Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Phi Chân ngồi trong phòng, đang chờ đợi một gia hỏa đã lâu không gặp.

Nơi này rất sạch sẽ, sạch đến hắn hơi ngứa mũi. Ghế gỗ mun không nhuốm bụi trần, sáng như gương, đổi mấy thế ngồi vẫn không thoải mái.

Kỳ thực, có lẽ không liên quan đến hoàn cảnh. Bởi vì tới bây giờ, Minh Phi Chân vẫn còn nghĩ, rốt cuộc có nên tới hay không. Nếu có thể, cả đời hắn cũng không muốn tới nơi này.

Hắn không thích người kia lắm.

Chuyện này không liên quan đến tính cách hoặc là thái độ —— đương nhiên hắn không thích cả hai —— mấu chốt nhất là sự nguy hiểm của người kia, thuộc về trình độ tránh được nên tránh.

Nhưng hắn không thể không thắng thần tượng học cung, nếu không sẽ đứng trước tình trạng bết bát nhất —— bại lộ thân phận truy nã toàn quốc —— còn là lúc công lực hoàn toàn biến mất như bây giờ.

Muốn chiến thắng tranh tài, không thể thiếu sự giúp đỡ của người này.

...... Hoặc là, xin Hoàng đại thúc cho biết chút nội tình. Nếu hắn không cho, thì xin hoàng thượng tạo áp lực. Nếu hoàng thượng không cho, thì xin Thẩm lão đại tạo áp lực. Nếu lão đại không cho, thì ta tạo áp lực.

Minh Phi Chân nhớ tới dáng vẻ giả bộ giận dữ, nhưng cuối cùng vẫn mềm lòng của Thẩm Y Nhân, không khỏi sờ cằm toét miệng, mắt tỏa ánh sáng.

“...... Có thể được a.”

Có đạo lý, đi nhanh.

Minh Phi Chân nhảy lên như trên ghế có than, đang muốn tông cửa xông ra.

Nhưng vào lúc này.

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.

***************

“Tiểu đệ đệ, đừng thẹn thùng mà. Có phải vừa nãy dùng quá sức làm ngươi bị đau không? Tới đây, ca ca thổi cho ngươi.”

Võ công Lăng Thiếu Hiên cao hơn Thẩm Cuồng quá nhiều, tự nhận nắm vững thắng lợi, nơi đây lại bốn bề vắng lặng. Không nhịn nổi càng ngày càng tung bay.

Bước nhỏ ưu nhã, giang hai cánh tay chờ người nhào vào lòng.

Chỉ cần Thẩm Cuồng đồng ý —— đương nhiên hắn cũng có thể lựa chọn nhào vào lòng —— nhẹ nhàng đốt hộp quẹt trong ngực, dùng chưởng phong quạt ra, cũng đủ để đốt Lôi Hoàn trong tay áo Lăng Thiếu Hiên. Để cái miệng đáng ghét kia đóng lại bán vĩnh cửu.

Nhưng một quang cảnh làm hắn lưỡng lự.

Không xa phía sau Lăng Thiếu Hiên, một lão nhân dắt một tiểu nữ hài ước chừng năm sáu tuổi đi qua. Với võ giả mà nói, bạo phong lúc dẫn nổ Lôi Hoàn không thể tạo thành trọng thương. Nhưng với lão nhân và hài tử mà nói, có lẽ là tổn thương trí mạng.

Cuối cùng hắn không lấy cây châm lửa ra.

Thẩm Cuồng không quan tâm đến cảm nhận của người khác lắm. Hắn có thể cân nhắc, nhưng từ đáy lòng lại cảm thấy không trọng yếu.

Điểm Thẩm Cuồng do dự, không phải sợ làm hai người mất mạng.

Hắn coi trọng, cảm nhận của tỷ tỷ.

Nếu sau khi phóng hỏa lại tận lực sát thương nhân mạng, tỷ tỷ sẽ rất khổ sở.

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, cái tay lấy cây châm lửa đã ngừng lại.

Thẩm Cuồng tự vấn không phải một người thiện lương.

Nhưng với hắn, tỷ tỷ là không thể thay thế.

Không lấy cây châm lửa, cũng tương đương chặt đứt con đường cầu thắng duy nhất. Lăng Thiếu Hiên không biết mình vừa dạo một vòng ngoài quỷ môn quan, vẫn cười càn rỡ.

“Tiểu nương tử, dáng vẻ này là sao? Có phiền muộn gì, công tử gia nghĩ biện pháp cho ngươi. Mau dậy đi mau dậy đi.”

“Tặc nhân lớn mật, còn không ngừng tay.”

Làm hai người giật mình chính là, lão đại gia dắt tôn nữ kia lại lên tiếng.

Lão đại gia cũng không biết mình vừa dạo một vòng ngoài quỷ môn quan, phát huy tinh thần trọng nghĩa bẩm sinh của công dân thủ đô, nghĩa chính từ nghiêm quát.

“Ban ngày ban mặt càn khôn sáng sủa, nhìn ngươi hình người dáng người, làm gì cô nương này? Ngươi nghĩ kinh thành không có vương pháp sao!”

Lăng Thiếu Hiên và Thẩm Cuồng vì nguyên nhân khác nhau mà cảm thấy dở khóc dở cười.

Thẩm Cuồng thì không cần phải nói, nhìn người lúc đầu có thể thuận tay vứt bỏ như cắt cỏ, vậy mà chạy tới giúp mình. Còn nhận sai giới tính như thường ngày, chỉ có thể cười khổ.

Lăng Thiếu Hiên thì —— dân chúng thấp cổ bé họng tay không tấc sắt, vậy mà dám quản chuyện của Lăng thiếu gia hắn. Quả thật, quả thật là, không thể làm gì......

Năm năm trước Lư Sơn kiếm quan nảy sinh dị biến, tập tục trong quan đổi mạnh, sùng kiếm thượng võ, lại cấm chỉ ra tay với bách tính bình thường.

Vốn là chuyện không dám tưởng tượng ở Lư Sơn. Nhưng sau khi Lăng Dược Sư tự tay chém đầu năm con cháu Lăng gia, rốt cuộc mọi người biết, khi ra tay, vị quan chủ thay mặt thường ngày hòa khí này sẽ quả quyết đến mức nào.

Lăng Thiếu Hiên lỗ mãng đã quen, nhưng trong chuyện ức hiếp bách tính thì rất gò bó theo khuôn phép. Gặp phải một lão đại gia như thế, hắn thật sự không biết phải làm sao.

“Lão nhân gia, ta khuyên ngươi đừng quản nhàn sự. Đây là chuyện của ta với hắn.”

Lão đại gia ưỡn ngực, trừng lớn ngưu nhãn: “Lưu manh nào không nói như vậy? Dám đánh cô nương trong kinh thành, ngươi không biết Thẩm đại nhân của Lục Phiến môn cũng là thân nữ nhi sao. Ghét loại lưu manh như ngươi nhất. Xuân Nha, kêu cho gia gia!”

Tiểu nha đầu kia nhanh trí, hai tay vòng miệng, hô: “Cứu mạng a ~ có lưu manh ức hiếp người rồi.”

Lăng Thiếu Hiên cảm thấy không ổn, hôm nay tới đây để lập uy khiêu khích, bây giờ không nên ở lâu.

Đang định lòng bàn chân bôi dầu, đột nhiên một tiếng rống to vang lên.

“Là ai dương oai ở kinh thành? !”

Một đại hán bay lên, chỉ Lăng Thiếu Hiên mắng.

“Ta chơi con mẹ ngươi! Ban ngày ban mặt ức hiếp phụ nữ nhà lành? Ngươi không biết hôm nay Long đại nhân nhà ngươi mới ăn một trận mắng, đang giận không chỗ xả thì ngươi tới sờ mông hổ. Tốt, hôm nay lão hổ nói cho ngươi, cảm giác sờ mông thế nào! Ngươi —— a?”

Hai người vừa đối mặt, đều giật nảy cả mình.

Người tới trợn tròn hai mắt hô: “Lăng Mã Bích? !”

Lăng công tử ưu nhã thì nói: “Đmm ta tên Lăng Thiếu Hiên! !”

******************

“Tiểu tăng sớm đã nói, tới đây vì chuyện khác. Không cần đánh nhau, tiểu ca thật là nóng nảy a.”

Huân Phong hòa thượng dù bận vẫn ung dung, thu tay vào áo, trong ngày nắng to lại như thân ở thu mát.

Bên kia, diện mạo Đường Dịch cháy đen, thậm chí trên quần áo còn có mấy ngọn lửa chưa tắt.

Vừa rồi giao thủ, Đường Dịch luyện Huyết Dương chân khí đến có thể tự dưng đốt lửa, càng chiến càng dũng. Nhưng lúc xuất một chiêu cực thịnh thì bị Huân Phong hòa thượng dùng thủ pháp xảo diệu đẩy về. Trong lúc vội vã, Đường Dịch thu hồi tám thành chân lực, nhưng trên người vẫn bị ảnh hưởng.

Đường Dịch không vội dập lửa, mà là trầm tư.

Huân Phong hòa thượng nhìn biểu cảm của hắn, chê phiền toái nói: “Không phải chứ. Tiểu ca, nhìn dáng vẻ của ngươi, còn không từ bỏ sao.”

“...... Ta không thấy nhiều võ công của Hàn Sơn tự. Thủ pháp ngươi vừa dùng là tự sáng tạo phải không.”

“Bây giờ còn hỏi thăm võ công của ta?”

Mắt thấy Đường Dịch không có phản ứng, Huân Phong hòa thượng bất đắc dĩ nói: “Không sai, chiêu thức là ta tự sáng tạo. Tâm pháp thì là đích truyền của Hàn Sơn tự ta.”

“Ta thấy không sai, Hàn Sơn tự am hiểu tá lực đả lực nhất. Chiêu vừa nãy của ngươi lén lén lút lút, rất không quang minh, quả nhiên là tâm pháp đích truyền.”

“Ngươi lợi hại hơn trong lời đồn a, Đường tiểu ca.”

Hai tay Huân Phong hòa thượng, duỗi ra từ tay áo.

“Từ bản sự làm người bực bội.”

Khuôn mặt hắn lần đầu xuất hiện sự chăm chú, còn có sát khí làm người run rẩy.

“Thu hồi câu nói kia.”

Nhưng dường như đối phương không hề cảm thấy.

“Bây giờ bắt đầu chơi thật sao?”

Đường Dịch tiện tay kéo cái áo cháy khét xuống, lộ ra nhuyễn giáp màu đỏ thẫm bên trong.

Dưới thế lửa hừng hực vừa rồi mà không hề hư hao, trái lại bởi vì hỏa kình mà sáng rõ hơn.

“Đồ của ngươi...... Là của Ma giáo......”

“Hàng thông thường mà thôi.”

Đường Dịch xoay cổ, hoạt động khớp xương, rốt cuộc hài lòng nói với Huân Phong.

“Làm nóng người xong, tới chiến đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ViJqI89500
06 Tháng tư, 2022 23:35
Cầu dịch
Gaia the god one
13 Tháng ba, 2022 17:56
Nén bi thương:))
Gaia the god one
12 Tháng ba, 2022 07:41
Này hình như có tr tranh r đúng ko mn
Phong vinh
08 Tháng ba, 2022 08:52
Hi
Zhang Xiao Fan
19 Tháng hai, 2022 13:02
Tính convert tiếp truyện này mà ai ngờ đọc hơn ngàn chương mà tuyến tình cảm hậu cung không tới đâu cả mất động lực làm, tốn tiền mua chương truyện Mỹ nhân viết nhiều nhưng tuyến chủ chỉ có Tiểu sư di với Lão đại, ta thì hy vọng có thể viết các tuyến khác nhiều hơn chút nhưng mãi chả thấy gì, nên thôi đợi truyện kết rồi tính, giờ cứ lề mà lề mề đọc khó chịu
Zhang Xiao Fan
12 Tháng hai, 2022 09:38
Mình cv tiếp được nhé, nhưng để đọc lại bộ truyện đã, bỏ hai năm, quên hết rồi =)) Với làm sao để đăng ký làm converter nhỉ, trên web không thấy
yzDCe19331
05 Tháng hai, 2022 23:21
cho em hỏi là muốn donate cho bác converter để cv tiếp thì làm tn ạ
WhiteDevil
03 Tháng hai, 2022 11:43
Cầu dịch
Thanhnv
26 Tháng mười hai, 2021 02:07
Cầu dịch
Thanhnv
25 Tháng mười hai, 2021 00:05
có ai dịch thêm ko
Thanhnv
08 Tháng mười hai, 2021 23:10
Hay
quan sát dả
07 Tháng mười hai, 2021 13:18
hay
Haruka1230
24 Tháng mười một, 2021 21:18
Truyện vẫn chưa hết, cầu dịch
Hoang Minh Huy
19 Tháng mười một, 2021 10:30
tiếp tục vào và tiếp tục chờ đợi
Tienle26
01 Tháng mười một, 2021 21:01
haizz, nghĩ đến bên trung vẫn đang ra mà k đọc dc. chán quá
HuyĐZ
01 Tháng mười một, 2021 11:45
Má tác dùng ngôi thứ nhất đọc cứ sao sao ak
HuyĐZ
31 Tháng mười, 2021 22:17
Ra lại đi đừng drop bộ này hay
Crocodie
09 Tháng mười, 2021 10:38
Tên truyện rất gì và này nọ
LT Cớm
01 Tháng mười, 2021 21:12
........................................................
9188888888
23 Tháng chín, 2021 13:53
Bộ này drop là vì rất khó lấy dc text nhé, đưa vào truyện vip thì may ra /cdeu cái trang nguồn nó mã hoá text r hay sao ấy, đều là ảnh cả nên scan mệt
tqttt
12 Tháng chín, 2021 01:18
Hồi sinh bộ này đi bác hoaqin ơi :((
Haruka1230
14 Tháng tám, 2021 13:13
cầu cv T_T công pháp hay không nên đứt gánh giữa đường như vậy
bAmCG86906
06 Tháng tám, 2021 10:24
ae cho mình xin chap thị tiểu sư di vs
Khánh Tùng
30 Tháng bảy, 2021 06:57
truyện này xong chưa các lão. để vãn bối cong nhảy
ViJqI89500
29 Tháng bảy, 2021 13:56
Những kỷ niệm....
BÌNH LUẬN FACEBOOK