• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh cầm ly nước ép đưa cho cô rồi ngồi xuống bên cạnh cô lên tiếng.

- - Em mau uống đi.

- - Ừm, mà anh không đi làm sao?

- - Hôm nay anh ở nhà với em không đi.

- - Ồ.

Cô không nói nữa, cầm ly nước uống hết rồi đặc xuống bàn, cô lấy điện thoại ra xem, thì thấy tin nhắn của một số lạ, cô mở ra xem.


' Chào cô, tôi muốn gặp riêng cô có được không.'

' Cho hỏi là ai bên đó.'

' Tôi là Liên Bắc Hà.'

' Thì ra là Liên tiểu thư, không biết cô hẹn tôi có chuyện gì?'

' Chúng ta hẹn ra ngoài sẽ nói chuyện dễ hơn.'

Cô đang suy nghĩ không biết cô ta muốn cái gì nữa, nếu muốn gặp mặt thì cô sẽ đi thôi, để xem cô ta muốn gì?

' Được cô gửi địa điểm, thời gian đi. '

' Vậy 15 giờ chiều nay, quán cà phê Y. '

' Được. '

Cô nhìn qua anh tính nói gì đó, nhưng lại thôi, đúng lúc anh cũng nhìn cô, thấy cô kì lạ thì hỏi.

- - Em sao vậy có chuyện gì à?

- - À... không có gì chỉ là em muốn... chiều nay về nhà thôi.

- - Em ở đây một đêm nữa mai hẳn về, với lại em còn đau không.

Nói tới chữ ' đau ' cô biết anh nói cái gì, nhưng cô cảm thấy ngại ngại làm sao? Cô cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng cô nào biết anh đang cười thầm,cô thở một hơi rồi nói.

- - Em hết rồi không còn đau.

- - Ồ... vậy sao? Ừm... vậy chiều anh đưa em về.

- - Không cần đâu em tự về được.

- - Anh không yên tâm.

- - Nhưng em đâu phải là con nít!!

- - Mấy giờ em về?

- - Ừm... 15 giờ chiều nay.

- - Sớm vậy sao?

- - Ừm... cho nên anh có công việc thì đi làm đi không cần ở nhà với em, mà lãng phí thời gian.

- - Ở nhà với em một tuần còn được huống chi một ngày.

- - Hay quá một tuần, tới lúc đó sổ sách giấy tờ của anh chồng chất như núi.

- - Em đuổi anh thiệt sao?

- - Không phải là đuổi mà em kêu anh đi.

- - Nhưng anh không muốn đâu.!!

- - Anh không muốn thì thôi, không nói nữa em muốn đi ngủ.

- - Ồ...

Cô ngồi dậy đi lên lầu, anh lẽo đẽo đi theo sau, đến cửa phòng cô quay qua nói với anh.

- - Em muốn ngủ, anh muốn làm gì thì làm đi không được phá giấc ngủ của em.

- - Được rồi em đi ngủ đi, anh qua thư phòng.

Cô mớ cửa bước vào phòng, còn anh thì đi qua thư phòng làm việc vậy, cô không cho anh vào phòng vì không muốn mất giấc ngủ của cô, nếu không anh đã ôm cô lên giường ngủ rồi. Anh chán nản nên làm việc tại nhà không đến công ty, còn cô trong phòng vẫn chưa ngủ được, lý do không biết Liên Bắc Hà hẹn cô có chuyện gì chứ? Chỉ mới găp nhau một lần mà đã có số điện thoại của cô rồi, đúng là cô ta không phải là dạng người tầm thường, chắc chắn cô ta hẹn cô ra là chuyện của anh, dù thế nào cô sẽ không buông tay anh ra, trừ khi anh hết yêu cô.

Cô nằm trên giường suy nghĩ vu vơ một lúc, không biết đã ngủ từ lúc nào, cô đắm chìm vào giấc ngủ, nhưng cô đâu biết bên khác đang toan tính chuyện gì đó.


- - Lam Như Kiều tôi nhất định phải để cô bại dưới tay tôi.


Không ai khác chính là Liền Bắc Hà, cô ta gặp anh từ lần đầu tiên thì đã bị anh làm cho say đắm, một người tài giỏi, ưu tú như anh có biết bao cô gái muốn có, tất nhiên trong đó có cả cô ta. Mới lần đầu gặp anh, cô đã quyết sẽ có được anh, nhưng không ngờ về sau anh lại có vợ chưa cưới, lòng cô ta tức sôi lên, người cô ta nhắm trúng đã có vợ và hiển nhiên cô ta sẽ không để yên như vậy, cô ta sẽ cướp anh từ tay cô lại bằng mọi giá.


- ---------- LIKE CHO TUI NHÉ --------------


Cảm ơn ❤

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK