Mục lục
Ma Thần Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại khái một trăm vạn tích... Ngao Thần tinh không này Lôi kiếp dich đúng là đủ tràn đầy nha!”. Một lần thu lấy lượng lớn Lôi kiếp dịch trong lôi vân Thiên Quân cười cười nhẹ lẩm bẩm. Vốn từ lần trước hắn đã biết được, tại Ngao Thần tinh không này có một số điều kiện cơ bản là vượt xa Tinh không vô tận, nguyên nhân có lẽ là do cái sau đã bị tổn hại nghiêm trọng nên mới không đủ cường đại mà thôi, đợi một thời gian nó có thể khôi phục như Thái cổ huy hoàng thì có lẽ sẽ không kém Ngao Thần tinh không.



“Huyễn trận sao?”. Lại nhìn phía dưới trận pháp đang bao quanh Thiên Quân sơn mạch hắn khẽ vuốt cằm nói. “Không biết thời gian ta bế quan có chuyện già xảy ra không, mấy cái Thần địa thế lực kia sẽ không năm im một chỗ đi!”. Theo như lẽ thường mà nói thì Thiên cơ các, Thần Môn cơ bản sẽ không có khả năng bỏ qua cho Hạo Thiên Thần địa, không thấy Nguyệt Hậu một cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh bị giết liền kinh động hai vị Hỗn độn cảnh chạy đến tra xét sao? Chân chính Hỗn độn cảnh chết đi thì những kẻ kia làm sao có thể đơn giản bỏ qua không lý đến?



“Hừm! Trước tạm quên đi, tầng thứ kia ta còn không có khả năng nhúng tay, thời gian này nên đợi tại Hạo Thiên Thần địa thì hơn, lần tuyển chọn đệ tử lần này có lẽ cũng sắp đến rồi!”. Suy nghĩ chốc lát Thiên Quân khẽ lắc đầu. Hắn chiến lực lúc này có lẽ đã đến Hư vô cảnh đỉnh phong, cái này đúng là đủ cường đại, có thể tại trong Ngao Thần tinh không đi được rất nhiêu, chỉ là trên đó còn có Bán bộ Hỗn độn cảnh, Hỗn độn cảnh, loại này đại năng có thể vẫn sẽ nhìn hắn chằm chằm, nhất là mấy chỗ thế lực đối địch với Hạo Thiên Thần địa cùng với Nhật Nguyệt Tinh tam tộc kia.



Hắn độ kiếp thành công thì Thần Quân cùng Ma Quân cũng đã thành công, bọn hắn dĩ nhiên đều chỉ độ kiếp Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi, cả hai đều không có dự định ở lại Hạo Thiên Thần địa, sau khi độ kiếp liền đối với Tuyết Lão cùng Long Lão đưa ra lời cáo từ, lấy bọn hắn tu vi cùng thực lực đã có thể đi Ngao Thần tinh không tìm hiểu các chỗ hiểm địa, tại Thần địa thì những tu giả đột phá Hư vô cảnh cũng đều là như thế, đều sẽ dành một quãng thời gian đi du lịch các nơi trong Tinh không, đây giống như một loại lịch luyện vô cùng quan trọng.



“Huh! Chỉ cần đem bát đại lực lượng đồng thời tu luyện đến Thế đại viên mãn thì ta cũng có thể đi ra Hạo Thiên đại lục đi lịch luyện, chỉ cần Hỗn độn cảnh không nhúng tay thì ta cũng không cần sợ hãi!”. Đây mới là tính toán của Thiên Quân. Kỳ thực mà nói thì đến Hỗn độn cảnh tầng thứ đã hầu như rất ít khi tự mình xuất thủ, chỉ cần Thiên Quân hắn làm việc điệu thấp một chút thì có thể không cần sợ hãi quá nhiều, Hỗn độn cảnh cường đại nhưng còn lâu mới có thể biết hết khắp nơi trong Ngao Thần tinh không, dù sao thì tinh không rộng lớn lắm, mà Hỗn độn cảnh cũng không phải vạn năng!



“Vù...”. “Vù...”. Thiên không lôi vân dần tản đi, Thiên Quân sơn mạch phía trên đã không còn loại kia áp bách khí tức, tất cả hầu như đã quay lại như thường, trừ một ít Thiên phạt lực lượng rải rác còn chưa tán đi ra thì thiên địa đã không còn gì sót lại. Thiên Quân cũng đã đi xuống lôi vân vào chỗ đình đài kia. Ba vị Hỗn độn cảnh đã đứng sẵn ở đó.



“...”. Thiên Quân y phục cũng đã qua loa thay đổi, một cái hài tử tám tuổi lại tỏa ra khí tức áp bách vô cùng mạnh mẽ, nếu không biết chắc chắn sẽ nghĩ Thiên Quân là một cái Lão quái vật vô sỉ, không thì sẽ lầm tưởng hắn là một cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh cũng không phải không có khả năng.



“Các vị còn muốn nhìn ta đến khi nào?”. Thiên Quân mặt nhỏ nhăn nhúm nhìn trước mặt ba lão quái vật khẽ nghi hoặc. Từ lúc hắn độ kiếp xong cũng đã hơn trăm hơi thở, ba lão quái vật này nhưng đều đang nhìn hắn mà không nói một câu, ánh mắt kia dò xét từ trên xuống dưới một cái cũng không lọt. Thiên Quân tuy rằng thân thể chỉ có tám tuổi khoảng chừng nhưng hắn thực chất cũng khoảng ba mươi lăm có dư rồi, làm sao có thể chấp nhận mấy lão gia hỏa này nhìn chằm chằm?



“Ha ha, chúc mừng tiểu quỷ ngươi độ kiếp thành công!”. Y Thần mấy người mặt hơi chút đỏ lên những vẫn không biết xấu hổ cười cười nói. “Chỉ là ta nhìn thấy ngươi giống như không phải đang độ kiếp đi?”. Sau đó nhưng lại như cười không phải cười nói. Lấy bọn hắn đều là Hỗn độn cảnh đại năng dĩ nhiên có thể nhìn thấy chỗ không đúng, thông thường tu giả gặp đến Thiên phạt đều là phấn khởi tranh đấu giữa sự sống và cái chết, như Thiên Quân lại khác, hắn giống như bi động chịu Thiên phạt, để Thiên phạt kia đánh lên thân mình.



“...”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi có chút nhíu mày lại, sau đó ánh mắt chợt lóe sáng cười cười. “Ta lợi dụng Thiên phạt để lĩnh ngộ Thiên phạt lực lượng, chỉ là còn không có lĩnh ngộ hoàn tất thì Thiên phạt đã biến mất...”.



“Ngươi... Vậy mà thật đang tu luyện Thiên phạt chi lực?”. Thủy Vô Cực thân hình nhẹ chấn sau đó nhẹ thở ra nói, bọn hắn đều có suy đoán nhưng lúc này nhận được Thiên Quân đáp án thì vẫn có chút giật mình không nhỏ.



“Đúng thế!”. Thiên Quân gật đầu như không có gì, tiếp đó nhưng lại thở dài. “Chỉ là ta tu luyện đến nay...”. Hắn còn chưa nói xong thì Lăng Càn Thiên đã ném cho hắn một khối tinh thạch thô to như đầu người nói.



“Đây là Lôi vẫn chi địa đem ra một khối Thiên lôi tinh, ta năm đó mới đột phá Hỗn độn cảnh cũng phải hao tốn không ít sức lực mới có thể đem về, bên trong Thiên phạt chi lực vô cùng mạnh mẽ, đối với ngươi tu luyện Thiên phạt chi lực có lẽ sẽ có lợi!”.



Không để Thiên Quân kịp phản ứng, Y Thần cũng không chậm đi đâu vung tay lên. “Nếu ngươi nói trước thì ta có thể sẽ để lại chút ít đồ, lúc này chỉ còn ba dạng này, ta những năm này du lịch đi qua mấy chỗ đặc thù, viên cổ thụ này là tại trong Táng thiên quật lấy ra, chỗ này hàng năm đều có Thiên phạt hạ xuống, cổ thụ này có thể tại trong đó sống sót nên cũng chứa đựng vô cùng nhiều Thiên phạt lực lượng, đối với ngươi tu hành chắc chắn có được không nhỏ lợi ích”.



“...”. Ba vị Hỗn độn cảnh lần lượt lấy ra mấy loại trân tài ẩn chưa nồng đậm Thiên phạt chi lực, một cái một cái đều là tại hiểm địa lấy ra, cảm nhận trong đó cuồng bạo mà tinh thuần Thiên phạt chi lực Thiên Quân cười thầm không thôi, không ngờ được mất lão gia hỏa này còn có nhiều đồ tốt như thế đâu. Hắn trước nay tu hành hầu như không dùng đến trân tài nào ngoại trừ Lôi kiếp dịch, lúc này nhưng cần dùng đến rồi!



“Ha ha, cảm ơn ba vị, ta không khách khí!”. Thiên Quân cười cười một phát bắt lấy bảy loại trân tài trực tiếp ném vào Thiên phạt chi hải nói. Những trân tài này có lẽ không tốt bằng Thiên phạt đánh xuống lực lượng nhưng thắng ở chỗ dễ kiếm, có những này hắn có khả năng đem Thế đại viên mãn Thiên phạt chi lực diễn hóa đi ra rồi.



“Không có chuyện! Ngươi sau này nếu cần trân tài nào có thể nói cho bọn ta, chưa chắc đã có nhưng bọn ta có thể lưu tâm tìm kiếm, sẽ không để ngươi thiếu cái gì!”. Y Thần phất phất tay nói. Chưa nói Thiên Quân đối với Hạo Thiên Thần địa có đại cống hiến thì hắn thể hiện ra thiên phú đã đủ để cho mấy vị Hỗn độn cảnh coi trọng đem bồi dưỡng, bây giờ hắn còn nhỏ yếu mới cần đến trợ giúp, một thời gian nữa cái này trợ giúp có lẽ đã không cần đến nữa. Lúc này đưa than sưởi vào mùa đông mới là làm tốt, ngày sau chính là dệt hoa trên gấm cũng không có ý nghĩa gì.



“Không cần nữa! Những này với ta đã là quá đủ rồi!”. Thiên Quân lắc đầu nói. Ngoài Thiên phạt chi lực ra thì hắn đã không cần đến những thứ khác, sử dụng những trân tài “cấp thấp” này hắn chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, có thể đem những kẻ có Chung cực lực lượng chém giết chiếm lấy Chung cực lực lượng mới là “trân tài” mà hắn muốn!



“Ồ? Như vậy thì được rồi, ngươi trước cảm nhận tu vi một thời gian đi, bọn ta sẽ không ở lại đây nữa!”. Y Thần mấy người kinh ngạc nhưng nhìn đến Thiên Quân đúng là không có nói đùa nên cũng không nói gì thêm, nhìn nhau một chút thì Y Thần nói.



“Được! Thứ cho vãn bối không tiễn!”. Thiên Quân gật đầu sau đó hơi chút cúi đầu nói. Vừa mới nhận lấy chỗ tốt đương nhiên cũng nên diễn một chút đi, mấy vị Hỗn độn cảnh kia có lẽ cũng không để ý nhưng như vậy xem ra cũng không sai chỗ nào.



“Ừm...”. Ba cái gật đầu, thân hình cũng như vằn nước khẽ lay động sau đó liền biến mất, chỉ còn một giọng nói truyền đến. “Mười ngày nữa sẽ là Hạo Thiên Thần địa ta tuyển bạt đệ tử mới vào Thần địa, ngươi nếu không có chuyện thì có thể đến xem một chuyến!”.



“Ồ? Đến ngày đó ta sẽ đến!”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhìn lên nói. Y Thần lão bất tử kia có y gì đâu? Nhắc nhở hắn chuyện của mấy người Lý gia kia sao?



“Vẫn còn mười ngày kia, ha ha, các ngươi có lẽ cũng đang đến đây rồi!”. Nhớ lại Lý gia mấy người Thiên Quân bất giác cười cười. “Nhìn đến ta tình huống lúc này bọn hắn sẽ không bị hù chết đi?”.



“Vù...”. “Vù...”. Ba vị Hỗn độn cảnh đi chưa lâu thì sáu cái cự hình Hung thú xuất hiện, đó đương nhiên chính là lục tôn Hung thú, Thiên Quân độ xong Thiên phạt thì bọn nó mới quay lại Thiên Quân sơn mạch. Không những là bọn nó, Ám Vũ cũng mang mấy người còn lại chạy đến đây, dĩ nhiên đều muốn xem Thiên Quân sau khi đột phá sẽ có biến hóa như thế nào.



“Chủ nhân! (Thiếu gia!)”. Sáu tôn Hung thú cùng Ám Vũ, Ân Vũ, Sư Ngân cúi đầu hô lên, về phần mười ba cái hài tử đều là một bộ mặt sùng bái nhìn Thiên Quân, cho dù là đệ đệ Thủy Yên Nhiên là Thủy Yên Phục cũng là như thế, nhìn đến mặt đều đỏ bừng bừng.



“Uhm!”. Thiên Quân gật đầu sau đó ném ra sáu đoàn linh dịch cho sáu tôn Hung thú. “Các ngươi đem chúng phục dụng, hi vọng các ngươi sớm ngày đột phá tu vi!”. Hung thú mạnh về thể chất, linh hồn lực lượng chính là một cái trở ngại, Thiên Quân cho bọn hắn đều là năm vạn tích Lôi kiếp dịch, những này đều sẽ là thuộc hạ của hắn, cơ bản sẽ không keo kiệt.



“Đa tạ chủ nhân!”. Sáu tôn Hung thú thân hình hơi chút run lên cúi thấp người nói.



“Không cần nói nhảm làm gì, đi một bên tu hành đi, sớm một chút đột phá thì sẽ càng thuận tiện làm việc cho ta!”. Thiên Quân phất phất tay nói. Sau đó nhìn sang Ám Vũ hơi chút nhếch mép. “Ngươi vẫn ở áp chế tu vi sao?”. Ám Vũ tu vi đã là Hư vô cảnh tối đỉnh, nàng càng là nắm giữ ba loại lực lượng vô cùng mạnh mẽ, mặt khác theo như nàng nói thì bản thân vốn nên là nắm giữ bốn loại lực lượng nhưng trí nhớ mất đi cũng không biết làm sao “thức tỉnh” loại lực lượng thứ tư.



“Hì hì! Khoảng nửa năm nữa ta có thể đột phá!”. Ám Vũ gật đầu cười hì hì nói, tiếp đó khuôn mặt lại xịu xuống ra vẻ đáng thương. “Lần sau Thiếu gia ra ngoài cũng mang lên Ám Vũ nha?”.



“Ực...”. Thiên Quân không tự chủ được nuốt nước bọt một cái, lục tôn Hung thú, Ân Vũ cùng Sư Ngân, thậm chí chính là mấy cái hài tử đều là trợn mắt há mồm, cái này nhưng quá mức kinh diễm một chút. Nên biết Ám Vũ chính là một vị cái thế vưu vật, nàng một cái hành động này chỉ e là Hỗn độn cảnh cũng có khả năng bị rung động không nhỏ.



“Được! Được! Lần sau đi ra ngoài chắc chắn mang theo ngươi đi!”. Thiên Quân trán chảy mồ hôi vội gật đầu nói, chưa nói xong thì một trận mùi thơm đã ngập trong mũi, hắn nhưng đã bị nàng kia đem đầu vùi vào trong chỗ kia song phong.



“Hì hì, ta biết Thiếu gia sẽ không nỡ bỏ Ám Vũ mà!”. Ám Vũ cười cười nói, bất quá nàng liền nhận ra cái gì, hai tay khẽ mò xuống đem Thiên Quân nâng lên cười khanh khách. “Thiếu gia nhỏ lại rồi!”.



“...”. Xung quanh những kẻ kia như không tồn tại, cả đám mặt đen kịt một mảnh, đường đường cái thế địa yêu nghiệt Vũ Thiên Quân lại cũng có kết cục này.



“Buông!”. Thiên Quân trán nổi đầy hắc tuyến khẽ hô. Cái này nhưng không có mặt mũi ah, trước mặt còn có một đám hài tử cùng mấy cái thuộc hạ đây.



“Hì hì!”. Ám Vũ cười hai tiếng nhưng cũng là bỏ ra, nàng đương nhiên cũng đã nghe ra được Thiên Quân tức giận, lại không bỏ ra thì nàng mới là cái chịu đến đau khổ, cái này đùa chưa chắc sẽ vui đâu.



“Hừ hừ! Lần sau dám một lần nữa thì cẩn thận cái mông!”. Thiên Quân trán hắc tuyến nổi lên như tiểu xà hừ hừ nói, ánh mắt kia nhưng muốn giết ngươi nhìn Ám Vũ. Tiếp đó nhìn sáng Ân Vũ, cái này sẽ là đao nô của hắn đây.



“Không sai! Tiếp tục khai mạch đi, không cần vội vã, ngươi tu vi vẫn còn bảo lưu, chỉ cần đầm chắc căn cơ thì ngày sau sẽ càng đến được rộng lơn thiên địa!”. Hai con mắt thâm thúy như nhìn xuyên thấu Ân Vũ, chốc lát Thiên Quân khẽ gật đầu nói.



“Ta sẽ không phụ Chủ nhân tài bồi!”. Ân Vũ nghiêm nghị gật đầu nói, lấy hắn nguyên bản là Thánh tổ bước thứ bảy ánh mắt đương nhiên cũng nhìn ra được Thiên Quân thủ đoạn có bao nhiêu nghịch thiên, cơ bản là không hợp lẽ thường! Hắn tương lai như thế nào không biết nhưng chỉ cần nhìn mười ba cái hài tử được Thiên Quân một tay dựng lên kia có thể thấy được, tương lai chắc chắn là một mảng sáng lạn.



“Huh! Ngươi tuy là Đao nô của ta nhưng cũng không cần quá mức câu nệ, mặt khác cũng không phải quá mức kiêng kị cái gì, ta không thích phiền phức nhưng cũng không sợ nó, nếu có kẻ nào chạm lên đầu ngươi thì chém hắn, chém tận!”. Thiên Quân gật đầu đầy bá đạo nói.



“...”. Ân Vũ hơi chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thiên Quân sau đó liền là cúi thấp đầu xuống gằn từng chữ nói. “Đạo nô sẽ không để mất mặt Chủ nhân!”.



“Uhm! Rất tốt!! Đợi một thời gian nữa... Ồ?”. Thiên Quân gật đầu, vốn đang định nói gì đó thì hơi chút kinh ngạc dừng lại, Thể nội thế giới bên trong, Bản nguyên chi hải của hắn lại có chút dị động, một tia ý thức yếu ớt sinh ra!



“Ha ha, xem ra ngươi cùng nó đúng là có duyên!”. Bất chợt hắn phá lên cười cười vỗ vai Ân Vũ. “Đao của ta đã bắt đầu con đương của nó rồi!”.



Bản nguyên chi hải bên trong có một thanh đại hắc đao dài sáu thước, lúc này nó đang hơi chút run rẩy, một tia ý thức yếu ớt như có như không từ đó tỏa ra, đao linh nhưng đang ở thành hình!



Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: truyencv.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK