Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 423:

 

Nước Pháp!

 

Khi xem xét nên đi đâu, Trương Thác cũng đã nghĩ tới một vài vấn đề, thứ nhát là vấn đề chi phí chữa trị cho bố của Thu Vũ. Ở Pháp, u Nhân có ấn tượng tốt với Thu Vũ, Trương Thác cũng có thể nhờ. u Nhân thu xếp cho Thu Vũ một công việc phù hợp với cô ấy, sẽ không đưa tiền cho cô bé một cách vô ích, và cũng sẽ không để cho cô bé này gặp khốn khó ở đâu cả…

 

Vấn đề thứ hai là vấn đề kỹ thuật, ở chỗ u Nhân, Trương Thác có thể tự tin và mạnh dạn để Vị Lai đưa ra một số phương pháp điều trị kỹ thuật. Nhưng ở Hoa Hạ, rất khó để làm được điều này, néu Vị Lai muốn làm ra bắt cứ kỹ thuật điều trị nào đều sẽ gây sự chú ý của các quan chức nhà nước, cũng rất dễ để lộ bản thân của Trương Thác.

 

Thứ ba, Trương Thác cũng muốn Thu Vũ đi ra ngoài thời gian, cô ấy đang ở Ngân Châu, có thể một ngày nào đó cô ấy sẽ gặp lại người thân của mình, lúc đó Trương Thác cũng không dám đảm bảo rằng cô gái này có thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân mình hay không.

 

Thu Vũ vui mừng khôn xiết khi nghe tin bố mình có thể tỉnh lại.

 

“Trương ca, thật sự rất cảm ơn anh, em cũng không biết làm sao để có thể báo đáp ơn này của anh được.”

 

Trương Thác cười nói: ‘Được rồi, em chăm sóc bản thân mình cho tốt đi, coi như là báo đáp cho Trương ca này rồi, đợi anh đưa em về thu dọn đồ đạc, ngày mai đem hộ chiếu đi làm thủ tục, cố gắng đưa chú đi chữa trị càng sớm các tốt.”

 

“Làm hộ chiếu? Định đi nước ngoài sao?” Đôi mắt to của Thu Vũ đầy sự nghỉ ngờ.

 

Trương Thác gật đầu: “Ừ, đến nơi u Nhân ở. Trong thời gian chữa trị cho chú, u Nhân sẽ giúp em tìm một công việc và nơi ở. Đợi đến khi chú tỉnh lại, nếu bố con em thấy quen ở đó thì hãy ở đó thêm một thời gian nữa, mà anh nghĩ chú cũng chẳng muốn quay lại cái thành phố này đâu.”

 

Trương Thác không phát hiện được, sau khi nói xong câu nói này của mình, mắt của Thu Vũ chứa đầy vẻ cô đơn.

 

Sau khi ăn xong, Trương Thác và Thu Vũ cùng nhau đi vê ngôi nhà cô.

 

Lâm Ngữ Lam đang đi cùng Lý Na, đến trước khu vực đang phá dở này, người phụ trách văn phòng của khu phố cùng đi bên cạnh với vẻ mặt đầy phấn khích, anh ấy có một ngôi nhà ở đây, khi chỗ này bị phá dở, thì cũng đồng nghĩa là những ngày tốt đẹp của anh ấy đã đến. Vị chủ tịch trước mặt Lâm thị đây chính là lão thần tài của mình rồi!

 

Lâm Ngữ Lam nhìn khu nhà cổ này, trong lòng lập ra vài dự định.

 

Đột nhiên, một bóng dáng quen thuộc, lướt qua mắt Lâm Ngữ Lam, đó là Trương Thác.

 

Lâm Ngữ Lam muốn gọi, để chào hỏi Trương Thác một tiếng, nhưng lại nhìn thấy Trương Thác và Thu Vụ kề vai đi cạnh nhau, bước đến trước một cánh cửa phòng và đi vào trong…

 

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Lâm Ngữ Lam cảm thấy lo lắng, cô lấy điện thoại di động ra gọi cho Trương Thác, nhưng kết quả nhận được là điện thoại đã tắt máy.

 

Nghe đầu dây bên kia g âm thanh tít tít của tiếng điện thoại đang tắt máy, vẻ mặt biểu cảm của Lâm Ngữ Lam lúc này trở nên ngơ ngắn lại.

 

“Lâm tổng, cô có chuyện gì vậy?” Lý Na cảm thấy Lâm Cảnh Hàm có gì đó không ổn, lo lắng hỏi.

 

“Không sao.” Lâm Ngữ Lam cố gắng nở một nụ cười và nói: “Mọi người nói tiếp đi.”

 

Lâm Ngữ Lam nói dứt câu, ánh mắt liền nhìn về phía cánh cửa mà Trương Thác vừa mới bước vào, chắc là anh ấy đi lấy đồ cùng ai đó, một chút nữa là ra thôi mà, tự mình sẽ hẹn anh ấy đi ăn cơm hoặc xem phim gì đầy.

 

Ý tưởng của Lâm Ngữ Lam vẫn hiện lên trong đầu sau khi Lý Na và người phụ trách văn phòng giới thiệu tất cả về khu vực này, đã hơn nửa tiếng thời gian trôi qua rồi.

 

“Lâm tổng, cô xem này, chuyện này có thể quyết định được chưa?” Sau khi Lý Na nói xong, cô ấy hỏi ý kiến của Lâm Ngữ Lam.

 

*Để tôi suy nghĩ lại nhé.” Lâm Ngữ Lam nhìn cánh cửa, cuối cùng cũng không có ai xuất hiện, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, quay đầu lại và nói: “Đi thôi.”

 

Sự thay đổi cảm xúc đột ngột của Lâm Ngữ Lam khiến Lý Na cảm thấy có chút bối rối, lái xe và đưa Lâm Ngữ Lam rời khỏi khu nhà cổ này.

 

Trong xe, Lâm Ngữ Lam nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh tượng Trương Thác cùng Thu Vũ lần lượt bước vào cánh cửa đó cứ không ngừng hiện lên trong đầu cô ấy, và hai mắt lúc này cũng đã dần đỏ lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK