Khi đến bên ngoài cổng trường,bọn cô phải xuống xe dắt bộ đi vào bên trong.Hội học sinh đều xếp hàng ở đó để kiểm tra tác phong đồng phục.Những người vi phạm đều đứng sang một bên thành một hàng.
Tất nhiên cô cùng Hạc Hiên đều được qua,bọn cô chính là học sinh lớp đầu.Vừa lướt qua đám học sinh vi phạm thì cô liền trông thấy giương mặt của Cẩm Đào.Cô nàng này cô rất có ấn tượng,vẻ ngoài đáng yêu hoạt bát xếp hạng thứ 4 trong lớp.
Nhưng ánh mắt thù địch kia của Mật Đào khiến cô không còn ấn tượng tốt nữa.Cô nàng này nhiều lần gây khó dễ cho cô,nếu là trước kia thì hẳn cô đã phải chịu nhiều sự tủi nhục rồi.Bây giờ bọn họ đâu thể nào đụng vào cô được,ngoài gia thế của cha cô ra thì bên cạnh lại có hai anh chàng vệ sĩ chất lượng như kia.
Quế Tư Hạ thuộc dạng con gái mềm mỏng.Cô sẽ không gây sự vô cớ với ai,cũng không vì gia thế hiện tại mà kiêu.Bởi vì cô không muốn trở thành dáng vẻ của những cô gái trước kia bắt nạt cô.Cô chỉ muốn trải qua một cuộc sống bình thường như bao người,yên bình và vui vẻ.
Hạc Hiên dắt xe vào nhà xe xong liền chạy đến tìm cô,bởi vì bọn cô đi học sớm nên thời gian dư dả.Còn có thể đến căn tin để ăn sáng.
Thân hình của Hạc Hiên cao lớn,da màu bánh mật.Gương mặt lại cương nghạnh mạnh mẽ trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài nữ sinh mềm yếu của Quế Tư Hạ.
Cả hai sóng vai cùng nhau,một cao một thấp rất đẹp đôi.Cả hai ngồi vào bàn ăn,Hạc Hiên chủ động đi lấy đồ ăn còn cô chỉ việc ngồi yên tại chỗ.
Sau khi lấy thức ăn đến,Hạc Hiên đẩy sang cho cô một bình sữa bò nóng.Ở đây không bán loại sữa này,anh biết được suy nghĩ của cô nên liền cất tiếng.
- Tớ mang từ nhà đến đó,vừa nãy mới hâm nóng.Cậu uống đi.
- Cảm ơn cậu.
Quế Tư Hạ không khách sáo,cô vặn lấy nắp bình rồi uống.Cô đã quá quen với sự chăm sóc này của Hạc Hiên nên đã tập thành quen.Hạc Hiên rất thích mua đồ ăn cho cô,dường như cậu đều đem sẵn thức ăn bên người.
Cậu chính là kho lương thực của cô đó.
- -------------------
Trường của bọn cô tan học vào 4 giờ chiều,sang tuần lớp 12 bọn cô mới bắt đầu tiết học vào buổi tối.Cấp tốc ôn luyện thi đại học.
Như mọi hôm cô đứng trước cổng trường để đợi Hạc Hiên.
Ánh nắng chiều xuyên qua từng kẽ lá rơi xuống mặt đất tạo thành những vệt sáng loang lổ.Quế Tư Hạ đứng dưới bóng cây,vì thế những tia nắng cũng di chuyển trên người của cô.Từ gương mặt trắng nõn đến cần cổ tinh tế,Ngụy Tư Đằng ghi nhớ rõ hình ảnh xinh đẹp trước mắt.
Ở phía đối diện cổng trường,Ngụy Tư Đằng nhìn đến thiếu nữ đang đứng yên tĩnh ở kia.Sải bước chân tiến về phía của cô.
Càng lại gần anh lại nhìn rõ hơn.Cô đang nhìn về phía bên trong cổng trường,ánh nắng chiếu vào sau gáy,vài sợi tóc tơ chưa được buộc lên được nắng hắt vào tạo thành những sợi vàng óng ánh.Ở trong mắt anh,thoạt nhìn vô cùng mềm mại.Cảm giác rất muốn sờ đến mà nghịch những lọn tóc đó.
Quế Tư Hạ không hề hay biết về sự hiện diện của anh,cô vẫn nhìn về một hướng trông ngóng Hạc Hiên đi ra.Dường như âm thanh xung quanh cô bắt đầu im bặt,đan xen những tiếng thất thanh trầm trồ.Ánh nắng mọi người hình như đang nhìn về phía của cô.
- Trời ạ đẹp trai quá.
- Cậu ấy là ai vậy,học sinh mới sao.
- Tuổi cũng tầm tụi mình đó,chắc là học sinh mới.Mau mau tìm hiểu xem,cậu ấy học lớp nào.
‘…’
Cô lập tức xoay đầu muốn nhìn thử là chuyện gì đang xảy ra.Ngay lập tức thân hình cao lớn của anh đã đứng bên cạnh cô.Môi nhỏ theo bản năng mà cất tiếng.
- Nhị Gia
Bên tai cô bắt đầu oong lên,trợn tròn mắt mà nhìn lấy anh.Rất nhanh cô đã thu lại vẻ mặt kinh ngạc đó,liền xoay người lại trở về dáng vẻ ban nãy.Quế Tư Hạ làm như thể anh như người qua đường,không hề quan tâm đến anh.
Ngụy Tư Đằng không để ý hành động ngó lơ đấy của cô,anh chỉ nhướng mày nhìn cô.Liền bỏ qua những ánh mắt của người xung quanh.Anh chỉ quan tâm một mình cô,vẫn chỉ nhìn một mình cô.Vóc dáng cao lớn của anh nghiêng về phía của cô.Đưa đôi mắt sắc bén nhìn theo hướng trước mắt,môi mỏng cất tiếng.
- Đang đợi bạn trai?
‘…’
Hơi thở nóng rực của anh phả đến sau tai của cô,ngứa ngáy đến muốn nổ tung.Quế Tư Hạ cắn cắn lấy môi tự nhiên mà tiến lên phía trước tránh xa anh.Cô đưa mắt nhìn anh rồi nhàn nhạt cất giọng.
- Liên quan đến anh sao?
Nhìn đến dáng vẻ đoan chính kia của anh,cho dù cô có dùng giọng điệu như nào để nói.Biểu cảm của anh đều không hề hấn gì.Sau đó cô lại thấy anh dựa lưng vào bức tường cổng trường.Đôi chân vừa dài vừa thẳng,một chân của anh đứng thẳng.Một chân hơi co lên tạo thành góc tù.Gương mặt góc cạnh điển trai.
Anh khoanh tay trước ngực,ánh mắt như đang thách thức mà nhìn cô.Mang theo vẻ mặt nghiêm túc đến dọa người.
- Bạn trai?
‘…’
Có vẻ anh không nghe được đáp án thì sẽ không buông tha cho cô đâu.Nếu mà để anh ở đây nữa thì đám đông kéo đến ghẹt mất.Quế Tư Hạ nhìn đám người vây quanh thì liền có chút nhức đầu,đúng thật là anh không nhận thức được vẻ ngoài của mình sao.
Sao lại dùng gương mặt đó phơi bày trước đám đông ngang nhiên thế kia.Còn day dưa với cô trước cổng trường,muốn khiến cô trở thành chủ đề bàn tán của cả trường sao.
Quế Tư Hạ hít sâu một hơi rồi cất giọng.
- Không phải,là bạn học thôi.
Nghe được đáp án như mong muốn rồi,anh liền tiến đến nắm lấy cổ tay của cô định kéo đi.
- Tôi đói rồi,dẫn tôi đi ăn.
‘…’
Quế Tư Hạ vùng cánh tay ra,có phải anh có vấn đề rồi không.Hôm qua không phải cô đã nói rõ rồi sao,cô ghét anh,cô muốn tránh xa anh.Hôm nay anh lại chạy đến như thể chưa xảy ra việc gì thế kia.Còn ra lệnh cho cô cơ đấy.
- Không đi,em còn đợi bạn.
- Tôi không đem theo tiền,cũng không biết đường.
‘…’
Tất nhiên cô cùng Hạc Hiên đều được qua,bọn cô chính là học sinh lớp đầu.Vừa lướt qua đám học sinh vi phạm thì cô liền trông thấy giương mặt của Cẩm Đào.Cô nàng này cô rất có ấn tượng,vẻ ngoài đáng yêu hoạt bát xếp hạng thứ 4 trong lớp.
Nhưng ánh mắt thù địch kia của Mật Đào khiến cô không còn ấn tượng tốt nữa.Cô nàng này nhiều lần gây khó dễ cho cô,nếu là trước kia thì hẳn cô đã phải chịu nhiều sự tủi nhục rồi.Bây giờ bọn họ đâu thể nào đụng vào cô được,ngoài gia thế của cha cô ra thì bên cạnh lại có hai anh chàng vệ sĩ chất lượng như kia.
Quế Tư Hạ thuộc dạng con gái mềm mỏng.Cô sẽ không gây sự vô cớ với ai,cũng không vì gia thế hiện tại mà kiêu.Bởi vì cô không muốn trở thành dáng vẻ của những cô gái trước kia bắt nạt cô.Cô chỉ muốn trải qua một cuộc sống bình thường như bao người,yên bình và vui vẻ.
Hạc Hiên dắt xe vào nhà xe xong liền chạy đến tìm cô,bởi vì bọn cô đi học sớm nên thời gian dư dả.Còn có thể đến căn tin để ăn sáng.
Thân hình của Hạc Hiên cao lớn,da màu bánh mật.Gương mặt lại cương nghạnh mạnh mẽ trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài nữ sinh mềm yếu của Quế Tư Hạ.
Cả hai sóng vai cùng nhau,một cao một thấp rất đẹp đôi.Cả hai ngồi vào bàn ăn,Hạc Hiên chủ động đi lấy đồ ăn còn cô chỉ việc ngồi yên tại chỗ.
Sau khi lấy thức ăn đến,Hạc Hiên đẩy sang cho cô một bình sữa bò nóng.Ở đây không bán loại sữa này,anh biết được suy nghĩ của cô nên liền cất tiếng.
- Tớ mang từ nhà đến đó,vừa nãy mới hâm nóng.Cậu uống đi.
- Cảm ơn cậu.
Quế Tư Hạ không khách sáo,cô vặn lấy nắp bình rồi uống.Cô đã quá quen với sự chăm sóc này của Hạc Hiên nên đã tập thành quen.Hạc Hiên rất thích mua đồ ăn cho cô,dường như cậu đều đem sẵn thức ăn bên người.
Cậu chính là kho lương thực của cô đó.
- -------------------
Trường của bọn cô tan học vào 4 giờ chiều,sang tuần lớp 12 bọn cô mới bắt đầu tiết học vào buổi tối.Cấp tốc ôn luyện thi đại học.
Như mọi hôm cô đứng trước cổng trường để đợi Hạc Hiên.
Ánh nắng chiều xuyên qua từng kẽ lá rơi xuống mặt đất tạo thành những vệt sáng loang lổ.Quế Tư Hạ đứng dưới bóng cây,vì thế những tia nắng cũng di chuyển trên người của cô.Từ gương mặt trắng nõn đến cần cổ tinh tế,Ngụy Tư Đằng ghi nhớ rõ hình ảnh xinh đẹp trước mắt.
Ở phía đối diện cổng trường,Ngụy Tư Đằng nhìn đến thiếu nữ đang đứng yên tĩnh ở kia.Sải bước chân tiến về phía của cô.
Càng lại gần anh lại nhìn rõ hơn.Cô đang nhìn về phía bên trong cổng trường,ánh nắng chiếu vào sau gáy,vài sợi tóc tơ chưa được buộc lên được nắng hắt vào tạo thành những sợi vàng óng ánh.Ở trong mắt anh,thoạt nhìn vô cùng mềm mại.Cảm giác rất muốn sờ đến mà nghịch những lọn tóc đó.
Quế Tư Hạ không hề hay biết về sự hiện diện của anh,cô vẫn nhìn về một hướng trông ngóng Hạc Hiên đi ra.Dường như âm thanh xung quanh cô bắt đầu im bặt,đan xen những tiếng thất thanh trầm trồ.Ánh nắng mọi người hình như đang nhìn về phía của cô.
- Trời ạ đẹp trai quá.
- Cậu ấy là ai vậy,học sinh mới sao.
- Tuổi cũng tầm tụi mình đó,chắc là học sinh mới.Mau mau tìm hiểu xem,cậu ấy học lớp nào.
‘…’
Cô lập tức xoay đầu muốn nhìn thử là chuyện gì đang xảy ra.Ngay lập tức thân hình cao lớn của anh đã đứng bên cạnh cô.Môi nhỏ theo bản năng mà cất tiếng.
- Nhị Gia
Bên tai cô bắt đầu oong lên,trợn tròn mắt mà nhìn lấy anh.Rất nhanh cô đã thu lại vẻ mặt kinh ngạc đó,liền xoay người lại trở về dáng vẻ ban nãy.Quế Tư Hạ làm như thể anh như người qua đường,không hề quan tâm đến anh.
Ngụy Tư Đằng không để ý hành động ngó lơ đấy của cô,anh chỉ nhướng mày nhìn cô.Liền bỏ qua những ánh mắt của người xung quanh.Anh chỉ quan tâm một mình cô,vẫn chỉ nhìn một mình cô.Vóc dáng cao lớn của anh nghiêng về phía của cô.Đưa đôi mắt sắc bén nhìn theo hướng trước mắt,môi mỏng cất tiếng.
- Đang đợi bạn trai?
‘…’
Hơi thở nóng rực của anh phả đến sau tai của cô,ngứa ngáy đến muốn nổ tung.Quế Tư Hạ cắn cắn lấy môi tự nhiên mà tiến lên phía trước tránh xa anh.Cô đưa mắt nhìn anh rồi nhàn nhạt cất giọng.
- Liên quan đến anh sao?
Nhìn đến dáng vẻ đoan chính kia của anh,cho dù cô có dùng giọng điệu như nào để nói.Biểu cảm của anh đều không hề hấn gì.Sau đó cô lại thấy anh dựa lưng vào bức tường cổng trường.Đôi chân vừa dài vừa thẳng,một chân của anh đứng thẳng.Một chân hơi co lên tạo thành góc tù.Gương mặt góc cạnh điển trai.
Anh khoanh tay trước ngực,ánh mắt như đang thách thức mà nhìn cô.Mang theo vẻ mặt nghiêm túc đến dọa người.
- Bạn trai?
‘…’
Có vẻ anh không nghe được đáp án thì sẽ không buông tha cho cô đâu.Nếu mà để anh ở đây nữa thì đám đông kéo đến ghẹt mất.Quế Tư Hạ nhìn đám người vây quanh thì liền có chút nhức đầu,đúng thật là anh không nhận thức được vẻ ngoài của mình sao.
Sao lại dùng gương mặt đó phơi bày trước đám đông ngang nhiên thế kia.Còn day dưa với cô trước cổng trường,muốn khiến cô trở thành chủ đề bàn tán của cả trường sao.
Quế Tư Hạ hít sâu một hơi rồi cất giọng.
- Không phải,là bạn học thôi.
Nghe được đáp án như mong muốn rồi,anh liền tiến đến nắm lấy cổ tay của cô định kéo đi.
- Tôi đói rồi,dẫn tôi đi ăn.
‘…’
Quế Tư Hạ vùng cánh tay ra,có phải anh có vấn đề rồi không.Hôm qua không phải cô đã nói rõ rồi sao,cô ghét anh,cô muốn tránh xa anh.Hôm nay anh lại chạy đến như thể chưa xảy ra việc gì thế kia.Còn ra lệnh cho cô cơ đấy.
- Không đi,em còn đợi bạn.
- Tôi không đem theo tiền,cũng không biết đường.
‘…’