“ ... Quý Tư Vũ chưa bao giờ đóng cảnh giường chiếu, từ lúc cậu ấy vào nghề đến bây giờ cũng chưa từng quay với bất kỳ nữ diễn viên nào khác. Nghe nói cậu ấy đã thích một cô gái nhiều năm, vẫn luôn vì cô ấy mà giữ mình trong sạch... Hơn nữa bây giờ em chỉ là khách mời giấu mặt mà thôi, nơi này có nhiều người như vậy, nhiều camera như vậy, em có thể để yên cho tôi làm sự nghiệp, đừng bày ra nhiều chuyện xấu nữa có được không?"
Là người đại diện của cô, Ân Hồng có thể nói là tận chức tận trách, bây giờ lại đi phân tích lợi và hại nếu cô làm chuyện này để cho cô hiểu.
"Chậc..."
Sân Lan tiếc hận nhìn hộp thuốc lá nằm trong thùng rác, mới quay đầu nhìn về phía Ân Hồng, cười nói: "Đàn ông biết giữ mình trong sạch mới thú vị, nếu nếm qua thử hương vị của tình dục, thì cho dù có cấm dục đến đâu cũng sẽ sớm nghiện thôi."
Hiển nhiên là không đem lời nói của Ân Hồng đặt ở trong lòng.
Sân Lan ngồi trên ghế dài ở trường quay chờ đến cảnh cô lên sân khấu.
Thay vì nói rằng cô đang "ngồi", không bằng nói từ "nằm liệt" càng thích hợp với tư thế lúc này của cô.
Cả người phảng phất như không có xương, chân tay mềm nhũn tùy tiện đặt ở trên ghế, thậm chí trang phục trên người bị lộ ra ngoài cũng không thèm để ý.
Bởi vì tư thế quá mức phóng túng này, phần lớn chiếc cổ áo lỏng lẻo ban đầu đã bị mở ra, để lộ một mảng lớn làn da trắng nõn trên ngực, thậm chí còn lộ rõ cả rãnh sâu giữa hai bầu ngực.
Ân Hồng đi theo bên cạnh thấy thế "Chậc" một tiếng, đem chăn mang theo khoác lên người cô, có thể xem như che lấp cảnh xuân đầy người kia.
Sân Lan lại phảng phất như không hiểu chính mình đã khiến người đại diện nhọc lòng đến mức nào, bắt chéo hai chân nghiêng người trên ghế, chăn mới đắp xong bị cô kẹp vào giữa hai chân, nửa đoạn chăn còn lại rơi xuống mặt đất, lần này hoàn toàn không có tác dụng.
Tư thế này còn làm cho đôi chân thon dài dưới chiếc váy ngắn hoàn toàn lộ ra, thậm chí còn để lộ phần lớn cặp mông trần, vùng tam giác bí ẩn giữa hai chân cũng lờ mờ hiện ra, khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
"Bà cô của tôi ơi, cô có thể để yên cho tôi một lát có được không?"
Nhìn thấy trong trường quay đã có không ít ánh mắt nhìn lại đây, Ân Hồng chỉ cảm thấy huyết áp liên tục tăng cao.
Vì vãn hồi hình tượng cho Sân Lan còn chưa đủ để cô tự mình hèn hạ đến như vậy.
Sân Lan cũng chưa trả lời, cầm lấy kịch bản bên cạnh giả vờ đọc, làm như không nghe thấy lời của người đại diện nói.
"CUT!"
Giọng nói của đạo diễn cắt ngang những lời oán giận còn đang nói dở của Ân Hồng, Sân Lan từ trên kịch bản nâng mắt lên, cũng nhìn qua.
Là người đại diện của cô, Ân Hồng có thể nói là tận chức tận trách, bây giờ lại đi phân tích lợi và hại nếu cô làm chuyện này để cho cô hiểu.
"Chậc..."
Sân Lan tiếc hận nhìn hộp thuốc lá nằm trong thùng rác, mới quay đầu nhìn về phía Ân Hồng, cười nói: "Đàn ông biết giữ mình trong sạch mới thú vị, nếu nếm qua thử hương vị của tình dục, thì cho dù có cấm dục đến đâu cũng sẽ sớm nghiện thôi."
Hiển nhiên là không đem lời nói của Ân Hồng đặt ở trong lòng.
Sân Lan ngồi trên ghế dài ở trường quay chờ đến cảnh cô lên sân khấu.
Thay vì nói rằng cô đang "ngồi", không bằng nói từ "nằm liệt" càng thích hợp với tư thế lúc này của cô.
Cả người phảng phất như không có xương, chân tay mềm nhũn tùy tiện đặt ở trên ghế, thậm chí trang phục trên người bị lộ ra ngoài cũng không thèm để ý.
Bởi vì tư thế quá mức phóng túng này, phần lớn chiếc cổ áo lỏng lẻo ban đầu đã bị mở ra, để lộ một mảng lớn làn da trắng nõn trên ngực, thậm chí còn lộ rõ cả rãnh sâu giữa hai bầu ngực.
Ân Hồng đi theo bên cạnh thấy thế "Chậc" một tiếng, đem chăn mang theo khoác lên người cô, có thể xem như che lấp cảnh xuân đầy người kia.
Sân Lan lại phảng phất như không hiểu chính mình đã khiến người đại diện nhọc lòng đến mức nào, bắt chéo hai chân nghiêng người trên ghế, chăn mới đắp xong bị cô kẹp vào giữa hai chân, nửa đoạn chăn còn lại rơi xuống mặt đất, lần này hoàn toàn không có tác dụng.
Tư thế này còn làm cho đôi chân thon dài dưới chiếc váy ngắn hoàn toàn lộ ra, thậm chí còn để lộ phần lớn cặp mông trần, vùng tam giác bí ẩn giữa hai chân cũng lờ mờ hiện ra, khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
"Bà cô của tôi ơi, cô có thể để yên cho tôi một lát có được không?"
Nhìn thấy trong trường quay đã có không ít ánh mắt nhìn lại đây, Ân Hồng chỉ cảm thấy huyết áp liên tục tăng cao.
Vì vãn hồi hình tượng cho Sân Lan còn chưa đủ để cô tự mình hèn hạ đến như vậy.
Sân Lan cũng chưa trả lời, cầm lấy kịch bản bên cạnh giả vờ đọc, làm như không nghe thấy lời của người đại diện nói.
"CUT!"
Giọng nói của đạo diễn cắt ngang những lời oán giận còn đang nói dở của Ân Hồng, Sân Lan từ trên kịch bản nâng mắt lên, cũng nhìn qua.