Nhìn thấy Tử Kì có ý định lên xe của Ngụy Tư Đằng thì Lâm Duệ liền trợn tròn mắt,nhanh chân đứng tránh trước mặt của cô.
- Em đi cùng xe với anh đi,xe anh ở đằng kia.
- Không cần,em muốn đi chung với Tiểu Hạ.
Quế Tư Hạ đi đằng trước, không xa vẫn nghe được cuộc đối thoại kia.Tối hôm qua bọn cô đã nhất trí đi cùng nhau.Nhưng cô cũng không ngờ Lâm Duệ sẽ lái xe đến,nhưng bạn thân của cô thì cô không thể bỏ rơi.Tử Kì chắc hẳn vẫn chưa muốn ở riêng cùng Lâm Duệ.Cô liền đi lại kéo cánh tay của Tử Kì.
- Kì Kì đi thôi không là đến muộn mất.
- Ừm,đi thôi.
(Lâm Duệ lúc này:Không phải nói rằng sẽ giúp anh một tay sao,bây giờ khác nào đang phá đám đâu,con bé Tư Hạ này đáo để thật.)
Lâm Duệ ngơ ngác nhìn hành động của hai người kia,Quế Tư Hạ vậy mà còn nhìn anh với vẻ mặt áy náy.Thật đúng là cái tính này bị lây từ tên mặt lạnh kia rồi,Lâm Duệ nào dám so đo với con gái.Liền hừng hực mà liếc về phía Ngụy Tư Đằng.
Ngay cùng lúc cả hai người đang nhìn nhau.Ngụy Tư Đằng đứng ở đó,tay nhét vào túi quần,lạnh mặt mà nhìn Lâm Duệ.Cái biểu cảm đó không cần cậu ta lên tiếng thì anh cũng biết Ngụy Tư Đằng là đang mắng Lâm Duệ.
Chính là không quản bạn gái mà đi phá bầu không khí riêng tư của cậu ta.Lâm Duệ bất lực thở dài,anh cũng không đi về chiếc xe của mình.Ngay lập tức mặt dày ngồi vào ghế sau xe của Ngụy Tư Đằng.
Bên trong xe cả ba người đều ngồi vào vị trí.Ngụy Tư Đằng đưa tay vò tóc,bực dọc mà ngồi vào ghế lái.Đường đường là Nhị Gia NJ mà bây giờ liền trở thành tài xế cho cái cặp kì đà kia.
Tử Kì nhích người ngồi sát vào bên cạnh cửa kính,hoàn toàn lạnh nhạt với Lâm Duệ.Mặc dù cô đã hết giận nhưng cô không muốn bỏ qua dễ dàng như thế.Đâu thể dễ dàng mà đồng ý quay lại,cô phải hành Lâm Duệ cho đã đời khi nào cảm thấy hài lòng thì thôi.
Suốt quãng đường đi, ở trong xe cũng không ai nói chuyện gì.Chỉ có Quế Tư Hạ cùng Tử Kì nói vài câu cùng nhau.Ngụy Tư Đằng không cần nói thì cũng biết tâm trạng của anh đang rất tệ huống chi thường ngày đã kiệm lời.Lâm Duệ thì không hiểu sao lại yên lặng đến đáng sợ,mọi hôm anh đều nói chuyện rôm rả.
Chiếc Rolls Royce tiến vào khuôn viên trường Đại Học,sau khi đỗ xe vào bãi.Cả bốn người tiến đến khuôn viên trong trường.
Bọn anh đều học ở đây từ năm ngoái nên đường lối như nào đều rõ cả.Rất nhanh đã đi đến trước kí túc xá của nữ.Vì là ngày đầu nhập học,nên việc quản sinh viên khá lỏng lẻo.Ngụy Tư Đằng cùng Lâm Duệ dễ dàng xách vali lên trên phòng cho hai cô nàng.
Cánh cửa vừa mở ra thì bên trong đã có hai cô nàng ngồi sẵn ở đó,hẳn là bạn cùng phòng với bọn cô.Quế Tư Hạ xoay người về phía của bọn anh.
- Còn lại tụi em làm được,các anh mau trở về đi.
Ngụy Tư Đằng không tiến vào trong phòng,anh đứng ở bên ngoài cánh cửa.Kéo nhẹ cánh tay của Quế Tư Hạ.
- Bọn anh ở gần đây thôi,có việc gì thì gọi nhé.
- Vâng.
Bên này Tử Kì đã lấy lại vali đi vào bên trong từ lâu,Lâm Duệ tủi thân đứng ở một góc.Quế Tư Hạ vừa nhìn đến liền không khỏi buồn cười,đáng đời lắm.Ai bảo lại khiến bạn thân cô buồn như thế,cô không nói gì thêm liền đóng cánh cửa lại.
Ngụy Tư Đằng chán ghét nhìn vẻ mặt của Lâm Duệ.
- Lần sau đừng có đi theo tớ.
- Vì sao chứ?
- Không thích.
‘…’
Mặc kệ ánh mắt ghét bỏ của Ngụy Tư Đằng,Lâm Duệ tỏ ý không thèm quan tâm rồi cũng đi theo phía sau lưng của anh.
- Cậu nói xem,em ấy bị sao vậy kia chứ.Đã giải quyết hiểu lầm rồi mà vẫn lạnh nhạt với tớ như vậy.
‘…’
Cứ như vậy đến khi ra khỏi kí túc xá nữ thì Lâm Duệ cũng không ngớt miệng,không hiểu sao lại có người có thể nói nhiều được như vậy.Ngụy Tư Đằng có chút nhức đầu dừng lại bước chân,lười biếng mà hỏi ngược lại.
- Cậu biết vì sao em ấy lại như vậy không?
- Không biết.
- Bởi vì lắm lời,ngốc,lăng nhăng,…
- Cậu mắng tớ.
- Chưa đánh cậu đã là may.
‘…’
Lâm Duệ trừng mắt với anh,hai tên con trai vóc dáng cao lớn đứng dưới tán cây liễu.Vẻ ngoài lại vô cùng nổi bật,lại còn là ở trước khu kí túc xá nữ.Một người nam tính lạnh lùng một người với vẻ ngoài dịu dàng thư sinh.Nhìn thế nào cũng giống như đôi tình nhân đang chất vấn nhau đã vậy Lâm Duệ còn níu lấy góc áo của Ngụy Tư Đằng.Có không ít người đi qua phải ngoái đầu lại nhìn.
Ngụy Tư Đằng liền đen mặt khi nghe được câu nói kia của nữ sinh vừa đi ngang qua bọn họ.
- Wow,không lẽ là LGBT.Tiếc thật đấy nhìn đẹp trai quá đi mất.Cả hai đều là gu cua tớ.
- Trai đẹp sinh ra là của nhau rồi,con gái tụi mình không có cửa.
‘…’
Không thể chấp nhận được,Ngụy Tư Đằng trừng mắt nhìn Lâm Duệ rồi lạnh nhạt rời đi.Cậu ta như vậy hỏi sao Tử Kì không nổi giận mới là lạ.Tên mãnh nam ngu ngốc chính hiệu mà.
- Này cậu đi đâu,chúng ta còn chưa nói chuyện xong.
- Câm miệng.
‘…’
Hết bị bạn gái xa lánh bây giờ bị bạn thân lạnh nhạt.Lâm Duệ có chút sầu đời,sao anh lại khổ như vậy.Biểu cảm của Lâm Duệ đáng thương không tả nổi,liền như cún nhỏ mà đi theo sau lưng Ngụy Tư Đằng.
Ngay cả những ánh mắt mờ ám xung quanh giành cho bọn họ Lâm Duệ cũng không phát giác ra.Chỉ có một mình Ngụy Tư Đằng là phải gánh chịu sự xấu hổ này,không ngờ có ngày anh lại bị người khác bàn tán ra vào là người nhân cách thứ 3 đó.Còn là ghép đôi với cái tên Lâm Duệ kia,thật muốn chôn sống cậu ta quắt cho rồi
- Em đi cùng xe với anh đi,xe anh ở đằng kia.
- Không cần,em muốn đi chung với Tiểu Hạ.
Quế Tư Hạ đi đằng trước, không xa vẫn nghe được cuộc đối thoại kia.Tối hôm qua bọn cô đã nhất trí đi cùng nhau.Nhưng cô cũng không ngờ Lâm Duệ sẽ lái xe đến,nhưng bạn thân của cô thì cô không thể bỏ rơi.Tử Kì chắc hẳn vẫn chưa muốn ở riêng cùng Lâm Duệ.Cô liền đi lại kéo cánh tay của Tử Kì.
- Kì Kì đi thôi không là đến muộn mất.
- Ừm,đi thôi.
(Lâm Duệ lúc này:Không phải nói rằng sẽ giúp anh một tay sao,bây giờ khác nào đang phá đám đâu,con bé Tư Hạ này đáo để thật.)
Lâm Duệ ngơ ngác nhìn hành động của hai người kia,Quế Tư Hạ vậy mà còn nhìn anh với vẻ mặt áy náy.Thật đúng là cái tính này bị lây từ tên mặt lạnh kia rồi,Lâm Duệ nào dám so đo với con gái.Liền hừng hực mà liếc về phía Ngụy Tư Đằng.
Ngay cùng lúc cả hai người đang nhìn nhau.Ngụy Tư Đằng đứng ở đó,tay nhét vào túi quần,lạnh mặt mà nhìn Lâm Duệ.Cái biểu cảm đó không cần cậu ta lên tiếng thì anh cũng biết Ngụy Tư Đằng là đang mắng Lâm Duệ.
Chính là không quản bạn gái mà đi phá bầu không khí riêng tư của cậu ta.Lâm Duệ bất lực thở dài,anh cũng không đi về chiếc xe của mình.Ngay lập tức mặt dày ngồi vào ghế sau xe của Ngụy Tư Đằng.
Bên trong xe cả ba người đều ngồi vào vị trí.Ngụy Tư Đằng đưa tay vò tóc,bực dọc mà ngồi vào ghế lái.Đường đường là Nhị Gia NJ mà bây giờ liền trở thành tài xế cho cái cặp kì đà kia.
Tử Kì nhích người ngồi sát vào bên cạnh cửa kính,hoàn toàn lạnh nhạt với Lâm Duệ.Mặc dù cô đã hết giận nhưng cô không muốn bỏ qua dễ dàng như thế.Đâu thể dễ dàng mà đồng ý quay lại,cô phải hành Lâm Duệ cho đã đời khi nào cảm thấy hài lòng thì thôi.
Suốt quãng đường đi, ở trong xe cũng không ai nói chuyện gì.Chỉ có Quế Tư Hạ cùng Tử Kì nói vài câu cùng nhau.Ngụy Tư Đằng không cần nói thì cũng biết tâm trạng của anh đang rất tệ huống chi thường ngày đã kiệm lời.Lâm Duệ thì không hiểu sao lại yên lặng đến đáng sợ,mọi hôm anh đều nói chuyện rôm rả.
Chiếc Rolls Royce tiến vào khuôn viên trường Đại Học,sau khi đỗ xe vào bãi.Cả bốn người tiến đến khuôn viên trong trường.
Bọn anh đều học ở đây từ năm ngoái nên đường lối như nào đều rõ cả.Rất nhanh đã đi đến trước kí túc xá của nữ.Vì là ngày đầu nhập học,nên việc quản sinh viên khá lỏng lẻo.Ngụy Tư Đằng cùng Lâm Duệ dễ dàng xách vali lên trên phòng cho hai cô nàng.
Cánh cửa vừa mở ra thì bên trong đã có hai cô nàng ngồi sẵn ở đó,hẳn là bạn cùng phòng với bọn cô.Quế Tư Hạ xoay người về phía của bọn anh.
- Còn lại tụi em làm được,các anh mau trở về đi.
Ngụy Tư Đằng không tiến vào trong phòng,anh đứng ở bên ngoài cánh cửa.Kéo nhẹ cánh tay của Quế Tư Hạ.
- Bọn anh ở gần đây thôi,có việc gì thì gọi nhé.
- Vâng.
Bên này Tử Kì đã lấy lại vali đi vào bên trong từ lâu,Lâm Duệ tủi thân đứng ở một góc.Quế Tư Hạ vừa nhìn đến liền không khỏi buồn cười,đáng đời lắm.Ai bảo lại khiến bạn thân cô buồn như thế,cô không nói gì thêm liền đóng cánh cửa lại.
Ngụy Tư Đằng chán ghét nhìn vẻ mặt của Lâm Duệ.
- Lần sau đừng có đi theo tớ.
- Vì sao chứ?
- Không thích.
‘…’
Mặc kệ ánh mắt ghét bỏ của Ngụy Tư Đằng,Lâm Duệ tỏ ý không thèm quan tâm rồi cũng đi theo phía sau lưng của anh.
- Cậu nói xem,em ấy bị sao vậy kia chứ.Đã giải quyết hiểu lầm rồi mà vẫn lạnh nhạt với tớ như vậy.
‘…’
Cứ như vậy đến khi ra khỏi kí túc xá nữ thì Lâm Duệ cũng không ngớt miệng,không hiểu sao lại có người có thể nói nhiều được như vậy.Ngụy Tư Đằng có chút nhức đầu dừng lại bước chân,lười biếng mà hỏi ngược lại.
- Cậu biết vì sao em ấy lại như vậy không?
- Không biết.
- Bởi vì lắm lời,ngốc,lăng nhăng,…
- Cậu mắng tớ.
- Chưa đánh cậu đã là may.
‘…’
Lâm Duệ trừng mắt với anh,hai tên con trai vóc dáng cao lớn đứng dưới tán cây liễu.Vẻ ngoài lại vô cùng nổi bật,lại còn là ở trước khu kí túc xá nữ.Một người nam tính lạnh lùng một người với vẻ ngoài dịu dàng thư sinh.Nhìn thế nào cũng giống như đôi tình nhân đang chất vấn nhau đã vậy Lâm Duệ còn níu lấy góc áo của Ngụy Tư Đằng.Có không ít người đi qua phải ngoái đầu lại nhìn.
Ngụy Tư Đằng liền đen mặt khi nghe được câu nói kia của nữ sinh vừa đi ngang qua bọn họ.
- Wow,không lẽ là LGBT.Tiếc thật đấy nhìn đẹp trai quá đi mất.Cả hai đều là gu cua tớ.
- Trai đẹp sinh ra là của nhau rồi,con gái tụi mình không có cửa.
‘…’
Không thể chấp nhận được,Ngụy Tư Đằng trừng mắt nhìn Lâm Duệ rồi lạnh nhạt rời đi.Cậu ta như vậy hỏi sao Tử Kì không nổi giận mới là lạ.Tên mãnh nam ngu ngốc chính hiệu mà.
- Này cậu đi đâu,chúng ta còn chưa nói chuyện xong.
- Câm miệng.
‘…’
Hết bị bạn gái xa lánh bây giờ bị bạn thân lạnh nhạt.Lâm Duệ có chút sầu đời,sao anh lại khổ như vậy.Biểu cảm của Lâm Duệ đáng thương không tả nổi,liền như cún nhỏ mà đi theo sau lưng Ngụy Tư Đằng.
Ngay cả những ánh mắt mờ ám xung quanh giành cho bọn họ Lâm Duệ cũng không phát giác ra.Chỉ có một mình Ngụy Tư Đằng là phải gánh chịu sự xấu hổ này,không ngờ có ngày anh lại bị người khác bàn tán ra vào là người nhân cách thứ 3 đó.Còn là ghép đôi với cái tên Lâm Duệ kia,thật muốn chôn sống cậu ta quắt cho rồi