Vương Thiệu An chỉ vào Lý Vy Khiết trong bức ảnh bực bội nói.
- '' Cô xem cái này có phải cô đứng xa mọi người quá không ''
Lý Vy Khiết bực bội đáp.
- '' Làm sao chứ rõ ràng rất đẹp mà ''
- '' Đẹp cái rấm ''
Lý Vy Khiết liếc sang nhìn anh bằng ánh mắt thú dữ dõng dạc nói.
- '' Hơ tôi là người mẫu ảnh Minli nổi tiếng đấy, cách tạo dáng của tôi ai cũng khen chỉ có mình anh là không có mắt nhìn ''
- '' Cô...cô ĩ mình là người mẫu ảnh nổi tiếng nên không có sai sót à ''
- '' Làm sao? ý kiến à ''
Tạ Kiến Minh kéo áo Lý Vy Khiết đi vừa nói.
- '' Được rồi đừng cãi nữa, ăn cơm thôi nào cậu Vương cũng đi theo đi ''
Lý Vy Khiết nhanh miệng phản bát
- '' Hắn đi chung làm gì....''
Tạ Kiến Minh vươn tay bịt miệng của cô lại rồi kéo đi như xách mèo hoang.
Hạ Dương Di chào mẹ của Lý Quân Hạo rồi cùng Vương Thiệu An đi theo hai anh em nhà kia.
Bốn người đến một nhà hàng lớn ăn trưa, Tạ Kiến Minh sực nhớ ra một chuyện liền hỏi Dương Di.
- '' Hôm nay em chụp mẫu ảnh thế còn việc nhập học thì sao? ''
- '' À cái đó xin nghỉ phép rồi, ngày mai đến điểm danh cũng không trễ ''
- '' Ngày mai anh chở...''
Dương Di ngắt lời anh.
- '' À ngày mai em đi chung với Quân Hạo ''
Tạ Kiến Minh đưa mắt nhìn cô rồi lại quay chỗ khác, dù sao cũng đang yên đang lành không muốn cãi nhau với cô làm gì....để cô đi chung với Lý Quân Hạo cũng không sao.
.....
Vương Thiệu An với Lý Vy Khiết trên bàn ăn không nói tiếng nào nhưng tay thì dành thức ăn trên bàn, Người kia gấp miếng này thì người nọ lại dành mất...
Hai người này vốn không ưa nhau từ lần hợp tác chung lần trước.
Ăn được một nửa thì điện thoại của Tạ Kiến Minh reo lên vừa nghe xong thì anh liền đi trước.
Là cuộc gọi của Tịnh Y Tâm đã lấy được bảng hoá đơn mua vật liệu xây dựng của công ty Trương Thị.
Tạ Kiến Minh về nhà đã thấy Tịnh Y đứng trước nhà để đưa giấy tờ bằng chứng kia.
Vào nhà Tạ Kiến Minh liền ngồi lên ghế sofa nhìn vào từng chữ trong đống giấy Tịnh Y Tâm vừa đưa.
- '' Chuyện này làm việc không có sơ suất gì chứ ''
Tịnh Y Tâm gật đầu trả lời.
- '' Không có, chủ tịch Trương rất tin tưởng thư ký riêng của ông ta chắc chắn không xảy ra sơ suất gì ''
- '' Ừm làm tốt lắm ''
Thật ra mấy tháng trước Tạ Kiến Minh mua chuộc thư ký riêng của chủ tịch tập đoàn Trương Thị lấy bảng hoá đơn mua vật liệu xây dựng, chỉ là tên thư ký riêng này làm việc tiến độ chậm chạp đến giờ mới có tâm hơi.
Tịnh Y Tâm nhìn xung quanh không còn đồ đạc của Hạ Dương Di lúc nãy ở kệ giày cũng chẳng thấy đôi giày phụ nữ nào nên buộc miệng hỏi.
- '' Hạ Dương Di không ở cùng anh nữa à ''
- '' Cô ấy phải đi học, ở đây bất tiện ''
Nghe nói Tịnh Y Tâm vui như được mùa dù sao cũng không ở cùng nữa cho dù cô làm gì cũng không có Hạ Dương Di cản trở.
- '' Vậy chúng ta tố cáo Trương Thị tham ô vật liệu xây dựng à ''
Tạ Kiến Minh vừa nhìn vào giấy tờ trên tay vừa lắc đầu đôi mắt đáng sợ loé lên.
- '' Không, điểm chính là phải đẩy Trương Tiêu vào tù ''
- '' Thế bây giờ chúng ta làm gì ''
- '' Đi tìm khách sạn lúc trước Lưu Hiểu Hiểu bị bắt, tìm camera và nhân chứng....và cả tìm tung tích mấy người lúc trước góp mặt vào hôm đó ''
- '' Ừm ''
Bàn chuyện xong cả Tịnh Y Tâm bước ra khỏi cửa nhà liền thấy Hạ Dương Di.
Tịnh Y Tâm nhìn cô nói.
- '' Hạ Dương Di cô đến đây làm gì? ''
Dương Di không quan tâm định bước vào nhà liền bị Tịnh Y Tâm kéo tay lại.
- '' Không nghe tôi nói à ''
Dương Di quay đầu lại hất tay của ả ta ra nhếch mép cười trả lời. Tì𝗆 đọc thê𝗆 tại ﹙ T𝒓𝗨𝗆t 𝒓u𝓎ện.𝓥𝐍 ﹚
- '' Đến làm bạn giường của bạn trai cũ của cô được chưa? ''
Nói xong liền quay đầu bước vào nhà để Tịnh Y Tâm đứng bốc hỏa ở ngoài.
Cô đi vào thấy Tạ Kiến Minh ngồi trên sofa làm việc.
- '' Em đến lấy chút đồ ''
Tạ Kiến Minh thấy cô đến liền đứng dậy vui vẻ ôm lấy cô từ đằng sau, đầu ngã xuống vai cô ôn nhu nói.
- '' Đã lấy được bằng chứng Trương Thị tham ô rồi ''
Vừa nghe cô ngạc nhiên vui vẻ đáp.
- '' Thật à, lấy được rồi sao''
- '' Ừm giờ chỉ cần tìm bằng chứng hôm đó Trương Tiêu bắt cóc sai người c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c Lưu Hiểu Hiểu nữa là Trương Tiêu lẫn Trương Thị đều tiêu đời ''
Nghe đến đây lại nhớ đến Hiểu Hiểu chịu thiệt thòi làm Dương Di đau rứt sót sa.
- '' Kiến Minh à, cảm ơn anh ''
Tạ Kiến Minh ôm eo xoay người cô lại dịu dàng trả lời.
- '' Không có gì, nếu muốn cảm ơn thì tối nay ở lại đây đi ''
- '' Không được, chuyện này liên quan gì đến nhau chứ ''
Anh phì cười nhìn cô nói lý lẽ.
- '' Sao lại không liên quan, anh tìm được bằng chubg rồi thì em cũng phải báo đáp chứ ''
Vừa nói hắn liền ôm chặt eo cô hơn rồi hôn lấy đôi môi của cô, tay cũng không chịu an phận mà sờ mó lung tung.
Không nói cũng biết hai người tiếp theo sẽ làm gì, chỉ là hôm nay khác mọi hôm Tạ Kiến Minh chịu đeo b.a.o vào vì không muốn cô lúc nào cũng uống thuốc tránh thai, uống nhiều không tốt rõ ràng thì anh cũng rất quan tâm đến cô cơ mà.
Hai người mây mưa 5 giời đến 9 giờ tối.
Tạ Kiến Minh ngủ rồi, Dương Di cũng đi về nhà không ở lại vì ngày mai còn phải đến trường.