Mục lục
Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Bởi vì mấy chữ Nhậm Kiến Tường viết rất nổi bật nên Diệp Viên Viên cũng nhìn thấy Nhậm Kiến Tường.

 

Nhưng cô ta lại giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục đi về phía trước, Nhậm Kiến Tường chợt thấy hơi khó hiểu, không biết Diệp Viên Viên định bày ra trò gì.

 

Nhậm Kiến Tường không biết thật ra Diệp Viên Viên chê anh quê mùa.

 

Bây giờ, vẫn còn đưa đón như thế? Hơn nữa, đồ Nhậm Kiến Tường mặc thật sự quá rẻ tiền, khiến Diệp Viên Viên cũng thấy xấu hổ khi đi chung với anh.

 

“Diệp Viên Viên!”, không còn cách nào, Nhậm Kiến Tường đành đuổi theo rồi gọi lớn.

 

Lần này Diệp Viên Viên không thể không quay đầu lại, bình thản nói: “Anh rể, thiếu chút nữa tôi không tìm được anh rồi”.

 

Nhậm Kiến Tường nhìn thấu nhưng không nói ra, chỉ khẽ mỉm cười.

 

“Yến Nhi bảo anh đến đón em, đi thôi!”

 

Lúc này, giọng điệu của Nhậm Kiến Tường cũng hời hợt hơn nhiều, anh biết chắc là Diệp Viên Viên khinh thường anh.

 

Tiên vương trở về trong thế giới thế tục, có lẽ Nhậm Kiến Tường là người đầu tiên thường bị người khác coi thường, xem ra đôi khi khiêm tốn cũng là sai.

 

“Viên Viên, cô ở đây à? Sau khi xuống máy bay, tôi tìm cô khắp nơi đấy”.

 

Một giọng nói xa lạ truyền tới từ phía sau, Nhậm Kiến Tường quay người nhìn lại, đối diện có một thanh niên trẻ tuổi mặc áo xám đang chào hỏi với Diệp Viên Viên.

 

“Tên Tề Nguyên này sao lại đeo bám mãi thế! Dai như đỉa đói, cắt đuôi mãi mà chẳng được”, Diệp Viên Viên lắc đầu.

 

Nhưng cô ta lại nhìn Nhậm Kiến Tường bên cạnh, cũng không kháng cự Tề Nguyên nhiều nữa.

 

So với Nhậm Kiến Tường, cô ta vẫn thấy Tề Nguyên nhìn thuận mắt hơn, nếu Nhậm Kiến Tường không phải là anh rể của cô ta thì cô ta cũng sẽ không nói nhiều lời.

 

“Anh Tề! Đi cùng nhau nhé! Dù sao nhà họ Tề của anh và nhà tôi cũng cùng một hướng”.

 

Tề Nguyên vui mừng khôn xiết, đây là lần đầu tiên hắn được Diệp Viên Viên chủ động mời.

 

Hắn đồng ý ngay, lúc đi tới mới chú ý đến Nhậm Kiến Tường bên cạnh Diệp Viên Viên.

 

“Viên Viên! Người này là ai thế?”, trong lòng Tề Nguyên có ý thù địch, hắn cho rằng Nhậm Kiến Tường cũng là người theo đuổi Diệp Viên Viên.

 

“Đây là anh rể tôi!”, Diệp Viên Viên hờ hững nói.

 

“Hóa ra là anh rể của Viên Viên, tôi tên là Tề Nguyên, anh gọi tên tôi là được”.

 

Sau khi biết Nhậm Kiến Tường là anh rể của Diệp Viên Viên, cảm tình của hắn đối với Nhậm Kiến Tường lập tức tăng lên.

 

“Nhậm Kiến Tường”, Nhậm Kiến Tường không thích ánh mắt của hai người này nên nói chuyện cũng rất bình thản.

 

Người đã đón được rồi, tiếp theo anh chỉ cần đưa Diệp Viên Viên về đến nhà tổ của nhà họ Diệp thì nhiệm vụ của anh cũng sẽ hoàn thành.

 

Ngoại trừ Diệp Yến, hầu hết người nhà họ Diệp đều sống trong nhà tổ, sau chuyện xảy ra vào năm năm trước, Diệp Yến và bố mẹ đã dọn ra ngoài ở.

 

Từ trong cuộc nói chuyện của hai người, Nhậm Kiến Tường biết được Tề Nguyên là người nhà họ Tề, Tề Sơn mà anh giết trước kia cũng là người nhà họ Tề, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK