Tuy nhiên, chưa dừng lại ở đó!
"Trên chiếc váy này còn có 18,888 hoa văn, trong mỗi hoa văn đều có thêu chữ "=E" ẩn giấu!"
"Đúng vậy! Đây chính là kiệt tác của cô Pele Catherinel"
"Bộ trang phục Đế Vương thực sự trị giá hàng trăm triệu!"
Cái gì!
Ông Dương vừa nói ra những lời này, giống như một tiếng nổ như sấm trên mặt hồ tĩnh lặng, khiến tất cả mọi người đều choáng váng.
Tuyệt tác của Pele Catherine?
Bộ trang phục Đế Vương trị giá hàng trăm triệu!
Uỳnh!
Bất luận là Bạch Y hay đám người Từ Diễm Hồng, họ đều biết con mắt của ông Dương, hiển nhiên sẽ không nói dối.
Điều đó không phải có nghĩa là bộ quần áo của Lâm Phàm, thực sự như ông Dương nói, được sản xuất bởi các nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới và cực kỳ đắt tiền saol
Phù!
Lúc này, hơi thở của Từ Diễm Hồng, Hoàng Đào trở nên nặng nề hơn, trong mắt họ tràn đầy sự kinh ngạc và tham lam.
Hàng trăm triệu!
Đặc biệt, là kiệt tác mà Pele Catherine dành ba năm để thực hiện, đã vượt xa phạm vi tiền bạc.
Nếu công ty của bản thân có thể sở hữu bộ quần áo này, nó sẽ ngay lập tức gây sốt không chỉ ở Giang Thành nhỏ bé
mà còn trong ngành thời trang toàn cầu.
Lúc này, vợ chồng Từ Diễm Hồng nhìn nhau, sự tham lam và nóng nảy trong mắt họ khó có thể che giấu.
Không chỉ có họ!
Bạch Y ở bên cạnh dùng đôi tay xinh đẹp che cái miệng nhỏ nhắn của mình, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ kinh ngạc và khó tin.
Làm sao có thể như vậy được!
Bộ quần áo của chồng cô làm sao có thể được thiết kế bởi Catherine nổi tiếng?
Đặc biệt có giá cả trăm triệu thì điều này đối với Bạch Y. chẳng khác gì ảo tưởng.
Nhưng đúng lúc Bạch Y đang định hỏi. Một tiếng hét cay nghiệt vang lên: "Tên khốn này, mày lấy trộm quần áo của công ty chúng tao! Cởi ra, mau cởi ra cho chúng tao!"
Ăn trộm quần áo?
Sau khi nghe thấy tiếng hét này, mọi người trong cửa hàng đều ngây ra.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé
Bây giờ họ mới nhìn thấy Từ Diễm Hồng và Hoàng Đào. giống như phát điên, nhìn chằm chăm Lâm Phàm, tức giận hét lên:
"Lâm Phàm! Bộ quần áo này là của công ty chúng tao, mau cởi ra đi! Bằng không lát nữa tao sẽ kêu người tới bắt, vậy thì mày sẽ không còn tí mặt mũi nào nữa!"
"Đúng vậy! Mày là kẻ trộm quần áo! Mày là một thăng ở rể nhỏ bé, sao có thể có được bộ Đế Vương này! Rõ ràng mày đã trộm bộ quần áo này của công ty chúng tao! Ông Dương có thể làm chứng!"