Chương 1232:
Bạch Giang Nam quay ngoắt nhìn về phía sau, hiện tại bụi mù đã tan đi, chỗ mặt đất Vị Lai và Bạch Trình đang đứng lõm xuống, mặt đất dưới chân nứt ra. Lúc này, Bạch Trình đã buông lỏng bả đao lớn màu đen cầm trong tay ra, cả người dính đầy máu tươi. Máu tươi rỉ ra từ vô số các vết thương nhỏ ở trên người, cả người anh ta ngã nhào vào trong lòng Vị Lai, hai mắt nhắm nghiền, hô hấp suy yếu.
Bạch Giang Nam đi nhanh đến trước mặt Bạch Trình, cầm cổ tay của Bạch Trình lên rồi bắt mạch cho . Nửa phút sau, Bạch Giang Nam mới thở dài nhẹ nhõm rồi nói: “Nhóc Khương có phải cháu lại nghiên cứu ra đồ mới rồi không, trong cơ thể thằng nhóc này có thêm một luồng khí chạy tán loạn, ảnh hưởng đến thần kinh của nó”
Vị Lai mấp máy môi nhưng không nói gì.
“Được rồi, chú biết cháu theo sư đệ của chú, cất giấu nhiều bí mật, không muốn nói cũng được. Quay về cho tên nhóc này hai liều thuốc mê, ngày mai cũng sẽ tỉnh thôi.” Bạch Giang Nam khua tay: “Thằng nhóc này, vậy mà lại có mấy phần tâm huyết của gia tộc thủ lăng chúng ta năm đó”
Đám Vị Lai khi nghe được lời Bạch Giang Nam nói thì cùng nhau thở phào một hơi. Nếu Bạch Giang Nam nói không có việc gì, thì chắc chắn Bạch Trình như vậy sẽ không sao hết.
Anh ta chỉ bị thương ngoài da mà thôi, đối với kiểu người lưỡi đao nhuốm máu như bọn họ, bị thương ngoài da chẳng thể tính là bị thương được.
Ánh mắt Chu Lộc Lam không dừng ở trên người Bạch Giang Nam và đám người đảo Ánh Sáng, sau một lúc im lặng, giống như đã đưa ra một quyết định nào đó, đột nhiên mở miệng: “Bạch Giang Nam, ông đưa đời sau của mình vào thế lực ngầm thông thường, hội Thần Ẩn chúng tôi không quản được. Nhưng hôm nay là vấn đề nội bộ của hội Thần Ẩn chúng tôi, mặc dù ông thân là người thủ hộ, nhưng vẫn chưa có tư cách nhúng tay vào việc nội bộ của hội Thần Ẩn chúng tôi.
Một mình Trương Thác làm trái quy định của hội Thần Ẩn, chúng tôi đã thông báo trước khi áp dụng hình phạt đối với cậu ta, thế lực của cậu ta cần có sự phối hợp với hội Thần Ẩn chúng tôi.”
Chu Lộc Lam vừa nói ra lời này, vẻ mặt của tất cả những người ở đây đồng loạt biến đổi.
Từ trước đến nay, theo như lời đồn đại ở thế lực ngầm, luôn là Chúc thị làm chìm đảo Ánh Sáng. Nhưng xem ra bây giờ, chuyện về đảo Ánh Sáng không hề dính dáng đến Chúc thị, mà là tổ chức tự xưng hội Thần Ẩn này. Mà người này nói, gã áp dụng hình phạt với quân vương địa ngục, như vậy nói cách khác, quân vương địa ngục vẫn luôn không rõ tin tức, cũng là do những người này gây ra!
Trong chớp mắt, ánh mắt của bọn Vị Lai tập trung tập trung hết lên người Chu Lộc Lam, trong mắt tràn đầy vẻ thù hận.
Lâm Ngữ Lam cũng hơi đổi sắc mặt, xưa nay cô cũng cho rằng chuyện đảo Ánh Sáng có liên quan đến Chúc thị. Cho nên, vẫn luôn khơi mào sự đấu tranh giữa Chúc thị và Tô thị.
Nhưng hiện tại có thể thấy, hình như chuyện này không liên quan gì đến Chúc thị, nếu như vậy, tất cả những gì bản thân làm, đều không có tác dụng gì sao?
Không! Cũng không hoàn toàn là như vậy! Lâm Ngữ Lam đứng ở nơi đó, vân vê đôi bàn tay trắng hồng. Dù nhiều hay ít thì Chúc thị cũng có ân oán với đảo Ánh Sáng. Ngày đó, Chúc thị tàn sát nhà họ Chúc, Trương Thác có đánh một trận với Chúc thị nên đã sớm như nước với lửa.
Bạch Giang Nam nghe Chu Lộc Lam nói, cười ha hả: “Mọi người là người của hội Thần Ẩn, cũng không phải dạng tốt đẹp gì cho cam”
“Hội Thần Ẩn chúng tôi làm việc như nào, tất nhiên không cần đến Bạch Giang Nam nhà ông phán xét” Chu Lộc Lam lên tiếng, hắn vẫn luôn gắn hội Thần Ẩn ở bên mồm, chính là muốn để Bạch Giang Nam sợ ném chuột vỡ đồ: “Bây giờ, chúng tôi đang tiến hành chuyện nội bộ của hội Thần Ẩn, xin Bạch Giang Nam hãy tránh ra đi.”
Bạch Giang Nam nhún vai: “Được rồi, hội Thần Ẩn của mấy người làm gì, tôi không xen vào. Thế nhưng vừa hay tôi cũng muốn mang theo cấp dưới của sư đệ mình đi làm ít chuyện.
Con người của tôi ấy mà, từ trước đến nay thích bắt nạt người khác, tuy rằng hội Thần Ẩn của mấy người đến trước, nhưng tôi vẫn muốn làm việc của mình trước, mọi người có ý kiến gì sao?”
“Ông!” Vẻ mặt Chu Lộc Lam quýnh cả lên.
“Hử?” Bạch Giang Nam hừ lạnh một tiếng, một tầng uy áp vô hình bao trùm lấy Chu Lộc Lam.
Chu Lộc Lam vô thức lùi về phía sau hai bước.
“Thế nào, có ý kiến gì sao?” Bạch Giang Nam hỏi lần nữa.