Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại nơi này, đây là lần đầu tiên trong năm năm.

Tống Ly để tâm xưa nay, nhớ mang máng lần trước tới đây, nơi này còn lâu mới có khí tượng thành thục như bây giờ.

Tất cả ngay ngắn trật tự, dường như phản ứng tính cách của người quản lý, tinh tế như không cho phép một chút sai lầm.

“Chắc không phải là hắn, hắn không cẩn thận như vậy.” Tống Ly lắc đầu cười khổ.

Từ lần gặp mặt trước đến nay, cũng đã nhiều năm. Phân biệt lâu như vậy thật sự không phải ước nguyện của hắn, nhưng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.

Tống Ly ngừng chân trước cửa, im lặng một lúc lâu. Cuối cùng vẫn thấp thỏm gõ cửa.

Cửa mở ra.

Là hắn.

Vốn cho rằng lần gặp mặt này sẽ có không ít cản trở, ai biết lại thoải mái bất ngờ.

Hai người đều cảm thấy kinh ngạc, nhất thời không nói nên lời.

Người phá vỡ trầm mặc luôn là Tống Ly.

“Đã lâu không gặp.”

*******************

Xa nhớ, lúc trước tỷ tỷ không phải như vậy.

Lúc song thân vẫn còn thì không phải như vậy.

Khi đó Thẩm Y Nhân cũng giống hài tử bình thường, hoặc là nữ hài tử bình thường, có hứng thú bình thường. Có lẽ những phương diện như múa đao nghịch kiếm, thích đánh nhau, thích mắng người hơi chệch hướng, nhưng ít ra vẫn trong phạm vi bình thường.

Một trận hỏa hoạn, Thẩm gia mất trụ cột. Hai đứa bé mất tất cả, chỉ còn hai khuôn mặt giống nhau như đúc.

Hào quang của tỷ tỷ bắt đầu xuất hiện từ khi đó, chói mắt làm người không thở nổi.

Thẩm Cuồng dựa lưng vào tường, hơi thở hổn hển, không thể tiêu trừ suy nghĩ trong đầu.

Rõ ràng là đang tránh né địch nhân, lại bất tri bất giác bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Nhưng Thẩm Cuồng không thử loại bỏ những tạp niệm này.

Những suy nghĩ này không bắt đầu từ hôm nay, thậm chí là gần đây. Mà một mực thâm căn cố đế, cắm rễ trong lòng, không một ngày rời đi.

Kiếm khí tiếp cận cần cổ, Thẩm Cuồng không thèm suy nghĩ lăn tại chỗ, tránh rất chật vật.

> của Lư Sơn kiếm quan chính là kỳ công tuyệt nghệ được võ lâm công nhận, người có thứ thuật tinh xảo có thể xuyên mộc mặc thạch. Người được truyền thuật này nhất định là con cháu kiệt xuất của Lăng gia. Người dám lấy Phi Lưu Thứ Thuật ra đối địch, nhất định có sự tự tin không sợ bôi nhọ sư môn và tu vi tương ứng với nó. Tuyệt không thể nghĩ ra phương pháp phá giải trong lúc vội vã.

Thẩm Cuồng vừa thấy người này, thăm dò mấy chiêu đã không giao thủ nữa, duy trì chiến lược tránh né. Ánh mắt không thể nói là không chuẩn. Nhưng tàn khốc là võ công hai người chênh lệch rất lớn. Ngay cả khinh công cũng thế, trước sau bị đuổi sát.

“Ai ôi, tránh chật vật thế làm gì. Chẳng lẽ ta còn nỡ hạ sát thủ sao? Cắt rách khuôn mặt nhỏ của ngươi thì phải làm sao.”

Lăng Thiếu Hiên chậm rãi đi từ góc tường ra, cử chỉ ưu nhã thong dong, lại nở nụ cười thô bỉ. Kiếm vào vỏ bên hông, bước chân ngoài tự tin ra còn có sự bỉ ổi nồng nặc, dáng đi lắc đầu lắc mông.

Lần này năm nhà liên thủ, hậu nhân hai nhà Bạch, Kim đều là nữ tử. Lại dám yên tâm cho năm người bọn hắn đồng hành, cũng là tự nhiên.

Tống Ngọc Lang làm người khiêm tốn, yêu quý thanh danh.

Huân Phong tuy điên khùng, thích uống rượu mua vui đi dạo kỹ viện, nhưng rất có chừng mực.

Về phần Lăng Thiếu Hiên —— Lăng đại thiếu gia. Người biết hắn đều rõ ràng.

Có hắn, hai vị cô nương an toàn nhất.

Hai vị soái ca Tống Ly và Huân Phong mới bị nguy hiểm.

Lăng Thiếu Hiên liếm môi, càng nhìn Thẩm Cuồng càng yêu. Hắn vốn chấp hành nhiệm vụ, tới đe dọa khiêu khích một phen. Ai ngờ nhìn thấy Thẩm Cuồng ‘Tú sắc khả xan’ như thế, giao thủ thấy võ công cũng không mạnh, bắt đầu hơi tung bay.

Lăng Thiếu Hiên, cho rằng bây giờ mình, siêu cường.

“Vì sao phải chạy? Ta không muốn ăn ngươi. Tới, đi uống trà với ca ca. Chỉ tâm sự, ta cam đoan rất dịu dàng.”

Thẩm Cuồng nổi da gà.

Bởi vì bề ngoài, đây không phải lần đầu hắn bị nam nhân nhìn bằng ánh mắt như vậy. Nhưng người này, biết hắn là nam nhân a.

Biết nam mà lên, biến thái! ! ! !

Thẩm Cuồng quay đầu chạy, ngay cả nói thêm một câu cũng không muốn.

Lăng Thiếu Hiên thì khá hưởng thụ cảm giác truy đuổi này, vẫn ưu nhã đi theo.

Đáng tiếc là, mọi người đều biết, thiên phú võ học của thiếu gia Thẩm gia không cao lắm.

So sánh với nữ hài tiến bộ thần tốc trong hai đứa, không cao lắm đã là cách nói tương đối lấy lòng. Thiên phú căn cốt của nam hài, thậm chí còn kém hơn người bình thường một chút.

Có thể có thành tựu ngày hôm nay, toàn bằng sự cứng cỏi không từ bỏ và áp lực của tỷ tỷ.

Thẩm Y Nhân không có thói quen thúc giục Thẩm Cuồng, khởi nguồn của loại áp lực này, là tâm tình của đệ đệ phàm nhân —— mắt thấy tỷ tỷ thiên tài leo lên từng bước một.

Bất kể làm gì hay học gì, tỷ tỷ đều rất nhanh, điểm này rất giống ba ba. Tính nết tức giận là mắng người lại rất giống nương thân. Phương diện thích quan tâm, tính cách hiền lành thì giống cả hai.

Thẩm Cuồng rất thích điểm này. Bởi vì mỗi lần nhìn thấy tỷ tỷ, dường như có thể nhìn thấy cái bóng của song thân. Thậm chí hắn không kịp cảm thấy lo lắng vì sức khỏe của tỷ tỷ, vì tình hình gần đây, đã bị cảm giác hạnh phúc bao phủ.

Nhưng Thẩm Cuồng cũng rất không thích điểm này.

Bởi vì chính hắn, không giống cả hai người.

Hắn không có đầu óc thông minh của ba ba, cũng không có tính nết quả quyết của nương thân.

Thậm chí tính lương thiện, hắn cũng không cho rằng mình có.

“Ai ôi? Chưởng pháp không tệ.”

Lăng Thiếu Hiên cho rằng dùng vỏ kiếm là có thể nhẹ nhàng hóa giải một chưởng đối thủ đánh tới, lại bị thủ pháp tương tự Triền Ty thủ bắt lấy cổ tay, cho nên than thở như vậy.

Thẩm Cuồng vừa định thuận thế đoạt kiếm, đột ngột cảm thấy bàn tay bị một kình lực dây dưa, năm ngón tay không thể mở ra.

Cho dù Thẩm Cuồng tâm tư cẩn thận, dùng kỳ chiêu đánh lén, tu vi nội công của hai người vẫn rất chênh lệch. Lăng Thiếu Hiên phí chút khí lực đã hóa giải quẫn cảnh.

Lăng Thiếu Hiên cười ha ha, thu hồi trường kiếm treo bên hông, còn tiện thể bóp mu bàn tay Thẩm Cuồng. Chỉ cảm thấy vô cùng mềm mại, tâm tình cực tốt.

“Võ công ngươi không tệ, nhưng nền tảng nội công không tốt. Uống chén rượu cùng công tử gia, ta cho ngươi một bản tâm pháp nội công thượng thừa. Bù đắp thiếu sót về nội lực của ngươi.”

Thẩm Cuồng như không nghe thấy, lẳng lặng lui ba bước, trầm giọng nói.

“Tốt nhất ngươi đừng đến quá gần ta.”

Lăng Thiếu Hiên ưu nhã cười nói: “Hả?”

Hắn không biết, lúc này, mình đang đi ngoài quỷ môn quan.

Tuy vừa rồi ra tay bị áp chế là một bất ngờ, nhưng hành động đoạt kiếm của Thẩm Cuồng chỉ là ngụy trang. Vốn không định thành công, chỉ để che giấu mục đích thực sự.

Trong mỗi tay áo của Lăng Thiếu Hiên đều giấu một quả ‘Lôi Hoàn’. Trong đám súng đạn triều đình nghiên cứu chế tạo, uy lực của vật này có thể vào top 3, trọng lượng cực nhẹ, gặp lửa là nổ. Chỉ là chế tác tốn thời gian và khó khăn, trong một trăm viên chưa chắc có một viên thành công. Cho nên chưa thể sản xuất hàng loạt, chỉ phân phát làm ám khí cá nhân. Lục Phiến môn được phân một trăm viên.

Thẩm Cuồng tận lực dẫn hắn tới chỗ này, bởi vì đây là phía sau khu đông dân cư.

Hắn không chắc chắn hai viên Lôi Hoàn có thể lấy tính mệnh đối thủ. Kích nổ Lôi Hoàn cũng không dẫn được bao nhiêu người.

Nhưng hỏa hoạn có thể.

Dân cư bốc cháy liên miên, sẽ khiến quan phủ chú ý. Tập kích Thẩm Cuồng không quan không chức thì không thành tội danh, nhưng hỏa thiêu dân cư lại là đại tội.

Lôi Hoàn trọng thương và phóng hỏa giá họa, là kịch bản Thẩm Cuồng viết xong trong nháy mắt.

Về phần bách tính bị lan đến sẽ thế nào.

Như đã nói lúc trước.

Thẩm Cuồng chưa từng cho rằng, mình là người lương thiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
04 Tháng mười hai, 2024 13:47
hôm nay chương ra muộn nhé, khả năng sẽ gộp với mai đăng :V
Haruka1230
03 Tháng mười hai, 2024 01:17
rồi, 2 chương, mỗi chương hơn 5k, *** :V
Haruka1230
02 Tháng mười hai, 2024 22:07
nhai tạm, hnay còn một chương nhá :V
Haruka1230
02 Tháng mười hai, 2024 15:02
Hôm nay chương sẽ ra hơi muộn nhé, dạo này ta bận quá nên chỉ tối mới edit được thôi :V
Haruka1230
01 Tháng mười hai, 2024 19:52
Ê mn, ngoi lên góp ý một chút, tiếp theo sẽ xuất hiện tên nước ngoài, ta nên dịch theo tên phiên âm tiếng Trung hay là theo tên nước ngoài?
Haruka1230
30 Tháng mười một, 2024 22:44
Sr, hơi muộn, do ta lười thôi :V
Haruka1230
30 Tháng mười một, 2024 22:44
Sr, hơi muộn, do ta lười thôi :V
Haruka1230
29 Tháng mười một, 2024 21:58
Mn thấy chỗ nào không hợp lý cứ báo nhá, nếu hợp lý thì ta sẽ sửa. Ta edit cũng là để ta đọc mà
Haruka1230
29 Tháng mười một, 2024 09:36
mở ds thấy chương 123 không đọc, 124 thì có, 125 lại không đọc, đi đọc 126 :V Đọc truyện cũng có thể dùng khinh công như vậy sao? :Vvvv
Haruka1230
28 Tháng mười một, 2024 18:39
hôm nay còn hai chương, nhưng sẽ ra muộn nhé
Poggo
27 Tháng mười một, 2024 20:51
Đang đọc đến cao trào phải tìm tool dịch. Song, vẫn là ngoan ngoãn về đợi canh tốt hơn
Haruka1230
27 Tháng mười một, 2024 17:27
Thôi nhá, nohope, việc đầy k dịch lén được, tối ăn tiệc, xác định luôn là 9h 9r mới ngồi máy mà làm được, 11 12h đăng được là khả quan nhất, sr cả nhà, mai ta đền cho :V
Haruka1230
27 Tháng mười một, 2024 14:55
hôm nay chương sẽ ra muộn nhé, có thể sẽ nổ ngày mai :V
CoNg àa
27 Tháng mười một, 2024 04:50
cố lênnnnnn ctv
Haruka1230
26 Tháng mười một, 2024 21:52
Mấy ông có thể thấy, tác đặt tên cực kỳ có học thức, và kèm theo đó là, đá xoáy. Giải thích một chút thì bốn cái tên Thạch Đầu, Thạch Hầu, Đại Thánh, Hành Giả đều là chỉ cùng một người, cũng ám chỉ một nhân vật quen thuộc trong thần thoại Trung. Thạch Đầu, đúng như ý nghĩa, là tảng đá, thanh niên trong lúc này si ngốc, giống như thiểu năng, cơ thể lại cứng cáp, tâm thức tựa như con khỉ chưa phá đá mà ra. Hành Giả, đây là cái tên mà Tăng Hoàng gọi ra khi điều khiển Thạch Đầu. Thanh niên lúc này tuy uy lực cực lớn, nhưng lại tựa như Tôn Hành Giả, phải nghe theo lệnh Đường Tăng, thậm chí chi tiết lý do tại sao Thạch Đầu không thoát được khỏi tâm thức cấm chế cũng rất thú vị, rất dễ liên tưởng tới vòng kim cô. Nhưng Thạch Đầu có Công Tôn Sở, nghĩ cách cho thanh niên có thể thoát khỏi cấm chế, Tôn Ngộ Không lại không may mắn như vậy. Cuối cùng là Đại Thánh, đây là giai đoạn giống như Tôn Ngộ Không nhảy ra từ lò bát quái, thần thông không ai địch nổi. Y như vậy, thanh niên cũng cầm gậy sắt đánh thắng Thiên Hồ liều mạng dùng ra Chiến Thần Cửu Đồ. Còn Thiên Hồ hiện tại có thể thắng được 3 người hội đồng hay không thì... mai rồi biết :V
dinh97
26 Tháng mười một, 2024 17:47
Ngày 2 chương đói quá ctv ơi
vinh the vinh
26 Tháng mười một, 2024 01:11
Rủa mẹ main đã mất luôn :))) kì này tăng hoàng về với phật r
Celestial Dragon
25 Tháng mười một, 2024 21:36
Tăng hoàng chắc cũng mới vào Pháp Tắc nhỉ
Haruka1230
24 Tháng mười một, 2024 23:47
Sr, hơi muộn, sẽ khắc phục
gVAQb08062
22 Tháng mười một, 2024 23:33
ông dịch chậm thế, đánh đến tuyết chị tuyết em rồi
Haruka1230
21 Tháng mười một, 2024 21:52
Hôm nay ta bắt đầu dùng máy tính để edit với up. Dù đã kiểm tra lại rồi nhưng có lỗi gì cứ báo nhá :V
Poggo
19 Tháng mười một, 2024 17:29
Nhịn canh đủ một tô rồi húp ~~~
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
Bonbon9921
19 Tháng mười một, 2024 08:40
rồi bộ này mình main gánh tg à các đh, đại la sơn rồi cao thủ chánh phái có xuất hiện không?
BÌNH LUẬN FACEBOOK