Mục lục
Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi đưa Yến Nhi và Thư Thư về nhà trước, cô có muốn đến nhà tôi một lát không?”

 

“Thôi, tôi cũng còn có việc phải làm, để lần sau đi!”, Vũ Hàn Thảo thức thời nói, cô ấy biết rõ bây giờ mình là một con kỳ đà cản mũi.

 

Chào tạm biệt xong, Vũ Hàn Thảo ra về, mấy người Diệp Yến cũng về đến nhà, Diệp Uyên Thư tỉnh lại một lúc rồi lại ngủ tiếp.

 

Vừa nãy trên đường về Nhậm Kiến Tường không ngừng dùng linh lực điều dưỡng cơ thể Diệp Uyên Thư, vết bầm và vết thương trên người đều đã biến mất không còn dấu vết, nhưng cô bé quá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi.

 

Nhậm Kiến Tường và Diệp Yến cũng ôm nhau thật chặt, tình cảm của hai người đang không ngừng tăng lên, sau khi trải qua mọi chuyện, Diệp Yến đã hoàn toàn buông bỏ chuyện cũ, cô cảm thấy bây giờ mình rất hạnh phúc.

 

“Anh có thích Vũ Hàn Thảo không?”

 

Đột nhiên cô thốt ra một câu khiến cả hai người đều lúng túng, nhưng không phải Nhậm Kiến Tường chột dạ mà là anh không biết tại sao Diệp Yến lại hỏi câu này.

 

“Sao có thể chứ, anh và cô ấy chỉ là bạn bè thôi, anh đã có em rồi, sao có thể thích người khác được nữa”.

 

“Anh đừng gạt em!” Không biết từ bao giờ, Diệp Yến phát hiện mình đã không thể rời xa Nhậm Kiến Tường nữa.

 

“Anh thề…”

 

Nhậm Kiến Tường còn chưa dứt lời đã cảm thấy trên môi ấm áp, còn có thêm hương thơm thoang thoảng.

 

Đợi đến khi Nhậm Kiến Tường định thần lại, Diệp Yến đã quay lại nhìn Diệp Uyên Thư.

 

“Yến Nhi vậy mà lại hôn mình!”

 

Trong suy nghĩ của Nhậm Kiến Tường, Diệp Yến là người khá e thẹn, vậy mà hôm nay cô lại chủ động hôn anh.

 

“Loại cảm giác này đúng là tuyệt vời! Nhưng thời gian lại quá ngắn”, Nhậm Kiến Tường lẩm bẩm.

 

Diệp Yến đang đắp chăn cho Diệp Uyên Thư, Thư Thư luôn có thói quen đá chăn.

 

Nhậm Kiến Tường chợt nghĩ đến nhà họ Chu, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

 

“Yến Nhi! Tối nay anh phải ra ngoài một chuyến, có thể nửa đêm mới về”.

 

Diệp Yến nhìn về phía Nhậm Kiến Tường nói: “Anh đến nhà họ Chu đúng không?”

 

Nhậm Kiến Tường kinh ngạc gật đầu, anh không ngờ Diệp Yến cũng biết.

 

“Có thể không đi được không? Nhà họ Chu ở thành phố Hoa Tây không phải chỉ biết chút võ là có thể đến, em không muốn anh gặp nguy hiểm, chẳng phải giờ Thư Thư đã trở về rồi sao? Cả nhà ba người chúng ta sống thật tốt là đủ rồi mà”.

 

Nhậm Kiến Tường do dự một lát rồi nói: “Yến Nhi! Có vài người không phải em lựa chọn yên lặng thì họ sẽ bỏ qua cho em, nếu như anh không đến nhà họ Chu, lần tới nhà họ Chu lại ra tay với hai mẹ con em nữa thì phải làm sao?”

 

Nhất thời Diệp Yến cũng không biết nên trả lời thế nào, Nhậm Kiến Tường nói đúng, nhưng trong lòng cô lại không muốn Nhậm Kiến Tường gặp chuyện.

 

Nhậm Kiến Tường biến mất năm năm giờ lại xuất hiện, cô cảm thấy mình không hiểu anh chút nào, thậm chí có lúc cô còn cảm thấy Nhậm Kiến Tường rất thần bí.

 

“Anh có chắc chắn sẽ bình an vô sự trở về không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK