Lộ Nam hít một hơi thật sâu rồi mới nhẹ nhàng nói:
"Tây Tây, em không cần phải giả ngờ giả ngốc với anh nữa đâu, chuyện của anh và Tô Bắc là do em cho thám tử theo dõi đúng không?"
Lộ Tây Tây sửng sốt, oan ức giải
thích:
“Anh trai không phải như anh nghĩ
vậy đâu....
Lộ Nam thực sự không hề muốn nổi nóng với Lộ Tây Tây, từ nhỏ anh đã thương có như vậy, anh luôn cảm thấy cô là một đứa trẻ biết nghe lời. Thế nhưng anh lại chẳng thể ngờ được rằng cô lại thích anh, họ là anh em ruột cơ mà Hơn nữa, cô lại có thể ra tay làm những chuyện như vậy, Lộ Nam không vòng vo, anh nói:
“Tây Tây, đây là lần cuối cùng anh nói với em như này, có một số chuyện nếu như đã biết là sai thì phải biết sớm mà dừng lại, đừng tiếp tục nhấn sâu hơn vào nó nữa. Sau này cũng đừng làm những chuyện như này nữa, mức chịu đựng của anh cũng chỉ có giới hạn thôi
Lộ Nam dứt lời liền ngắt điện thoại. Lộ Tây Tây sau khi nghe thấy tiếng "tút tút” truyền tới, cô ôm lấy gối bật khóc hai hàng nước mát dàn dua chảy ra, không ngừng.
Buổi tối, vốn dĩ là lúc mà Tô Bắc và Lộ Nam cùng trở về nhà họ Lộ ăn cơm. Nhưng vì sáng nay xảy ra chuyện như vậy nên khi Tôn Tịnh Di gọi điện tới cho Lộ Nam, anh đã lập tức từ chối. Tôn Tịnh Di có chút buồn bã, chỉ có điều bà có thể hiểu được, dẫu sao thì con trai cũng là tổng giám đốc của công ty, có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết. Lộ Nam sau khi ngắt điện thoại với mẹ liền nghe thấy tiếng gõ cửa, anh lên tiếng:
“Vào đi!”
Vân Phàm đẩy cửa đi vào, Lộ Nam
chau mày:
“Không phải bảo cậu đi sắp xếp hợp bảo hay sao, đã liên hệ với phóng viên chưa? Sao cậu lại quay lại làm gì?"
Vân Phàm mở miệng nói
"Giám đốc, tôi đều đã sắp xếp xong cả rồi. Chỉ có điều, e rằng anh vẫn phải đích thân đi tới họp báo một chuyến, nểu không rất khó để nói phục được!”
Lộ Nam suy nghĩ, trước mắt anh
bằng nhiên hiện ra hình ảnh tức giận của Tô Bắc. Cô đang nhìn chằm chằm về phía anh, dường như đang trách móc anh. Dầu đã không muốn công khai thân phận của họ, nhưng lại vẫn để cô bị người đời chửi rủa như vậy, nét mặt Lộ Nam để lộ ra một tia tự trách, anh nhìn Vân Phẩm nói:
“Như vậy đi, cô đi chuẩn bị trước rồi tôi sẽ đến ngay. Tới lúc đó tôi sẽ địch thân tới giải thích với phóng viên
Vân Phám nhìn Lộ Nam do dự:
"Giám đốc, anh không sợ rằng bây giờ nói như vậy, sau này nếu như quan hệ giữa anh và cô Tô lại lần nữa bị để lộ ra thì tới lúc đó anh sẽ bào chữa thế nào đây!”
Lộ Nam đau đầu đưa tay day day thái dương, anh mệt mỏi nói:
“Tới lúc đó rồi tính”
Vân Phàm đáp: “Được, vậy tôi sẽ đi
ngay!"
Tô Bắc đang ngôi trong phòng làm việc đọc kịch bản thì nhận được thông báo của công ty gửi tới, không cho phép ai được thảo luận chuyện của cô và Lộ Nam nữa. Cô bật cười, chuyện như vậy ai có thể quản được đây? Trên thế gian này, chuyện khó nhất chính là quản miệng của người khác đó! Tô Bắc lật quyền kịch bản trên tay, cảm thấy tâm trí có chút hỗn loạn, có định đứng dậy đi tìm quyển sách nào đó để đọc thì Tôn Lệ Lệ bỗng nhiên gõ cửa đi vào. Tô Bắc nhìn cô khó hiểu:
“Lệ Lệ, sao thế?”
Tôn Lệ Lệ nhanh chóng đi tới bên
cạnh cô
“Anne, cô mau mở máy tính xem họp
báo đi!”
Tô Bắc có chút kinh ngạc "Họp báo gì? Chuyện từ lúc nào thế?"
Tôn Lê Lệ lắc đầu, xem ra cô đối với chuyện của bản thân quả thật không hề để tâm chút nào. Lê Lê lên tiếng:
“Lộ tổng đang mở họp báo, nói rằng muốn nói chân tướng cho mọi người biết. Cậu đoán xem, anh ấy liệu có công bố thân phận thật sự của cậu, cho cậu một cái danh nghĩa chính đáng không!”
Tô Bắc cong cong môi, nét mặt có chút kinh thường. Lộ Nam sẽ cho cô danh nghĩa chính thức sao, e rằng có một nghìn lẻ một đêm nữa cũng chẳng có chuyện đẩy đầu. Lộ Nam để ý nhất là ở những nơi công khai như vậy nói cô là vợ của anh mà, chỉ có điều có cũng rất tò mò, anh rốt cuộc muốn cho công chúng biết một sự thực như thế nào.
Tô Bắc và Tôn Lê Lê cùng mở máy tính xem họp báo đang được diễn ra. Đảm phóng viên không ngừng đặt ra câu hói:
"Lộ tổng, xin hỏi giữa anh và cô Anne rốt cuộc là quan hệ gì vậy?”
Sắc mặt Lộ Nam không chút cảm xúc, anh nói:
"Chính là quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới
Lộ Nam vừa nói xong, Tôn Lê Lệ liền quay sang nhìn Tô Bắc, phát hiện biểu cảm của cô cũng không có gì thay đổi, cô mới thở phào một hơi. Cô vẫn cảm thấy có chút không đúng "Cái gì chứ, Lộ tổng sao có thể nói như vậy được, tại sao lại không thể nói ra thân phận của cô cơ chứ. Nói như vậy còn khiến người ta đồn thổi nhiều hơn ấy chứ
Tô Bắc nhếch miệng nhìn vào màn hình máy tính:
"Quan hệ giữa tôi và anh ấy sớm muộn đều sẽ kết thúc. Nói ra thì càng khiến phiền não hơn mà thôi, chỉ bằng tốt nhất chẳng nói gì cả!”
Tôn Lệ Lệ lắc lắc đầu tiếp tục theo dõi buổi họp báo.
Có phóng viên khác lại hỏi:
“Vậy Lộ Tống, dầu quan hệ giữa hai người chỉ là như vậy, thể tại sao buổi tối hôm đó hai người cùng nhau dùng bữa lại bị người khác chụp rõ ràng như thế?”
Lộ Nam bình tĩnh nói:
"Mọi người cũng đều đã nhìn thấy bức ảnh được chụp rất rõ ràng rồi. Trong bức ảnh tôi và Anne không hề có bất cứ hành động thân mật nào, chỉ là đơn thuần dùng bữa, giải lòng mà thôi!” Anh hơi ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Anne là quản lý cao cấp có tiếng, cô ấy bị tôi bắt tới giải trí Tinh Không, tôi vẫn đĩ muốn tổ chức một bữa tiệc để chào mừng nhưng cô ấy lại không thích những nơi ồn ảo như vậy. Do vậy tôi mới mời riêng cô ấy đi ăn bữa cơm, không biết mọi người còn có gì thắc mắc muốn được giải đáp nữa không?” Lập tức có phóng viên khác lên tiếng:
“Lộ tống, nếu đã như vậy thì chuyện cô Anne từ trên xe anh đi xuống thì sao? Mới sáng sớm như vậy, anh đừng nói rằng đây là đối đãi của sếp với nhân viên chứ
Sắc mặt anh để xượt qua một tia lạnh lùng, nhưng rất nhanh sau đó anh đã liên lấy lại được bình tĩnh, anh từ từ nói:
“Cái này thì đây, có thể mọi người không biết chỗ ở của Anne là do công ty đã chuẩn bị. Từ trước khi cô ấy về nước thì căn chung cư này đã được mua dưới danh nghĩa của cô ấy rồi. Sau khi trở về nước thì cô ấy vẫn luôn ở đó, vừa hay cũng là hàng xóm của tôi. Hôm đó tôi vô tình bắt gặp cô ấy đang đi bộ nên tôi mới tiện đường mới cô ấy lên xe cùng tới công ty thôi mà
Không một ai có thể nhận ra rằng anh đang nói dối, tất cả mọi người đều gật đầu hiểu ra, hóa ra sự thực là như vậy! Lộ Nam vừa dứt lời liền cho Vân Phàm phóng to lên giấy tờ nhà đất của Tô Bắc, dựa theo thời gian mua bán thì đúng như những gì anh đã nói. Chứng cứ được phơi bày ngay trước mắt nên không còn ai dám lên tiếng nói gì thêm.
Lộ Nam lịch sự nhìn xuống phóng viên ở phía dưới, anh đứng dậy rồi lạnh lùng nói:
"Cảm ơn các vị phóng viên đã tới đây tham gia buổi họp báo của tôi ngày hôm nay, đây chính là chân tướng tài muốn cho mọi người được biết, tôi còn có việc, xin phép đi trước!"
Lộ Nam nói xong liên quay người rời đi, chuyện còn lại giao cho Vân Phàm giải quyết.
Tôn Lệ Lê ngôi trước máy tính từ lâu đã mặt chữ A mồm chữ O mà ngạc nhiên, cô liền quay sang hỏi Tô Bắc:
“Cái này được đó nha, Anne cô mua căn hộ đó từ lúc nào vậy? Bây giờ cô vẫn ở đó sao?"
Tô Bắc nhún vai, buông lỏng hai cánh tay.
“Ai mà biết được cái căn hộ đó từ đâu mà đến chứ, từ trước đến nay tôi không hề biết rằng dưới danh nghĩa mình còn có một căn chung cư như vậy đó!"
Tôn Lê Lê tò mò nhìn cô
"Vậy lúc cô về nước, công đều không hề sắp xếp xe hay chỗ ở cho cô sao?”
Tô Bắc nghĩ ngợi rồi nói:
“Có chứ, có điều tôi từ chối rồi, tất nhiên tôi cũng không hề biết được chuyện sẽ xảy ra như vậy. Nếu không thì lúc đó tôi đã chấp nhận luôn rồi!”
Tôn Lê Lê cảm thán
"Bây giờ tôi cuối cùng cũng đã hiểu tại sao cô lại có thể ung dung rằng Lộ tổng sẽ không công bố ra thân phận của cô rồi. Hóa ra anh ấy có thể nói dối thản nhiên đến như vậy, chứng cứ có thể biến diễn như thực ấy nhỉ Nếu như không phải tôi đã biết được sự thực thì bây giờ chắc có lẽ cũng đã tin sái cổ rồi!”
Tô Bắc bật cười: "Chẳng phải thế sao, chỉ có điều anh ấy làm như vậy cũng không sai, chúng tôi vốn dĩ chỉ là hôn nhân hợp đồng, tôi cũng chẳng muốn bị lôi vào vòng luẩn quẩn của anh ay!"
