Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Minh Phi Chân, chúng ta lập kế hoạch, ngươi nghe xem......”

“Ôi!”

Ta giơ tay lên, ngắm nghía khoảng cách, lùi đến một trượng rưỡi, mới nói với Vương Tử cô nương.

“Không thân nhau lắm, đừng đến quá gần. Có hiểu lầm không cần thiết thì không tốt.”

Không biết Vương cô nương nghĩ đến cái gì, hai má ửng đỏ, mắng: “Ai, ai muốn có hiểu lầm với ngươi a!”

Ta gật đầu nói.

“Đúng, không thể có hiểu lầm, không thể có, không thể có. Cách xa ta ra.”

“Không hiểu ra sao.” Vương cô nương nhìn ta bằng ánh mắt nhìn bệnh tâm thần, duy trì một khoảng cách rồi nói với ta, “Chúng ta lập kế hoạch, đại khái có hai phương án. Ngươi nói đến lúc thi đấu, chúng ta nên chủ động xuất kích, kiên quyết tiến thủ, hay nên cẩn thận.”

Ta khẽ động hai tai, kiên định nói.

“Nhất định phải cẩn thận.”

“Vậy chúng ta sẽ hành sự cẩn thận? Tận lực duy trì khiêm tốn.”

“Không, là giữ nghiêm cương vị, không được ra khỏi phòng học một bước. Lúc cần thiết, bỏ thi đấu bảo mệnh.”

“Ngươi tưởng rằng đánh trận sao!”

Ta rất nghiêm túc nói: “Nhân sinh, chính là một trận chiến tranh. Thời thời khắc khắc, đều phải chuẩn bị......” Ta nghe một lượt dị động từ trong ra ngoài phòng học, mới nói hết: “Đào mệnh.”

Vương Tử bị ngôn từ có chút khí thế của ta chấn nhiếp, cũng không biết phản bác thế nào, lúng túng bỏ đi.

Ta vừa nhìn xung quanh, tiếp tục xác nhận xem có địch nhân mai phục hay không, vừa hồi tưởng câu chuyện với Hoàng đại thúc lúc nãy.

Chuyện đầu tiên của ta khi đến học cung, đương nhiên là gặp mặt Hoàng đại thúc, dù sao hắn không thấy ta vài ngày, thật sự nhớ ta.

“Cái đồ không có chí tiến thủ nhà ngươi! Không hợp ý nhau thì không đến, còn vắng mặt ba ngày! Ngươi coi Đại Nhậm học cung ta là nơi nào! Chợ bán thức ăn sao!”

Chỉ là ngữ khí nhớ hơi kịch liệt.

Ta và Hoàng đại thúc thảo luận các loại loạn tượng ở kinh thành gần đây.

Mấy ngày gần đây, nhân sĩ võ lâm vào kinh thành càng ngày càng nhiều. Tin tức hoàng thượng mở ân khoa truyền ra, vì xưng hào võ trạng nguyên, vô số võ nhân vào kinh mỗi ngày. Nhưng trong đó lại lẫn lộn hai đạo hắc bạch, nhân số gần như 50 — 50.

Chuyện này vô cùng đau đầu. Bởi vì trước đây, kinh thành không có nhân vật tà phái ngang nhiên hiện thân.

Không phải kinh thành vô cùng kiêng kỵ chuyện này. Trên thực tế, bản thân võ lâm kinh thành không có quá nhiều quy củ.

Chỉ là kinh thành được chúng tinh bảo vệ, có sự phù hộ của Bạch vương thất quan. Nhân sĩ hắc đạo muốn lộ mặt trong kinh thành, cần trải qua lịch trình mưu trí và thao tác thực tế gian nan. Bạch Vương chi địa, tỉ lệ thế lực hắc đạo bạch đạo, lâu dài duy trì ở 1 —99. Một nhân vật hắc đạo muốn dương danh lập vạn ở kinh thành, đầu tiên phải giết qua địa bàn của Bạch vương, nghĩ cũng khổ thay hắn. Nhưng bây giờ, nhân số hắc đạo vào kinh thành lại có thể tiếp cận cân bằng, chỉ nói tốc độ và số lượng gia tăng, đâu chỉ là gấp bội?

Có thể có cục diện như vậy, giải thích duy nhất chính là, trừ Ô Y bang và Lạc Kiếm sơn trang ra, năm quan còn lại bắt đầu có hành động.

Triều đình có động tĩnh ra tay với Bạch vương thất quan, bọn hắn đã bắt đầu đánh trả.

Mà cú đánh trả này cũng không cần làm gì đặc biệt.

Bọn hắn chỉ cần mặc kệ tất cả là được.

Từ bỏ công kích và áp chế với tà phái trong quá khứ, bỏ mặc thế lực tà phái sinh sôi, thậm chí mặc kệ bọn hắn vào kinh thành. Là phản kích tuyệt diệu với triều đình.

Chuyện này không chỉ là nhân sĩ hắc đạo vào kinh mỗi ngày, mà là một đại nan đề của triều đình.

Hơn nữa, càng là một đại nan đề của Lục Phiến môn.

Một khi những nhân vật hắc đạo này gây rối, đứng mũi chịu sào chính là Lục Phiến môn đảm nhiệm trị an kinh thành hiện nay. Chỉ dựa vào biên chế của Thẩm lão đại, cộng thêm yêu cầu trị an cao của nàng, muốn đối phó kinh thành bình thường cũng đã kéo vạt áo thấy khuỷu tay, mỗi ngày phát sầu không đủ nhân thủ.

Càng miễn bàn loại cục diện —— cho dù gia tăng ba bốn lần nhân thủ cũng chưa chắc đối phó được.

Hoàng đại thúc lại đề cập với ta, năm vị sứ giả Bạch vương đến kinh, sợ rằng mưu đồ không nhỏ, hơn nữa cố tình ra tay cướp đoạt thần tượng học cung. Càng ngồi vững nhằm vào Lục Phiến môn.

Cũng hợp tình hợp lí.

Kỳ Lân vệ và Quân Vương trắc đều có thực lực mạnh mẽ, đều có một vị Tuyệt Phong tọa trấn, ai dám chọc?

Chỉ có Lục Phiến môn hở ra, chính là cơ hội tốt để ra tay.

Mà ngay cả Hoàng đại thúc cũng biết, ta nghĩ đối phương thậm chí không định che giấu.

Điểm duy nhất không nghĩ ra là, bọn hắn có lợi gì khi đối phó Lục Phiến môn?

Ta vừa gật đầu, vừa duy trì khoảng cách một trượng rưỡi, tinh tế suy nghĩ nguyên nhân và xung đột trong chuyện này.

Hoàng đại thúc nghi ngờ nói: “Hôm nay ngươi sao vậy? Vì sao nãy giờ không nói gì?”

“Ờ, nói cũng được, nhưng ngài có thể trả lời ta ba vấn đề không?”

Nghe xong vấn đề của ta, Hoàng đại thúc rất hòa ái mời ta ra ngoài.

“Cút! !”

Được rồi, đuổi ra ngoài.

Cho nên ta ngồi phiền muộn trong phòng học là rất có đạo lý a.

Còn có, kinh thành liên tục xuất hiện loạn tượng, nhân sĩ võ lâm càng ngày càng nhiều. Ai biết cừu gia hoặc ân nhân trước kia có đột nhiên xuất hiện hay không. Nhưng cho dù cừu gia hay ân nhân, một khi biết võ công ta hoàn toàn biến mất, mạng nhỏ của ta coi như nằm trong tay người khác.

Đột nhiên, một vật được đặt lên bàn ta.

Đó là một giỏ trúc.

Ngẩng đầu, là Thời Vi Lương cô nương, nàng tùy ý hếch cằm.

“Ầy, cho ngươi.”

Ta đang định cự tuyệt theo bản năng, chợt cánh mũi rung động. Một mùi thơm mê người giống như một sợi tơ không nhìn thấy, thông qua con đường vô hình kết nối vào tâm linh cô độc của ta. Làm ta động lòng.

Ta cau mày.

“Đây là?”

“Một phần chân giò hầm tương, cha ta làm cho ngươi.”

Ta sợ hãi.

“Vì sao phải làm?”

“Cha ta nói, gần đây không thấy ngươi tới, sợ ngươi tức giận vì chuyện lần trước. Lại nghe nói, gần đây Lục Phiến môn các ngươi có nhiều việc, sợ ngươi nhớ mùi này nhưng không được ăn, dậy thật sớm làm cho ngươi.”

Ta chảy nước mắt nước mũi.

“Tâm ý của Thời chưởng quỹ, tiểu đệ khắc sâu trong ngũ tạng. Thời cô nương, lúc về chuyển một câu cho Thời chưởng quỹ, có dịp Minh Phi Chân mời hắn uống rượu ngon nhất.”

Thời cô nương kỳ quái nói: “Không biết vì sao người làm quan như ngươi lại tốt với ba ba ta như thế. Được rồi. Nhưng tiền ăn ngươi thiếu trước kia......”

“Ký sổ trước đã.”

“Á!”

Thời cô nương le lưỡi với ta, làm mặt quỷ bỏ đi.

Ta nhìn giỏ trúc trước mắt, không khỏi cảm khái.

Nhân sinh khó được một tri kỷ a......

Thời lão bản, Minh mỗ, nuốt sạch giỏ này!

Kính ngươi!

Đang định mở ra ăn như gió cuốn.

“Minh Phi Chân có đây không?”

Mấy thiếu niên cao lớn thô kệch, nhìn dáng vẻ cũng là học sinh học cung —— đi tới cửa lớp của chúng ta. Đại khái là, bọn hắn từng thấy chân dung của ta hoặc nghe hình dung, mấy người trực tiếp tìm đến trước bàn của ta.

“Ngươi chính là Minh Phi Chân?”

Ta không thèm ngước mắt, nói một câu.

“Ra ngoài.”

“Ôi ôi, quấy rối.”

Mấy người xin lỗi rồi bước ra ngoài, sau đó nổi giận đùng đùng trở về.

“Không đúng! Vì sao chúng ta phải ra ngoài!”

Ta lẽ thẳng khí hùng nói.

“Sao ta biết được, hỏi chính các ngươi a.”

Mấy người kia oán giận lẫn nhau: “Ngươi thật là, xin lỗi cái gì, cứ quấy rối.”

“Ta cũng không muốn a, chưa từng thấy bị gây chuyện còn phách lối như thế, không chú ý đã......”

Đoán chừng mấy người mất đủ mặt, mới nói với ta.

“Chúng ta là người của Xa Cổ Lộc —— Xa công tử —— Thiết Đầu cung, có chuyện tìm ngươi.”

Ta xách giỏ trúc trong tay, thở dài trong lòng.

Chung quy là tìm tới.

“Nơi này không tiện nói chuyện, mấy vị, ra ngoài nói đi.”

Người cầm đầu quay lưng đi ra ngoài, cười lạnh nói.

“Tin rằng ngươi cũng chơi không ra hoa dạng gì...... Tốt, chúng ta tìm ngươi vì, này người đâu? Này, tiểu tử kia chạy! ! !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Shiina
06 Tháng ba, 2023 22:43
dù tác giả lấy rất nhiều cớ trong vụ xử lý Chanh vương ví dụ như Hoàng thượng tính cách hào sảng, thương con, truyền thống nhà Lý là như thế,... rồi lại Hoàng hậu nương nương vì con cầu tình nhưng mình vẫn thấy một từ nổi bật ở Hoàng thượng là "nhu nhược" làm vua có thể hòa ái dễ gần, thương nước thương dân nhưng tuyệt đối không thể không có uy nghiêm lấy lý do "hổ dữ không ăn thịt con", rồi thương Chanh vương, tự trách lỗi là do mình không đủ quan tâm bla bla để tự thuyết phục mình bỏ qua nhưng thực chất chính là nhu nhược vua không chỉ có quyền lợi, mà phải có trách nghiệm thực hiện nghĩa vụ của mình vì người làm ác là con mình nên hết sức bao che, rồi lấy cớ để tự thuyết phục bản thân và người khác? buồn cười
Shiina
23 Tháng hai, 2023 05:25
truyện có độc đáo riêng nhưng khi mình đọc đến phần chanh vương tạo phản thì thấy hơi ức chế 1. không có tí cảm giác cao trào nào, mạch truyện cứ bình bình 2. khi main lên đài chiến đấu, theo góc nhìn của thẩm y nhân thì đã 100% sure kèo đối thủ của main là sát thủ r nhưng vẫn bị main khuyên "không thể hỏng quy củ ra tay trên lôi đài", trong khi lúc thẩm y nhân tới đã xiên 1 phát, thằng kia bò dậy như không có j, hơn nữa lúc nó đánh nhau với main thì ngay cả hoàng thượng cũng bảo nó là bên tà đạo r thế mà thẩm y nhân vẫn bị khuyên lui, quay đi nhìn main bị sát thủ 1 chưởng đánh bay xuống lôi đài (theo góc nhìn của y nhân thì main chết) ???? sao thẩm y nhân không lao lên đánh với sát thủ từ đầu luôn đi, để nó "đánh chết" main xong quay ra sát ý nồng nặc các thứ, nửa đoạn sau sát thủ tới chỗ hoàng thượng thì mới "chạy tới" đánh nhau với sát thủ???? đọc ức chế v 3. 1 tiểu tốt quay ra mắng chanh vương, xong chanh vương tức nhưng không làm gì nó vì mất thân phận vvv theo logic thì phải bị tiện tay chém luôn r 4. lúc main không giả chết nữa và giết truy binh xong quay ra nói: "đi ăn cơm đi" ??????? thẩm y nhân thì võ công bị khóa rơi vào tay địch được mấy chương r mà main không lo lắng gì à, trong team địch còn có đứa ngấp nghé sắc đẹp của thẩm y nhân từ lâu nữa cho dù kêu giả chết nên không biết thì main cũng phải hiểu được là thẩm y nhân đang phải đánh nhau với đứa sát thủ được main đánh giá là mạnh hơn thẩm y nhân nhiều nói chung là đoạn này siêu ức chế
ViJqI89500
21 Tháng hai, 2023 22:12
Mong ngóng
Itazura Ahiru
19 Tháng hai, 2023 10:33
Exp
MinhTueThien
14 Tháng hai, 2023 16:07
ai có thông tin tình trạng truyện gốc sao ko?
Henbityzz
10 Tháng hai, 2023 19:36
tiếp tục bế quan đi các đạo hữu
Haruka1230
09 Tháng hai, 2023 20:26
nên tiếp tục thôi bác :V
DxVô Ngã
06 Tháng hai, 2023 20:27
exp
Henbityzz
01 Tháng hai, 2023 12:33
lâu quá mong phép màu xảy ra
ViJqI89500
20 Tháng một, 2023 00:53
Chờ đợi
Hoang Minh Huy
16 Tháng một, 2023 10:33
tiếp tục đợi chờ
Celestial Dragon
05 Tháng một, 2023 22:25
vẫn chờ
ViJqI89500
27 Tháng mười hai, 2022 01:45
Lại drop phát mấy thabgs ????
Tế Vũ
09 Tháng mười hai, 2022 21:44
mới đầu truyện đã thấy mùi gay lọ rồi
Hoang Minh Huy
09 Tháng mười hai, 2022 14:38
tiếp tục chời đợi
nmOnt01196
06 Tháng mười hai, 2022 07:22
biết đến bộ này từ truyện tranh, nv thấy đẹp và main hoá ma đạo dùg sợi tơ hay sợi chỉ j đó giết ng thêm quả mặt nạ đúng ngầu luôn
Tienle26
29 Tháng mười một, 2022 16:55
Lại drop r
Hoang Minh Huy
13 Tháng mười một, 2022 21:36
tiếp tục chờ đợi
Haruka1230
11 Tháng mười một, 2022 21:15
Tương Thần có lẽ đã thành công, suýt thành công, thậm chí là làm việc tìm đường chết như đưa lão Phi Chân vào ngục giam, lẫn bị Thiên Hồ truy đuổi thì Tương Thần vẫn có thể trốn thoát thành công. Chỉ có điều chí mạng nhất chính là Tương Thần quá phi thường, tới mức tạo ra kỳ tích, bị phế võ công, chật vật chạy trốn vẫn có thể lần nữa nhập thần thông cảnh. Lão Phi Chân biết rõ Tương Thần làm được, vì bản thân Minh Phi Chân cũng là loại người như vậy. Thế nên Tương Thần nói đúng, tỷ lệ trốn thoát của hắn rơi vào 1%, dù có là Thiên Hồ cũng có khả năng lọt lưới, đáng tiếc người cũng có khả năng làm ra kỳ tích là Minh Phi Chân hiển nhiên sẽ không để kỳ tích phát sinh trên người kẻ thù, vậy nên vẫn luôn giấu ngọc bội tới phút cuối mới dùng tới. Cuối cùng Tương Thần vẫn chạy thoát, nhưng lại mang nợ Phi Chân
ViJqI89500
30 Tháng mười, 2022 22:13
Ngồi buồn cắn móng chân ,căn xong rồi lại cắn móng tay
Henbityzz
29 Tháng mười, 2022 17:26
hóng chương....:((
Hoang Minh Huy
28 Tháng mười, 2022 14:46
tiếp tục chờ đợi :(
tqttt
27 Tháng mười, 2022 06:18
hơn 1 tháng rồi, chừng nào có chap mới vậy thớt ơi :((
Hoaquin
21 Tháng mười, 2022 01:42
Lão Minh 1 ngủ 5, nhị điện hạ, Bạch công công, sư thúc tổ, Ngọc nha đầu và Nga Mi chưởng môn.. sư thái Đây là chương mới nhất 21-10, có gì tại hạ sẽ cập nhật tiếp, khả năng main bị thiến end truyện là cao
OmJiL06789
18 Tháng mười, 2022 20:26
Vân Thiên Cung thấy toàn đi làm kĩ nữ để làm mạng lưới thông tin với làm mấy chuyện mờ ám, thánh nữ của Vân Thiên Cung chắc không phải đi làm kĩ nữ đâu nhỉ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK