Tôi lấy đồ trong tủ và bước từ từ ra về, thì có một chị thường ăn chỗ tôi bán đi vào nhìn tôi với ánh mắt hơi bất ngờ, tôi bị nhìn chầm như vậy rất ngại, tôi cố né tránh ánh mắt ấy vài, tôi có nhìn lén chị ấy nhưng hai lần đều bị bắt gặp, hồi trước tôi có hơi mê chị ấy vì chị ấy rất đẹp body cũng đẹp nữa, nhìn thì cao nhưng chị ấy vẫn lùn hơn tôi một xíu.
Tôi ụn xe về nhà sửa soạn sạch sẽ tính bước đi tiếp quán họ hàng vừa bước ra tới cửa mới chợt nhớ ra là CHƯA LÀM BÁNH KEM cho cô An, tôi như gục ngã trước cửa nhà mình, tôi yếu đuối nắm cánh cửa để đứng vững, với lời hứa này tôi thấy mình thật là thật là aaa, tôi nghĩ tối nay gặp mặt không biết nói gì đây.
19h30 cái chị khách quen cũng là cái chị ở phòng gym hồi chiều ghé vào quán tôi ăn, chị ấy nhìn tôi không rời mắt, còn tôi thì đành tiếp chị ấy trong ngại ngùng.
" cho chị hai **** với ly nước cam "
" dạ " tôi gật nhẹ đầu nhìn chị ấy rồi bước đi
Tôi làm xong xuôi bưng ra để xuống, chị ấy vẫn nhìn tôi không rời mắt, vì vẫn còn mê chị ấy nên tôi thật ngại a.
- --
Cô An: ủa Anh? ಠ_ಠ?
Au: haha cô ơi, Anh nó có người khác rồi cô ơi haha ƪ(˘⌣˘)ʃ
Thị Anh: ơ ơ cô!! (;_;!)
- --
Tôi để xuống chị ấy cầm lấy và tay tôi chạm tay chị ấy, trong tim tôi như nhảy dựng lên.
" cảm ơn em " chị ấy cười nhẹ
" dạ " tôi cười nhẹ đáp lại
Tôi bắt ghế rồi gần bên chị ấy mà nhìn trời nhìn đất nghĩ về cô An, không biết chị ấy có nhìn tôi không nữa nhưng mà tôi lại cảm giác tôi bị nhìn trầm vào như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.
" a Anh có người vào ngồi kìa hỏi ta ăn gì đi con " tôi bị Má tôi lôi ra đống suy nghĩ
" a dạ " tôi đứng lên đi ngang chị ấy nhìn chị ấy một cái, tôi nhìn chị ấy ăn thật ngon miệng làm sao a, tính ra hồi chiều giờ tôi chưa có một miếng gì trong bụng hết, không hiểu sao tôi lại có sức nhỉ
Xong xuôi tôi ngồi xuống nhìn trời đất tiếp, bỗng bụng tôi kêu lên ọt ọt, không lớn cũng không nhỏ nhưng lại làm lọt tai chị ấy. Tôi ôm bụng nhìn chị ấy cười mỉm xoay sang chỗ khác né tránh ánh mắt khó hiểu của tôi.
" a con đói à, kiếm gì ăn đi, quán cũng ít người rồi " Má tôi ngồi bên lên tiếng
Tôi không biết ăn gì vào giờ này, tôi đành ăn ở quán Má tôi vậy, tôi tự làm cho mình một phần nhỏ rồi kiếm bàn ngồi nhưng, những người khác ăn xong vẫn chưa rời đi, tôi cầm phần ăn của tôi đứng nhìn với vẻ mặt ngơ ngác.
Chị ấy thấy tôi không còn chỗ nào ngồi thì lên tiếng kêu tôi qua ngồi chung.
" a em ngồi cùng chị cũng được nè " chị ấy kéo ghế để bên chị ấy
Tôi ngại ngùng bối rối đành bưng phần ăn mình ngồi trước mặt chị ấy vì tôi đã quá đói rồi.
" a dạ "
Ngồi xuống chuẩn bị ăn thì thấy chị ấy đã ăn xong và ngồi đó cầm ly nước khuấy khuấy ở đó lâu lâu lại nhìn tôi một cái.
Tôi không dám nhìn thẳng mặt chị ấy vì tôi rất rất rất là ngại, tôi cứ nhìn mặt bàn mà nhai ngón nghiến trước mặt chị ấy.
Nói chứ chị ấy chắc vẫn còn trẻ dưới 25t và cũng rất đúng gu tôi aaa, mà nghĩ lại cô An vẫn là nhất.
- --
Cô An: hứ ( ̄Д ̄)
Thị Anh: ( ゚д゚)
Au: (≧∇≦)
- --
" em tên gì á? "
" a dạ, em tên Anh "
" chị tên là Linh "
" dạ... "
" em là con của chủ quán à "
" a dạ không, em là cháu "
" ồ vậy em sống cùng bame hay...? "
" a em ở một mình ạ "
" ừm chị thấy em ở phòng gym chiều nay á "
" a dạ... "
Tôi cứ đáp vâng dạ rồi mỉm cười ngại ngùng chứ không dám hó hé gì khác.
" ừm cho chị xin cách liên lạc để nữa hai đứa mình tập gym chung được không? "
" dạ vâng "
" Facebook em tên gì " chị ấy lấy điện thoại ra
" a dạ Hoàng Anh "
" a cái này hả "
" vâng "
Chị ấy ngồi nhích qua tôi, sát bên tôi rồi chỉ lên màn hình điện thoại, cùng lúc cô An đi ngang nhưng tôi lại không hay biết, hay là tôi bên người đẹp rồi không quan tâm người đẹp khác, chắc là vậy chứ cái tính tôi rất mê gái, nhưng không phải gái nào cũng mê, đúng gu thì mới mê.
Cô An nhìn qua tôi nét mặt có hơi nhăn lại vì thấy tôi bên người khác chăng, hoặc có thể gọi là ghen?.
Tôi thật bất ngờ làm sao aaaa. (๑>◡<๑)