Tôn Lê Lê gật gật đầu tán thành,
nhưng không biết nghĩ gì sau đó lại liên tục lắc đầu. Ngay sau đó đứng dậy rời khỏi phòng làm việc của Tô Bắc.
Trên tầng cao nhất của Thịnh Thế tại văn phòng của tổng giám đốc
Lộ Nam không chút cảm xúc nhìn vào người đàn ông đang ngồi đối diện, không nhanh không chậm nói:
“Hôm nay Cổ tổng lại có thời gian tới thăm Thịnh Thế chúng tôi sao?"
Cổ Niên Thành cười nhẹ, anh ta ngồi ở đó, khí chất và dáng vẻ tạo nên một cảm giác như đang đối diện một bậc công tử vậy. Nếu nhìn kĩ, cặp lông màu như vẽ, khuôn mặt sắc sảo cao ngạo, nếu như được sinh ra ở thời kì cổ đại thì nhất định một công tử có xuất thân phủ quý rồi. Anh ta từ từ lên tiếng:
“Hôm nay vừa đúng lúc đi qua đây, tiện thể tới tìm Lộ tổng bàn chút công chuyện, không biết Lộ tổng đây có hứng thủ hay không!”
Lộ Nam cười như không cười nhìn Cổ Niên Thành:
"Vậy còn phải xem chuyện làm ăn mà Cổ tổng nói là cái gì nữa chứ!
Nói xong anh im lặng nhìn về phía Cổ Niên Thành, trầm tư suy nghĩ. Cổ Niên Thành nổi tiếng là một lão hồ ly, nếu như nói Thiên Hồng và Thịnh Thế là hai thương nghiệp chiếm thế ở phía Nam và phía Bắc của Nam Hi, vậy thì tập đoàn Vân Thành của Cổ Niên Thành sẽ vừa vặn ở giữa tạo thành bộ ba vững mạnh ở đây.
Cổ Niên Thành nhìn Lộ Nam, một lát sau mới lên tiếng:
“Nghe nói hôm nay Lộ tổng bị truyền ra một vài tin đồn không hay, tôi cũng muốn tới chung vui, tranh thủ xem xem có cơ hội hợp tác nào hay không
Lộ Nam lạnh lùng, ánh mắt nghiêm
nghị
"Lời nói của Lộ tổng đây rốt cuộc có bao nhiêu hàm ý bên trong vậy?”
Cổ Niên Thành cười nhạt:
"Lộ tổng đừng tức giận, anh ngồi xuống trước đã rồi nghe tôi nói hết!”
Lộ Nam vẫn như nguyên cảm xúc, chờ đợi câu nói tiếp theo.
Cổ Niên Thành lên tiếng:
“Nghe nói thời gian trước nhà họ Cổ ở phía Bắc vì một số chuyện mà đã đặc tội với Lộ tổng, không biết có chính xác hay không?" Ánh mắt Lộ Nam có chút thay đổi, nghe Cổ Niên Thành nói như vậy không lẽ hắn đã biết thân phận của Tô Bắc rồi sao? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chuyện hôm đó Vận Phàm đã xử lý rất gọn gẽ, chắc chắn sẽ không ai biết được. Dầu sao nói như vậy cũng có thể là do Cổ Niên Thành đang muốn thăm dò anh, thăm dò thái độ của anh với nhà họ Cổ. Nghĩ tới đây, Lộ Nam bình thản trả lời:
“Đúng là có chút xung đột, nhưng không quan trọng!”
Sắc mặt Cổ Niên Thành chợt tái lại, rõ ràng anh ta đã nhận được thông tin rằng Lộ Nam và Cổ Thăng Trạch đã có va chạm ở khách sạn Để Tước. Sau đó lại vì Lộ Tây Tây mà ở một quán cà phê
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK