Một tờ giấy phương thuốc có thể xoay chuyển toàn cục! Lão gia đích thân đến mời!
Đánh Dương Mỹ Phượng, trục xuất cả nhà Bạch Xuyên!
Từng chuyện, từng chuyện xảy ra trước mắt, khiến Bạch Y, Bạch Sơn và Thẩm Ngọc Mai cảm thấy như đang nằm mơ.
Những chuyện này thật sự là do đứa con rể vô dụng của mình làm sao?
Thẩm Ngọc Mai bối rối rồi. Trong ấn tượng ba năm nay của bà, Lâm Phàm vẫn luôn là người gọi dạ bảo vâng, thận trọng cảnh giác, ngày ngày bị sỉ
nhục, thậm chí không dám phản bác.
Nhưng hôm nay, biểu hiện của Lâm Phàm quả thực đã làm đảo ngược thế giới quan của bà.
ỰCc ực!
Bạch Sơn nuốt khan một cái, sau đó như thấy ma, nhìn Lâm Phàm hỏi:
"Tiểu Phàm, con… con thật sự có biết y thuật sao?"
Chính tai ông đã nghe thấy lão Cao ca ngợi Hoàn Hồn Đan, lão Cao đã mất vài năm vẫn không phân tích ra được phương thuốc Hoàn Hồn Đan này.
Chưa kể kỹ thuật luyện chế bí ẩn.
Nhưng bây giờ, Lâm Phàm chỉ trong thời gian một lần đi vệ sinh đã viết ra đơn thuốc gây sốc này, quả thực là không thể tưởng tượng được.
Cảm nhận được ánh mắt của ba người, khóe miệng Lâm Phàm lộ ra một tia bất đắc dĩ, khẽ nhún vai nói:
"Thực ra, con đọc được phương thuốc này trong sách cổ!"
"Nghĩ là nó sẽ có ích nên đã ghi lại, không ngờ lại dùng đến thật!”
Lâm Phàm chỉ tùy tiện đưa ra một lý do.
Nghe vậy, Bạch Sơn và Thẩm Ngọc Mai không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Phù! Thì ra là vậy.
Đôi vợ chồng già thực sự sợ con rể của họ đột nhiên trở nên xa lạ và đáng sợ đến mức họ không còn nhận ra nữa.
Mà bây giờ nghe những lời này, rõ ràng Lâm Phàm cũng chỉ là mèo mù vớ cá rán.
"Hừ! Coi như tên tiểu tử thối này may mắn! Lần này không chỉ giúp đỡ gia đình chúng ta thoát khỏi nguy cơ bị đuổi ra khỏi nhà! Còn thành công gia nhập tập đoàn, tốt lắm!" Ánh mắt Thẩm Ngọc Mai nhìn Lâm Phàm lúc này dịu đi rất nhiều.
Dù sao trước đó Lâm Phàm đã giúp bà đánh Mã Chí Đào và Dương Mỹ Phượng, thực sự khiến bà ấm lòng.
Tuy nhiên, Thẩm Ngọc Mai sau đó dường như cảm thấy thái độ của mình quá ôn hòa, nên sắc mặt trầm xuống, gay gắt nói:
"Tuy nhiên, tao cảnh cáo mày, đừng có tưởng rằng trở thành cố vấn trưởng của tập đoàn thì dương dương tự đắc! Nếu không có năng lực thật sự, sớm hay muộn cũng sẽ bị trục xuất khỏi tập đoàn, đến lúc đó, mày sẽ phải trở về giặt quần áo, nấu cơm, tiếp tục làm một đứa con rể vô dụng cho tao! Hừ!"
Nói xong! Thẩm Ngọc Mai xoay người đi vào phòng bếp.
Tuy nhiên, dù cho lời nói của bà có gay gắt nhưng nụ cười trên môi bà dần nở rộ sau khi bước vào bếp.
Nụ cười thật hạnh phúc và dịu dàng!
Bạch Sơn không khỏi lén lút nháy mắt với Lâm Phàm, giơ ngón tay cái lên rồi chạy vào bếp giúp Thẩm Ngọc Mai nấu ăn.
Đôi vợ chồng già hiển nhiên rất vui vẻ và dự định hôm nay sẽ nấu một bữa thịnh soạn để ăn mừng.
Chỉ có Bạch YI
Đôi mắt đẹp của cô nhìn thẳng vào Lâm Phàm, tràn đầy phức tạp và xa lạ.
Cô không ngốc.
Đương nhiên sẽ không tin Hoàn Hồn Đan gây sốc đó, Lâm Phàm thật sự chỉ là đọc được trong sách cổ.
“Lâm Phàm, em biết anh có bí mật của mình! Bí mật đó là gì, em sẽ không hỏi!”
Nói đến đây!
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Y hơi đỏ lên, cúi đầu thấp giọng nói:
"Nhưng em hy vọng anh có thể nhớ rằng em là vợ anh và đây là nhà của anhl"
Nói xong!
Tai Bạch Y đỏ bừng, cô ngượng ngùng quay người rời đi, đi vào phòng của mình.
Nhìn thấy cảnh này! Khóe miệng Lâm Phàm hiện lên một nụ cười ngọt ngào.
Hắn đảo mắt, bất giác nhìn ra ngoài cánh cửa trống rỗng, trong mắt hiện lên vẻ thích thú:
"Vừa rồi ông lão đứng ngoài cửa hình như đã nhận ra mình!"