“Hạo Thiên Thần địa, Vũ Thiên Quân, đem Thanh Long lệnh ra!”. Giọng nói bình thản như mang theo vô tận mị lực cùng sức mạnh làm ngươi ta tin tưởng, một cái Hỗn độn cảnh đại năng muốn làm được điều này cũng không khó.
“Thanh Long lệnh là cái gì?”. Ngắn ngủi im lặng qua đi liền có tu giả kinh ngạc nghi vấn, thứ này chín thành chín tu giả cũng không biết. Nghi hoặc cũng là dễ hiểu.
“Là bên trong Trường sinh bí cảnh một cái đại sát khí, Long Vực dùng vật này để đạt được ưu thế tuyệt đối đồng thời khống chế lấy Trường sinh bí cảnh quy tắc!”. Có thiên kiêu giống như biết đến vật này con ngươi lóe lên kinh sợ lạnh người giải thích. “Không ngờ được Long tộc thiên kiêu vì muốn giết Vũ Thiên Quân lại dùng đến vật này, bất quá xem ra là bắt gà không được còn mất nắm thóc, bị hắn phản giết cướp lấy Thanh Long lệnh!”. Đối với vật này đại năng trong thế lực của kẻ này cũng có nói quá, đã từng nhấn mạnh không nên cùng với Long tộc nắm trong tay vật này đối kháng, cho dù cường đại hơn nữa cũng không có khả năng chống lại.
“Hắc hắc, cái này nhưng có trò hay để nhìn. Thanh Long lệnh chính là bảo vật đáng sợ của Long tộc, tên kia xem ra là muốn giết Vũ Thiên Quân nên mới dùng đến, lúc này nhưng bị đoạt mất, muốn đòi lại không đơn giản như thế chứ?”. Một vị thiên kiêu khác giống như là e thiên hạ bất loạn cười quái dị nói.
“Bảo vật quan trọng như thế lại bị Vũ Thiên Quân lấy đi không trách lại có Hỗn độn cảnh đại năng đi ra, chỉ là số lượng có chút nhiều đi?”. Lại có Thiên kiêu kỳ lạ nghi hoặc.
“Có lẽ liên quan đến chuyện hơn hai tháng trước!”. Có kẻ lẩm bầm.
Long Kim Thánh bước ra nói thì Long tộc mặt mũi xem như đã xuống thấp, lúc này lại nghe đến những này đúng là không có ánh sáng gì có thể nói, chỉ là Hạo Thiên Thần địa Y Thần đã đến, bọn hắn muốn cứng lên thì xảy ra chuyện gì cũng khó nói. Đương nhiên lúc này còn có nhiều ánh mắt hơn đã hướng về phía Thiên Quân một người, xem như vạn chúng chú mục rồi.
Đường đường một vị Hỗn độn cảnh lại hỏi như thế, cho dù không có uy áp nhưng cũng có phân thượng vô cùng nặng, nhiều người nhìn đến muốn xem Thiên Quân sẽ có phản ứng như thế nào.
“Ngài nói như thế không phải là muốn vu tội cho ta luôn rồi?”. Thiên Quân thân hình khẽ phiêu động cách mặt đất ba trượng hai mắt khẽ híp nhìn về phía thiên không lạnh nhạt nói. Hắn biết Thanh Long lệnh là không có cơ hội mang đi ra Long Vực, sẽ phải đưa lại cho Long tộc đại năng, thế nhưng cái này lại có chút hùng hổ dọa người, một vị Hỗn độn cảnh lại muốn lấy thế ép người chất vấn hắn? Nếu là sợ hãi mà liền đưa ra Thanh Long lệnh cái này nhưng đã tự nhân là mình sai, phía sau nhưng cái gì cũng không có, lại còn tự tổn hại mình. Lấy Thiên Quân trí tuệ làm sao có khả năng làm chuyện ngu ngốc như thế.
Nói được đơn giản nhưng những người nghe được đều cảm thấy không chân thực, Thiên Quân đối mặt một vị Hỗn độn cảnh nhưng không có sợ hãi cái gì, thậm chí giọng nói cũng không có bao nhiêu kính ý, cái này nhưng có chút không hợp lẽ thường đâu. Đây là đối mặt một vị Hỗn độn cảnh đại năng Long tộc ngay tại Long Vực, cho dù là bình thường Hư vô cảnh Thánh hiền cũng có cố kỵ cùng sợ hãi không ít chứ đừng nói Thiên Quân chỉ là một cái Đại Thánh cảnh thiên kiêu.
“Lớn mật! Long Kim Thánh đại nhân đã nói ngươi còn không biết đường đưa ra Thanh Long lệnh? Y Thần đại nhân đã nói để ngươi trả lại Thanh Long lệnh cho tộc ta, ngươi không muốn nghe theo?”. Im lặng chốc lát thì Long Thiên Tường nổi giận gầm lên nói. Thiên Quân tại chỗ này đối với Hỗn độn cảnh Long tộc bất kính thì không những là hắn, Long tộc tu giả khác nhìn đến Thiên Quân đều là ánh mắt bất thiện.
“Hắc hắc, tiểu quỷ ngươi cứ việc tận tình chơi đi, bọn hắn cũng không dám làm gì!”. Long Lão nhưng lại đối với Thiên Quân bất động thanh sắc truyền âm, cái này nhưng có ý định rõ ràng.
“Ha ha, vị tiền bối này nói sai rồi!”. Thiên Quân nghe vậy thì trên mặt ý cười chợt hiện, ánh mắt lạnh lẽo. “Các ngươi Long Vực đại năng mở ra Trường sinh bí cảnh chính là công bình công chính để cho tu giả tranh đoạt cơ duyên, hắn lại đem theo Thanh Long lệnh ý đồ muốn giết ta, bị ta phản giết cướp mất Thanh Long lệnh, lúc này đi ra Trường sinh bí cảnh lại muốn chính diện như thế đoạt lại, cái này Long Vực ỷ thế ép người vãn bối bội phục!”.
“Ngươi giết tộc ta nhiều Long tộc như thế, Long Hoàng Thiên muốn đem ngươi chém giết đó là chuyện bình thường, bất quá truyện này cũng thôi đi, ta sẽ không nói, tại trong Trường sinh bí cảnh các ngươi có thể tự do tranh đoạt, chỉ là Thanh Long lệnh vật này chính là bảo vật của tộc ta, ngươi tất yếu phải lưu lại!”. Long Thiên Tường hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói.
“Ồ? Tiền bối nói vậy là ý gì? Giống như ta là hung đồ giết người như ngóe mà lại không có lý do gì không bằng?”. Thiên Quân nghi hoặc nhìn Long Thiên Tường nghi vấn. Chỉ là hắn vừa nói xong thì liền có vô số ánh mắt xoát xoát nhìn về phía hắn như muốn nói “Ngươi chính là như thế ah!”.
“Khục khục!”. Thiên Quan chợt ho khan một tiếng, hắn nhưng gánh cái danh Huyết họa giả đâu, sau đó hắn nhưng lại nhìn về phía Long Thiên Tường cao giọng nói. “Ta cùng bằng hữu tại trong Trường sinh bí cảnh kích phát một chỗ cấm chế, đi ra liền bị một đám thiên kiêu vây công, thử hỏi nếu là tiền bối ở vị trí đó sẽ làm như thế nào? Đánh hay là cúp đuôi bỏ chạy như chó?”.
“Hít...”. Hiện trường vang lên từng tiếng hít lạnh, Thiên Quân đây là trực chỉ Long Thiên Tường mà nói, chính là trực diện sỉ nhục mặt mũi của hắn, gián tiếp chửi thắng Long tộc, vô cùng hung hăng càn quấy.
“Ha ha...”. Y Thần đứng trên thiên không khẽ cười nhạt nhìn Long tộc ba vị đại năng, cả ba khuôn mặt cũng không có bao nhiêu biến hóa, ngoại trừ Long Kim Thánh ánh mắt khẽ lóe lên rồi biến mất thì không có gì khác, hai cái Nguyên lão Long Thường cùng Long Nghiễm im lặng như không có chuyện, về phần sáu cái Hỗn độn khác đều ánh mắt khác lạ nhìn về phía Thiên Quân, tên này xương cũng rất cứng.
Trên thiên không mấy vị đại năng đúng là cũng không tiện nói cái gì nhiều, dù sao cũng có thân phận cao thượng, muốn nói nhưng cũng nể mặt mũi, chỉ là phía dưới tu giả đến đây xem náo nhiệt lại khác. Nên biết bây giờ Long Vực thịnh hội vẫn còn, số lượng tu giả có rất nhiều, mà lại từ hơn hai tháng trước đã có không ít tin tức truyền ra, bọn hắn tập trung đến đây xem đúng là đạt đến một con số khủng bố.
“Hạo Thiên Thần địa đúng là ra cái quái kiệt, không trách có thể bằng sức một mình đuổi giết nhiều như thế Thiên kiêu của Tu La Ma tộc, Trường Thanh Thần địa cùng Huyền Vân Vương triều”. Một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh thở dài nói.
“Đúng thế!”. Có người đồng ý phụ họa. “Hắn cướp được Thanh Long lệnh đã cho thấy bản thân nghịch thiên, lại vận dụng vật này thì chém giết ba chỗ Thần địa truyền nhân cũng không phải không được, chỉ là hắn làm quá tuyệt, ba chỗ Thần địa kia ngày sau sẽ càng nhắm vào hắn, lúc đó liền khó biết được, dù sao thiên kiêu chết non vẫn có rất nhiều!”. Sau đó hắn lại bổ sung nghiêm nghị nói. Một cái thiên kiêu nếu bị địch nhân tập trung để ý đến thì đúng là khó lòng lớn lên bình thường được.
“Ha ha, vậy thì khó nói. Hắn nếu có thể tại trong đó lớn lên được thì mới có thể thành tựu đại năng, nếu không được thì cũng chỉ như hồng phấn khô lâu, sẽ không có ai nhớ đến!”.
“...”. Một đám Bán bộ Hỗn độn cảnh như là e sợ thiên hạ bất loạn nhỏ tiếng trao đổi, bất quá vẫn có không ít kẻ nghe được, tỉ như mấy vị Hỗn độn cảnh đại năng kia.
“Người trẻ tuổi quả nhiên càng lúc càng không biết vị trí của mình, ngươi biết ngươi lời nói có thể khiến cho bản thân cùng Hạo Thiên Thần địa mang đến đả kích lớn như thế nào?”. Long Thiên Tường nghe được Thiên Quân nói như thế nhưng cũng có không nổi giận mà hai mắt như là độc xà nhìn về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là đang cố gắng áp chế lấy sát khí trong lòng.
“Long Thiên Tường ngươi có thể đại biểu cho Long Vực sao mà dám nói ra lời này?”. Long Lão lúc này nhưng đã lên tiếng, xoát một tiếng thì đã đứng trước mặt Thiên Quân, khóe miệng lạnh lùng câu lên trào phúng nhìn thẳng Long Thiên Tường nói. “Đem loại bảo vật như Thanh Long lệnh vào Trường sinh bí cảnh mà còn bị mất, chỉ có thể vận dụng Phá giới phù đào mạng loại kia phế vật ngươi không nói, lại muốn ý thế ép người đoạt lại Thanh Long lệnh, đừng khiến Long Vực vì ngươi mà mất thêm mặt mũi!”.
“Đủ rồi!”. Cuối cùng Long Kim Thánh mở miệng, hắn một tiếng nhưng lập tức khiến cho bên dưới im lặng, hai con ngươi lạnh lẽo nhìn qua Long Lão một chút rồi tập trung về phía Thiên Quân cao cao tại thượng hỏi. “Ngươi muốn thế nào mới giao ra Thanh Long lệnh?”. Vốn định để Long Thiên Tường tạo áp lực để Thiên Quân biết khó mà lui đưa ra Thanh Long lệnh nhưng cái sau trí tuệ không phải chuyện đùa, đã không thể dùng cách này thì chỉ có thể xuống nước, đem “mua” lại Thanh Long lệnh mà thôi, dù sao thì Long Vực cũng không muốn cùng Hạo Thiên Thần địa trở mặt như thế.
“Ha ha, tiền bối muốn như thế nào?”. Thiên Quân nhưng là cười cười lập lờ nước đôi nói. Chỗ này là Long Vực, hắn biết Long tộc đại năng kia cũng sẽ có giới hạn mà thôi, bản thân hắn cũng không muốn vì mình mà Hạo Thiên Thần địa cùng Long Vực trở mặt, đương nhiên, bây giờ chưa phải lúc mà thôi.
“Vù...”. Long Kim Thánh khóe miệng co giật nhưng tay phải vẫn vươn ra nhẹ điểm hư không, một cái nhẫn trữ vật trống rỗng xuất hiện trước mặt Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn dung Nhẫn trữ vật này “chuộc” lại Thanh Long lệnh. Thiên Quân đương nhiên cũng không khách khí, một tay chụp đến, linh thức cũng tràn vào trong Nhẫn trữ vật, bên trong bảo vật, Thánh dược nhưng có không ít, chính là Hư vô cấp bảo vật cũng có bốn cái, đều là binh khí loại hình.
“Đem Thanh Long lệnh đưa trả cho Long Vực đi, vật đó chỉ tại trong Trường sinh bí cảnh mới có tác dụng, ngươi cầm đi cũng không làm gì!”. Thiên Quân dò xét Nhẫn trữ vật thì Y Thần giọng nói cũng truyền đến khuyên bảo.
“Chậc!”. Thiên Quân mày hơi nhíu lại có vẻ không thích nhưng vẫn khẽ tặc lưỡi, bàn tay khẽ lật thì Thanh Long lệnh đã xuất hiện trước mặt hắn, khẽ vẫy một cái Thanh Long lệnh đã bay về phía Long Kim Thánh.
“Ông...”. Long Kim Thánh ngon tay khẽ điểm lên Thanh Long lệnh, cái sau nhẹ chấn động một chút thì hắn ánh mắt cũng hơi lập lòe, cuối cũng khẽ gật đầu thu lại Thanh Long lệnh. “Các ngươi mấy cái tiểu bối ân oán ta sẽ không quản, ngươi tự lo tốt thân mình!”. Hắn nhìn về phía Thiên Quân thật sâu không có cảm tình nói.
“Đa tạ tiền bối quan tâm! Cái kia gọi là Long Hoàng Thiên đúng không? Hắn muốn giết vãn bối, vãn bối sẽ không quên!”. Thiên Quân khóe miệng khẽ nhếch lên nhưng lại cúi đầu tỏ vẻ cảm tạ nói. Hắn nếu gặp cái kia Long Hoàng Thiên chắc chắn sẽ không tha cho, về phần Thanh Long lệnh, Thanh Long thủy tổ một khi trùng sinh, Thanh Long lệnh cũng chỉ là đò bỏ mà thôi, Thiên Quân hắn cũng không có ý định cầm lấy làm gì, đổi lại còn thu được một bút của cải to lớn đây.
“...”. Long Kim Thánh thân hình hơi chút khựng lại, chính là Hỗn độn cảnh đại năng khác cũng ngạc nhiên nhìn về phía Thiên Quân, có thù tất báo nhưng là chuyện bình thường, bất quá ngay mặt trưởng bối của kẻ địch lại nói muốn trả thù thì đúng là đủ hung hăng càn quấy, mấy vị Hỗn độn cảnh đối với Thiên Quân biểu hiện đều là thất vọng không thôi, có hai vị nhưng là cười lạnh trào phúng, đương nhiên, chỉ có Y Thần nội tâm nhưng là cười đến nở hoa, tiểu quỷ kia nhưng thật biết bố trí nghi trận ah.
“...”. Long Kim Thánh hơi nhìn Thiên Quân một chút rồi lắc đầu giống như tiếc hận, một vị cái thế yêu nghiệt như Thiên Quân nhưng lại có tính cách ngông cuồng ngu ngốc như thế này thì tương lai khó thành đại nghiệp, sớm muộn cũng bị dòng thời gian nhấn chìm.
“Hắc hắc, vậy là không có chuyện rồi!”. Thiên Quân cười hắc hắc nói, thân hình cũng chầm chậm hạ xuống, chỉ là có kẻ còn muốn hỏi hắn một số chuyện.
“Chậm đã!”. Nói cũng là một trong mười vị Hỗn độn cảnh, Nguyệt Hoàng. Nhất thời phía dưới tu giả một mảnh tĩnh lặng, đã có vị thứ hai Hỗn độn cảnh đứng ra hướng đến Thiên Quân rồi, tên này không lẽ còn chọc đến tai họa khác? Nghĩ đến nhưng đúng là có khả năng đi.
“Há? Tiền bối ngài gọi ta?”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, cái kia nhìn như thanh niên, bạch y đơn bạch, quanh thân trảo rộng lực lượng nhu hòa mà thần thánh, thình lình chính là Thái âm chi lực, hắn đáy lòng khẽ hô quả nhiên nhưng ánh mắt lại khẽ tỏ ra khó chịu lóe lên rồi biến mất. Không những thế hắn còn đang âm thầm mắng xối xả, loại kia lão bất tử không biết sống mất trăm vạn năm lại cứ luôn một bộ ta đây là thiếu niên lang, thật đúng là đủ bỉ ổi.
“Bản tọa là Nguyệt Hoàng của Nguyệt tộc, ngươi tại trong Trường sinh bí cảnh có nhìn thấy Nguyệt Thần của tộc ta?”. Nguyệt Hoàng mày hơi nhíu nói, ánh mắt kia chỉ mới khẽ lóe nhưng hắn đúng là vẫn nhìn thấy rõ ràng, không những là hắn, mấy vị Hỗn độn cảnh khác cũng nhìn thấy, nhìn đến Thiên Quân ánh mắt càng kém.
“Nguyệt Thần? Theo như vãn bối biết thì những kẻ bị ta giết không có cái nào là Nguyệt Thần, hoặc nếu là vô danh tiểu tốt không chịu nổi một kích bị ta giết chết thì đúng là không biết được!”. Thiên Quân mặt không đổi, tim không run lắc đầu nói.
“Phụtttttttt... Vô danh tiểu tốt... Ah ha ha...”. Y Thần đứng trên thiên không nghe đến như vậy thì phì cười không có hình tượng nói. “Tiểu quỷ, nàng là Hỗn độn cảnh đại năng chuyển sinh của Nguyệt tộc, nàng bị chết tại trong Trường sinh bí cảnh, bọn hắn là nghi ngờ do ngươi gây nên...”.
“Hỗn độn cảnh chuyển sinh...”. Thiên Quân giật nảy mình, biểu hiện nhưng là vô cùng khiếp sợ. Không những là hắn, những tu giả phía dưới vừa mới đi ra Trường sinh bí cảnh cũng hiểu được làm sao lại có nhiều Hỗn độn cảnh đại năng như thế trình diện, cũng có mấy kẻ đoán được cái kia Thiên địa đồng bi thì đều khẽ thở ra.
“Hắc hắc, kẻ này chiến lực nghịch thiên, lại có thể chiếm lấy Thanh Long lệnh, điều khiển một phương thiên địa uy năng, quả thực có được thực lực chém giết Nguyệt Thần, dù sao nàng vẫn còn chưa khôi phục được bao nhiêu tu vi ah!”. Một vị Hỗn độn cảnh cười quái dị nói.
“Trương Tự Thành ngươi nói được tốt! Nhưng cũng chỉ là có khả năng mà thôi, cần có bằng chứng!”. Y Thần quay đầu nhìn sang cười nhạt nói. “Trường Thanh Thần địa lần này nhưng thu hoạch được rộng rãi...”.
“Ngươi...”. Trương Tự Thành nhìn phía Y Thần đầy tức giận nhưng cũng không phát tác, đừng nói hắn không đánh lại Y Thần, chính là có thể đánh lại cũng không có khả năng ở chỗ này động thủ.
“Ồ? Nguyệt Thần kia là cái nữ nhân?”. Thiên Quân ra vẻ kinh ngạc nói. Sau đó mặt mũi tối lại khẽ lẩm bẩm. “Ta còn tưởng là cái nam tử đâu...”.
“Ngươi...”. Nguyệt Hoàng thân hình nhẹ chấn đầy tức giận đang muốn phát hỏa thì tiểu quỷ đáng giận kia lại nói.
“Ta từng nhìn thấy hai vị thiên kiêu vô cùng mạnh mẽ đánh giết tại một chỗ cấm chế trong Dung hồn địa, chỗ đó dư uy quá mức đáng sợ ta cũng không dám đến gần nên chỉ có thể rời đi”. Thiên Quân giống như nhớ lại còn kinh sợ nói. “Đến khi ta quay lại thì cấm chế vẫn còn nhưng trong đó cũng không gì, đại chiến cũng đã kết thúc, hai vị kia cũng đã rời đi!”.
“Một trong hai vị đó là cái nữ tử, nàng ta vẫn dụng chính la Thái âm chi lực, giờ nghĩ lại bọn hắn có khả năng đều là Hỗn độn cảnh chuyển sinh. Như vậy thì nàng có khả năng chính là Nguyệt Thần mà tiền bối nhắc đến”. Thiên Quân hai mắt lập lòe nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK