• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở về nhà riêng của Kim Dạ, Trúc Linh rất buồn. Cả quãng đường trên xe cô đã suy nghĩ về câu nói của bố Kim Dạ rất lâu. Ông ấy nói không hẳn là sai.

Nhìn nghề nghiệp hiện tại của mình, Trúc Linh có chút ái ngại. Lấy chồng thì sẽ sinh con, cô đâu thể vác bụng bầu hay đem con đi quẩy được. Có lẽ cô cần nghiêm túc làm thêm một nghề tay trái nào đó nữa. Là phụ nữ thật là thiệt thòi, đang bay bổng với sự nghiệp yêu thích, có chồng sau này có con lại phải rẽ ngang.

Kim Dạ an ủi cô:

- Bố anh từ trước đều vậy, không phải có em mới như thế. Hồi anh mới làm người mẫu, ông ấy còn đuổi anh ra khỏi nhà cơ.

Trúc Linh gật đầu, cô nhắn cho mẹ mình là ổn cả để cho bố mẹ cô yên tâm.

***

Theo pháp luật thì Kim Dạ và Trúc Linh đã là vợ chồng hợp pháp, chỉ thiếu một cái đám cưới mà thôi. Kim Dạ gạ gẫm cô về ở nhà mình, Trúc Linh thấy nhà anh xịn xò hơn nên dĩ nhiên đồng ý.

Căn nhà của cô để không thấy phí, cô có ý định cho thuê, mỗi tháng sẽ có thêm một khoản thu kha khá.

- Em để đó đi, thi thoảng em nhớ nhà chúng ta lại về ở vài hôm. Ở đó cũng có nhiều kỉ niệm của chúng ta, anh không muốn người lạ vào ở.

Trúc Linh có chút tiếc nuối, căn chung cư của cô ở vị trí trung tâm, lại là căn góc nên nếu cho thuê giá cũng rất hời. Cô đã tìm hiểu giá cả các căn tương tự, phải nói nhu cầu thuê nhà vô cùng lớn.

Kim Dạ như biết được suy nghĩ của vợ, hào phóng đưa cho cô một tấm thẻ:

- Cho em, anh có thể cho em sống thoải mái mà không cần đắn đo chuyện tiền bạc.

- Thôi, anh giữ đi, em có tiền mà.



- Chúng ta là gia đình rồi, không cần rạch ròi của ai là của ai cả.

Trúc Linh không nhận, nhưng hôm sau đã thấy thẻ trong túi mình. Cô có chút tò mò, thử ra cây ATM kiểm tra xem Kim Dạ sẽ để cho cô bao nhiêu.

Nhìn màn hình hiển thị, Trúc Linh choáng với con số trước mắt. Cô còn cẩn thận đếm bao nhiêu số.

Số dư khả dụng: 9.999.999.999.

" Vch!"

Trúc Linh phấn khích nhìn, buột miệng nói một câu xong lại nhanh chóng bụm miệng lại. Cô ngay lập tức gọi cho Kim Dạ.

- Chồng ơi!

Kim Dạ được gọi vậy thì rất vui vẻ.

- Ừ vợ, gọi anh có việc gì thế?

Kim Dạ đã tái kí với công ty chủ quản, quyết định phát sự nghiệp trong nước để có thời gian bên Trúc Linh. Có thể nói vì cô mà anh đã đánh đổi rất nhiều.

- Anh cho em nhiều tiền thế?

Anh không đáp vào vấn đề chính mà nói:

- Số 9 đẹp mà, nên anh đã để toàn số 9 tặng em.

- Cảm ơn anh, em sẽ chi tiêu thận trọng.



- Không cần phải gò bó, em cứ thoải mái. Anh còn vài thẻ khác nữa mà.

Trúc Linh có chồng xong bỗng thành người giàu. Cô vẫn chăm chỉ đi làm để tự do tài chính cá nhân, quyết không để người ta nói cô ăn bám chồng nổi tiếng.

Vốn định gửi tiết kiệm số tiền kia nhưng Trúc Linh lại mới nghĩ ra một phương án mới. Nhờ việc tìm hiểu cho thuê nhà mà cô cũng có biết về lĩnh vực này. Tuy nhiên cô không dám liều lĩnh, vẫn phải nhờ Andrea cố vấn cho mình.

Mối quan hệ của hai người vẫn khá tốt. Andrea hơi bất ngờ khi LinD hỏi anh về một căn hộ cao cấp.

- Anh, anh là người hay đầu tư và hiểu biết, có thể cho em lời khuyên về loại căn hộ này không?

- Vợ chồng em định đổi tổ ấm mới à. Sao em không hỏi Berry ấy.

- Không, là em tự muốn mua thêm thôi. Giờ em giàu rồi á.

Trúc Linh đùa đùa nhưng Andrea biết cô khá nghiêm túc. Giá cả ở đây cũng không hề rẻ.

- Em muốn đầu tư sao?

- Vâng, đầu tư hoặc sau này sử dụng cũng được.

- Được, cho anh vài ngày để anh xem xét cho.

- Cảm ơn anh!

Đúng như đã hứa, nhờ mối quan hệ của mình mà Andrea đã tìm hiểu được về căn hộ đó. Anh còn tìm được một sale uy tín và luật sư của mình làm việc cùng LinD. Quả nhiên người giàu tiêu tiền cũng rất linh hoạt. Trúc Linh đã nhờ đúng người rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK