- [ Tiểu thư, cô có muốn nghỉ ngơi không? ]
- "Không cần."
- [ Cô có cần xoá kí ức không? ]
- "Tôi tự biết chế ngự cảm xúc của mình."
Hoàng My mỉm cười, sau đó đứng dậy, nằm phịch xuống chiếc giường thân quen.
- Hiển thị số liệu đi, tôi muốn đi làm nhiệm vụ mới.
Hoàn thành nhiệm vụ:
Công lược Nam chủ Diên Thế Trường
Đánh giá nhiệm vụ: S
Nhận: 10.000 tích phân, 10.000 exp, 20% điểm, 50 điểm đức hạnh, 50 điểm ác nhân.
Bảng số liệu:
Tên: Minh Hoàng My
Tuổi: (Là nỗi đau của một người phụ nữ đẹp nên…) Không có
Nghề nghiệp: Tử Thần
Hệ Thống: Hệ thống Công lược số 29147
Cấp: 35
Exp: 20.000/5.000.000
Số lượng thế giới: 6
Thú: Chó (Ma thú)
Đạo cụ: Chủy thủ (vĩnh viễn), Lưỡi hái (vĩnh viễn)
Vật phẩm: Sao chép linh hồn (vĩnh viễn), Thẻ rút tiền vô hạn (vĩnh viễn), Thế giới thu nhỏ (vĩnh viễn), Tình dược (vĩnh viễn), Dương nhãn tinh thông (vĩnh viễn)
Điểm đức hạnh: 350
Điểm ác nhân: 560
Tích phân: 5.010.000
- [ Chuẩn bị tiếp nhận cốt truyện ]
Hoàng My chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp thu những ký ức vốn không phải của mình.
Đối tượng công lược - Nam chủ Vương Lịch là boss của một tập đoàn lớn, đồng thời là boss của một tổ chức ngầm không ít kẻ thù, anh là chúa tể kinh tế, ông hoàng kinh doanh, vua của các loại vũ khí, bla bla. Không có nhu cầu lấy vợ, chỉ muốn có một đứa con nối dõi nên đã đi nhận nuôi một đứa trẻ ở viện mồ côi. Gặp được nữ chủ Huyền Tiểu Linh là một cô bé khả ái, khiến cho anh ta quên mục đích ban đầu và nhận nuôi cô bé. Sau đó có chuyện tình trâu già gặm cỏ non.
Nếu như theo lẽ thường thì Hoàng My sẽ theo phản diện. Đáng lẽ sẽ là cô thư ký của nam chủ, được hẹn hò cùng anh ta chỉ vì Tiểu Linh cảm thấy hai người hợp đôi. Sau đó sáng suốt và mang trái tim rỉ máu yêu người khác, mặc kệ cho nam chủ coi cô là cắm sừng anh ta.
Nhưng vì tác giả không thích như thế! Motip thư ký quá trùng lặp, tình tiết không đủ cơm tró nên Hoàng My rất êm đềm mà xuyên đến vai nữ phụ, bạn thân nữ chính.
Thân quen qq!
Minh Hoàng My là cô bé chung trại mồ côi với Huyền Tiểu Linh. Sau khi Tiểu Linh được nhận nuôi thì cô cũng được một gia đình khác nhận. Mãi đến khi nữ chủ lên cấp 2 thì nguyên chủ mới xuất hiện, sau đó thì hai người trở thành bạn thân. Nhưng đời làm gì dễ dàng cho nữ chủ ngây thơ! Nguyên chủ mến mộ Vương Lịch, trở thành phản diện luôn.
Hoàng My chỉ cảm thán một câu:
Quá đau đầu!
- [ Bắt đầu truyền tống...]
#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My.
#Cap nhỏ: Cả quốc gia đều biết Vương Tổng quyền lực vô biên lại vô cùng yêu con gái nuôi của mình!
Hoàng My tỉnh dậy, trước mắt là bàn tay bụ bẫm của một cô bé tầm 3, 4 tuổi đang chuẩn bị chạm vào mặt cô.
- My...My, tỉnh rồi!
Cô bé cười cười, vỗ vỗ bàn tay vào ngực Hoàng My. Nếu không phải biết mình và cô bé kia đang trong hình dáng trẻ con chưa có nhận thức nhiều về thế giới xung quanh thì cô sẽ chửi một câu dài.
Theo như kí ức thì đây là Huyền Tiểu Linh, nữ chủ của cốt truyện gốc!
Hoàng My không có sở thích đánh trẻ con, cô đứng dậy rồi ra góc phòng chơi mấy cái xếp hình. Huyền Tiểu Linh thấy bạn rời đi, cô bé nhỏ nghiêng ngả đứng dậy rồi bước đến chỗ cô.
- Đi ra. Tôi không thích cậu!
Huyền Tiểu Linh bị người khác nói không thích mình thì buồn. Trẻ nhỏ dễ khóc, tay nắm chặt chiếc áo hình dâu tây, cúi đầu rưng rưng nước mắt.
Đúng lúc này thì một mama bước vào cùng với một người đàn ông sát khí nồng đậm, thiếu điều mở miệng doạ giết mấy đứa trẻ ở đây.
- Vương tổng, ngài xem, đây là những đứa trẻ thông minh ở khu A. Ngài thích đứa trẻ nào thì cứ tự nhiên chọn lấy.
Những đứa trẻ ngây ngô chưa hiểu sự đời, bây giờ lại chẳng khác nào những món đồ để người khác có thể thoải mái lựa chọn và mua về.
Người được gọi là Vương Tổng quét mắt qua một lượt, nhiều đứa trẻ bị cái liếc mắt doạ sợ mà khóc um lên. Gương mặt của vị mama kia càng ngày càng khó coi, sợ rằng sự ồn ào này sẽ khiến người kia tức giận.
Vương Lịch chợt chú ý đến hai cô bé ở góc phòng. Một cô bé thì đang cúi đầu, thân hình bụ bẫm gần như che lấp hết cô bé ở đằng sau.
Hoàng My nghe thấy tiếng động liền đứng dậy, bịt tai lại rồi chậm rãi di chuyển qua chỗ khác, ánh mắt liếc nhìn Vương Lịch. Không nghĩ đến là cô có thể xuyên tới đúng lúc như vậy. Huyền Tiểu Linh thấy cô đi rồi, cũng khóc um lên rồi chạy theo cô.
Cảnh tượng này khiến cho Vương Lịch hứng thú, anh ta cảm thấy cô bé kia có tư chất cho người kế vị anh ta. Lần này anh ta không quên mục đích, khiến cho Hoàng My thành công được anh ta rước về nhà.
- Muốn đổi tên không?
Hoàng My nhìn lên gương mặt lạnh băng của Vương Lịch, ánh mắt dửng dưng, chậm rãi lắc đầu.
Tên của cô rất đẹp, làm sao phải đổi!
Vương Lịch gật đầu, quay gót đi thẳng. Trợ lý của anh ta mỉm cười hiền hoà, ngỏ ý muốn nắm lấy tay Hoàng My.
- Cháu có thể tự đi được.
Thế là Hoàng My đi một mạch, nối bước theo gót chân của Vương Lịch. Trợ lí của anh ta gãi đầu ngại ngùng rồi cũng đi theo.