Mục lục
Con rể quyền quý – Trương Thác – Lâm Ngữ Lam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2369:

Dương Giang bên này gào vô cùng lớn, thu hút ánh nhìn của không ít người, đều nhìn về phía bên này.

Ánh mắt của Dương Giang đột nhiên nhận thức được người xung quanh đang nhìn, sau khi nhìn thấy mấy gương mặt đang cười cợt, Dương Giang đột nhiên bộc phát: “Cho mặt mũi lại không thèmI”

Khí thế trong tay Dương Giang, cũng bộc phát theo cơ thể, một cước hướng về phía Thiết Tăng Thiên Á.

“Rác rưởi” Thiết Tăng Thiên Á cảm nhận được sự công kích từ phía sau người, nhưng thậm chí lười biếng không thèm quay đều lại, trong tay cô ta, hội tu một luồng sức mạnh ngữ sắc, miệng của Thiết Tăng Thiên Á nhoẻn một nụ cười lạnh, lúc đang định giơ tay lên.

“Hậu bối của thị tộc, vô lý đến như vậy sao?” Một bóng dáng xuất hiện phía sau Thiết Tăng Thiên Á, chắn trước Dương Giang.

Thiết Tăng Thiên Á làm tiêu tán sức mạnh trong tay đi, quay đầu, nhìn thấy Sài Vạn Hoành đang đứng ở giữa cô ta và Dương Giang.

Bản thân là một cao thủ Phú Thần, thực lực của Sài Vạn Hoành hoàn toàn có thể áp chế được Dương Giang, Dương Giang tung một chưởng lên, bị Sài Vạn Hoành nhẹ nhàng chặn lại.

Sài Vạn Hoành hóa giải sự công kích của Dương Giang, lên tiếng nói: “Lần này tất cả các bên đều có mặt đầy đủ, không phải để tranh đấu với nhau, nể cậu là hậu bối, tôi không so đo với cậu”

Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn.

Dương Giang tán gái thất bại, bây giờ lại bị người này giáo huấn, khiến cho gương mặt của cậu không thể nào nén được nổi sự giận dữ.

“Bớt thể hiện trước mặt tôi đi!” Dương Giang nói: “Anh là người của hội Thần Ẩn, cũng muốn nhúng tay vào chuyện giữa thị tộc và Phản Tổ Minh sao? Mau về hỏi hội trưởng của các người, anh làm như vậy hợp lý không!”

Nói xong những lời cay nghiệt này, Dương Giang mới cảm thấy trong lòng dễ chịu được một chút.

“Thứ đồ vô lễ” Sài Vạn Hoành vung tay một cái, một luồng khí vô hình khiến Dương Giang bay đi ngay khỏi đó.

Sài Vạn Hoành không cố ý muốn lo chuyện bao đồng, nếu như những người thị tộc này còn tiếp tục kiêu ngạo như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày, sẽ muốn ngồi lên đầu của tất cả mọi người.

Dương Giang bị luồng khí này văng bay đi, ngã soài xuống đất, lại lần nữa bị mất mặt.

Ngay lúc Dương Giang đang định nói, trưởng bối của thị tộc đi ra, đây là một cường giả Phú Thần của Dương thị.

“Giáo chủ Sài, cậu đã lớn như vậy rồi lại còn ra tay với một hậu bối, thật là có chút không phải quy củ cho lắm”

“Quy củ?” Sài Vạn Hoành lên tiếng: “Vậy thì cũng phải có người tuân thủ quy củ trước mới đúng, tôi nhớ là, Cửu Cục Đông Hòa, đã từng có lệnh, bắt đầu từ ngày này, giữa những người luyện khí với nhau không được ra tay, mấy người hình như đã vi phạm quy của của Cửu Cục rồi”

“Cửu Cục?” Cao thủ Phú Thần của Dương thị cười giễu: “Cửu Cục cũng xứng lập quy củ với thị tộc tôi sao?”

Trên khuôn mặt của cao thủ Dương thị này, cộng với cả ngữ khí trong lời nói, đều là sự coi rẻ Cửu Cục.

“Tôi không biết lời này của anh là có ý gì?” Một âm thanh vô cùng bất mãn cất lên, vang lên từ phía sau cao thủ Dương thị, trông thấy Triệu Chính Khải, mặc đồ tây đi giày da, đặt chiều khóa xe Rolls Royce ngoắc vào ngón trỏ, vừa xoay xoay chiếc chìa khóa vừa bước lại gần: “Cửu Cục chúng tôi không xứng để lập quy củ với thị tộc mấy người sao?”

“Chính chủ đến rồi” Sài Vạn Hoành cười một cái.

Triệu Chính Khải dừng bước, thò tay ra chỉ tên cao thủ Dương thị: “Hôm nay anh phải nói rõ cho tôi, nếu không tội gọi người đến đánh anh đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK