Mục lục
Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lời này của Vũ Mạc Sầu cứng hệt như đá, khơi nguồn cho mọi sóng gió của nhà họ Vũ.  

 

Thật vậy, Nhậm Kiến Tường có mạnh mẽ, có được ông cụ Vũ coi trọng nhường nào thì cũng chỉ là người ngoài!  

 

Vả lại, sức mạnh mà Nhậm Kiển Tường thể hiện ra cũng chỉ khiến mọi người sợ hãi!  

 

Nếu anh vẫn tiếp tục làm vậy thì sẽ đây sẽ là tin xấu với tất cả những ai đang ấp ủ ý đồ muốn quản cả nhà họ Vũ.  

 

Vũ Hàn Thảo cũng nhận ra tình huống bấp bênh trước mắt, đang định mở lời thì Nhậm Kiến Tường lại bật cười, chen ngang.  

 

"Vũ Mạc Sầu, tôi không hề có ý định muốn quản cả nhà họ Vũ, tôi càng không muốn giúp các người! Anh nghĩ các anh là ai chứ?"  

 

Câu nói này của Nhậm Kiến Tường khiến những người còn lại của nhà họ Vũ đang có mặt ở đây đều sững người.  

 

"Anh nghĩ nhà họ Vũ của anh mạnh cỡ nào?"  

 

"Giàu hơn tôi? Hay có quyền thế hơn tôi?"  

 

Không ai nói gì!  

 

"Tôi nói cho các người biết! Nếu không phải vì Vũ Hàn Thảo và ông cụ Vũ lo lắng cho các người, muốn nhà họ Vũ phát triển, muốn các người các người có thể ấm no đủ đầy thì các người nghĩ tôi dựa vào cái thá gì mà phải tới đây giúp, tôi rảnh lắm sao?"  

 

Vũ Mạc Sầu nghẹn họng, im lặng một lúc lâu.  

 

"Vũ Mạc Sầu, còn anh nữa đấy, anh nghĩ anh làm vậy trước mặt mọi người thì rất anh dũng sao?"  

 

Vũ Mạc Sầu nói không lên lời.  

 

"Lúc ông cụ Vũ lâm bệnh, anh giở trò với Vũ Hàn Thảo, lại còn nhốt Tiểu Tường lại, định nhân cơ hội này cướp quyền thế!"  

 

"Anh nói thử xem, nhà họ Vũ nên giao cho anh tiếp quản sao?"  

 

Những người xung quanh ngay lập tức nhìn Vũ Mạc Sầu bằng ánh mắt hoàn toàn khác.  

 

"Vũ Mạc Sầu! Thì ra anh tích cực như vậy là vì chột dạ!", cô gái xinh đẹp ban nãy không nhịn được mà chen lời: "Dám giờ trò với gia chủ mới của nhà họ Vũ sao? Theo quy định của nhà họ Vũ, hình như là sẽ bị đuổi ra khỏi nhà đấy!"  

 

"Vũ Tú Vinh! Mày!", Vũ Mạc Sầu không nhịn được, quay đầu nhìn chằm chằm Vũ Tú Vinh, cô ta không thèm sợ hắn, quay sang nhìn Vũ Hàn Thảo, nói: "Gia chủ nhà họ Vũ, tôi nói vậy có đúng không?"  

 

Lúc này, Vũ Hàn Thảo mới kịp phản ứng lại, mỉm cười cảm ơn với Vũ Tú Vinh, sau đó lại trầm tư, quay đầu nghiêm túc nói: "Vũ Mạc Sầu, tôi cho anh một tiếng đồng hồ, một là anh dọn đồ cút ra khỏi nhà họ Vũ, hai là anh có thể thử đấu một trận với phó gia chủ, nếu có thể thắng được anh ấy, anh có thể ở lại".  

 

Vũ Mạc Sầu giận tím người, nhưng vừa nhìn thấy Nhậm Kiến Tường thì đã run sợ.  

 

"Vũ Hàn Thảo... mày! Sớm muộn gì mày cũng sẽ hối hận!", Vũ Mạc Sầu không dám làm loạn, lẳng lặng rút lui cùng đám đàn em.  

 

“Giải tán thôi, chẳng lẽ các người cũng muốn giống như Vũ Mạc Sầu, cút ra khỏi nhà họ Vũ sao?", Nhậm Kiến Tường lạnh lùng nhìn những người khác đang đứng hóng.  

 

Những người còn lại cũng ngay lập tức mỗi người mỗi ngả.  

 

Lúc này, Vũ Hàn Thảo mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn ông cụ Vũ đã nhắm mắt xuôi tay, đang nằm trên ghế, nước mắt lại không kìm được mà tuôn rơi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK