàn Đông, cũng chẳng thèm để ý đến những người khác, cứ thế đi.

"Này! Mày không đánh nữa à?" Hàn Đông nói.

Phí Lập xua tay, "Không đánh nữa, sợ cậu ấy đợi lâu sốt ruột."

"Cậu ấy?" Hàn Đông ngớ người, nửa ngày sau mới nhận ra, cậu ấy này rốt cuộc là ai.

Lúc Phí Lập chỉ còn cách Tăng Lý mấy bước, hắn ném chai nước sang cho cậu. Tăng Lý phản ứng rất nhanh, đưa tay ra bắt, cậu loạng choạng thiếu chút nữa thì ngã.

"Sao cậu lại đổi chỗ ngồi?" Phí Lập quay đầu nhìn, dưới gốc cây mà Tăng Lý ngồi lúc nãy đã đổi thành một đôi yêu nhau.

Tăng Lý nói cảm ơn, nghe thấy thế thì hơi do dự, người ta đang hôn nhau ở đó, cậu đương nhiên không thể.... ngồi tiếp được nữa?

Huống chi hai người kia còn bảo cậu đi chỗ khác...

wtp mật kết

"Người yêu." Tăng Lý cúi đầu nói, "Ở lại... không hay lắm."


"Có gì mà không hay?" Phí Lập nhìn cậu cân nhắc một lát, dáng vẻ này của Tăng Lý nhìn thế nào cũng thấy không đúng lắm, hắn đoán được một ít, đột nhiên cảm thấy không vui.


Hắn phải ép Tăng Lý ra đây là vì muốn cậu được tiếp xúc với bên ngoài nhiều hơn, muốn khiến cậu chậm rãi bước ra khỏi bóng ma, sợ cậu bị người ta bắt nạt. Kết quả?


"Bọn họ bảo cậu đi chỗ khác?" Phí Lập hỏi, ngữ khí không tốt.


Tăng Lý không nói gì.


Phí Lập đã hiểu, nghĩ cậu bị người ta bắt nạt, hắn bĩu môi, lập tức kéo tay Tăng Lý, mang cậu đi sang bên kia, muốn để cậu học cách kiên cường, bị người ta bắt nạt sao mà được.


Cậu không có lý do gì để nhường.


15/08/2022

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK