Nghe nói mới vài giờ trước vợ chồng nhà Hội đồng Bùi còn âu âu yếm yếm dắt nhau đi thu nợ, nhưng chẳng hiểu cớ ra làm sao mà khi trở về ông Hội đã bị bà Hội đánh đập te tua.
Dân vùng bên có ai mà không biết cái tánh bà Hội hung hăng, đanh đá đâu đa. Cái chuyện ông Hội bị vợ đánh cũng là chuyện xảy ra thường tình ở đây rồi.
Nhưng mà nghe đâu lần này nghiêm trọng lung lắm, ông Hội ra ngoài tò te hú hí với cô ca sĩ, bị bà Hội phát hiện nên thành ra ông phải chạy theo van nài bà lung lắm.
Đã bị vợ đập cho mấy bận, cứ tưởng đời hết khổ, ai mà có dè đang theo năn nỉ vợ thì thằng hầu chạy vào báo: ” Dạ bẩm ông bà, cái chuyện hôm trước ông bàn bạc mua bán gạo với bên Lê gia đã có chuyện rồi đa, bên đó kiện lên quan ba nói là bên ta tráo trở dám giao gạo móc gạo hư cho bên đó đấy ạ.”
Ông Hội đồng Bùi nghe tin như trời giáng, ông biết đây là Hai Thành đang trả đũa chuyện ông cầm chân cậu ta.
Bà Hội nghe vậy thì khoé miệng giật giật, bà ta hung hăng đánh ông Hội rồi mắng: ” Đồ ăn hại, ông có biết bị Lê gia kiện thì hậu quả như thế nào không hả? Mẹ bà sao tự dưng đang yên đang lành mà lại xảy ra trục trặc thế kia? “
Nói rồi bà ta liền hắng giọng gọi to: ” Bây đâu đi kiểm tra kho gạo cho tao, kiểm cho kĩ. Đứa nào phụ trách giao gạo cho Lê gia lên đây tao biểu luôn.”
Dứt lời liền có thằng hầu quỳ xuống, nó run rẩy nói:“Dạ bẩm bà con là đứa phụ trách cầm đầu đi giao gạo cho Lê gia ạ.”
Bà Hội đồng nhìn nó quát: ” Mẹ bà, mày có kiểm tra kĩ càng không? Cớ chi mà bên kia lại nói là gạo hư? “
Thằng hầu nọ ngẩn đầu nó kiên định đáp: ” Dạ bẩm con đã kiểm kĩ lắm rồi đa, rõ ràng là gạo mới…bên ta rất coi trọng chuyện mần ăn này nên tất cả các khâu từ trên xuống dưới điều hết sức cẩn trọng và kĩ càng đó ạ.”
Sau đó lại có vài đứa hầu trong đám đi giao gạo đứng ra nói thằng hầu kia nói đúng. Tất cả các khâu, rồi lại đến từng bao kiểm tra vô cùng cẩn trọng nhưng không hiểu cớ chi bây giờ lại xảy ra chuyện lớn.
Bà Hội cái miệng đỏ quét nghiên nghiến miếng trầu trong họng suy nghĩ.
Bỗng bà liếc mắt nhìn sang ông Hội, tay ông ta cầm cái trượng run run, mặt thì tái mét, hơn thế nữa ông Hội còn chẳng dám nhìn thẳng vào bà Hội.
Tất cả những điều đó đều được bà Hội thu hết vào mắt, bà ta cho lui đám hầu rồi quay sang nói:”Rốt cuộc ồng đã làm gì mà lại chọc giận đến nhà bên đó? “
Ông Hội đổ mồ hôi lạnh trả lời: ” Tôi…tôi có làm cái chi…cái chi đâu.”
Bà Hội phun miếng trầu ra khay rồi hùng hổ đứng dậy đập bàn quát: ” Còn muốn giấu? Ông có tin tôi liền đập chết ông không? “
Ông Hội bị chửi liền ngồi im re, hồi lâu ông mới lên tiếng dò hỏi: ” Tôi…tôi nói sự thật thì bà không được đánh tôi đâu đấy.”
Bà Hội bực mình, lớn tiếng nói: ” Còn không mau nói.”
Ông Hội nuốt ngụm nước bọt, lí nhí đáp: ” Thật ra là tôi lỡ dại bị dụ dỗ, tôi nghe theo lời con ả Tiên, ả ta bảo tôi giữ chân Hai Thành để ả có thời gian chuẩn bị sắp xếp lên giường với cậu ta, ả nói Hai Thành và vợ không hề yêu thương nhau, thế nên chuyện ả sắp đặt khả năng thành công là rất cao, sau khi chuyện thành hiển nhiên ả sẽ được làm mợ Hai nhỏ nhà họ Lê, khi đó ả sẽ dụ dỗ thổi gió bên tai Hai Thành về chuyện mần ăn giữa hai nhà Lê-Bùi…Tôi trót dại tin theo, nhưng không ngờ ả ta lại dám cả gan bắt cóc mợ Hai, ngay khi cậu Hai nổi giận đùng đùng cùng sự lo lắng hiện hữu trên mặt khi biết tôi đang cầm chân cậu…lúc đó tôi mới biết rằng Hai Thành rất yêu thương vợ của cậu ta…”
Bà Hội nghe xong liền muốn ngất xỉu, bà ta chống tay lên bàn, thở hì hục vì tức giận: ” Mẹ bà sao ông ngu dữ vậy? Động đến ai không động, ông lại dám đi tính kế Hai Thành, ông bị điên rồi sao ông Bùi…”
Ông Hội nghe vậy thì cầm lấy tay bà Hội đáp:“Tôi biết tôi sai rồi…bà ơi bà cứu tôi đi…”
Bà Hội biết chồng vốn chẳng thông minh hơn ai, bà gặng hỏi lại: ” Những điều ông kể còn gì nữa không? “
Ông Hội vội lắc đầu: ” Không…chỉ có bấy nhiêu thôi…”
Có trời mới biết là ông đang run cỡ nào, nếu để bà vợ cọp cái này của ông mà biết được ả Tiên là nhân tình của ông thì không biết bà ta sẽ lột da xẻo thịt ông ra bao nhiêu mảnh nữa.
Giữa cái nắng chói chang oi bức của mùa hè, ông bà Hội đồng Bùi đang đứng trước cổng đợi người vào thông báo với Hai Thành là họ muốn gặp cậu.
Nhưng sao thằng hầu chạy vào cả tiếng rồi mà chẳng thấy nó đi ra nói gì cả, báo hại hai ông bà đứng đợi dưới nắng nóng.
Ông Hội bực dọc lầu bầu: ” Bà nó ơi, hay mình về đi đa. Đứng đây cả tiếng trời rồi cũng có thấy con ma nào ra thông báo cái chi đâu…”
Bà Hội đang bị hanh nắng, bà quạu quọ nhéo ông Hội một cái rõ đau khiến ông la oai oái:”Còn không phải tại cái não tàn của ông sao? Nếu não ông có nếp nhăn thì bây giờ tôi đã đỡ khổ hơn đó đa, còn ở đây than trời trách đất cái gì, HẢ? “
Bà Hội ” HẢ ” một cái rõ to, khiến ông giật mình suýt nữa ngã nhào.