Riêng những người ở vòng tròn nhân vật chính thì diễn xuất rất ăn ý, nhất là cặp đôi My - Vy kia. Dường như đã quen thân từ trước nên vai diễn bạn thân cũng không làm khó được họ, có khi cũng chẳng cần diễn đâu.
Dù chuyện trên mạng đang rất rầm rộ nhưng đạo diễn Phương cũng chẳng có động tĩnh gì. Không biết là không quan tâm hay thật sự chưa biết.
- Minh tiền bối, chị hẹn tôi ra đây có gì sao?
- Hẹn một người đi uống cà phê, nhất thiết phải có lý do sao?
Bổn công chúa già đến độ một bà cô nhưng nữ chính gọi là chị sao?? Tổn thương lắm đó!
Lan Nhi ngồi đối diện Hoàng My trong quán cà phê, thái độ vô cùng căng thẳng. Có lẽ là cảm thấy nếu bị paparazzi phát hiện thì có khi bị lây scandal.
- Dù sao tôi cũng không có thời gian để ngồi đây cà phê cà pháo với cô. Nếu cô đồng ý, tôi sẽ giúp đỡ cô lên được vai chính của Lưu Hạ.
Dương Hạ là bậc thang cần thiết. Dù Thanh Vy khá thích tham gia drama khi Nghị Khiêm thân mật với Lan Nhi, nhưng Hoàng My cũng không muốn mọi chuyện thêm rắc rối. Cô rất lười gỡ rối, nên cách tốt nhất là nâng tên tuổi của nữ chính lên một chút, bằng cách cho cô ta vai nữ chính của bộ phim thanh xuân vườn trường đang đối đầu với Dương Hạ là Lưu Hạ, cho ngang tầm ngang cỡ đã rồi tính tiếp.
- Tôi cảm thấy cô cũng là một ngôi sao tốt, thêm một nhân tài cho giới giải trí cũng không có gì sai mà.
Gương mặt Lan Nhi đã khó tin lại càng thêm khó tin. Chuyện khó tin có vẻ là đương nhiên, vì Hoàng My nổi tiếng là kiêu căng, ngạo mạn, làm sao có thể giúp đỡ cô ta được.
- Rốt cuộc là chị muốn làm gì!?
Bổn công chúa uy tín đến vậy mà. Thật là quá đáng, quá đáng lắm luôn á!
- Tôi đã nhượng bộ nói đến vậy rồi. Tôi không phải là một người quá kiên nhẫn, nếu cô muốn thì có thể liên lạc lại với tôi.
Gương mặt Hoàng My lạnh đi mấy phần, đặt một tấm card lên bàn rồi bước đi.
Nói chuyện với loại não ngắn như nữ chủ, bổn công chúa càng trầm kảm.
Sau khi Hoàng My về nhà, cô đem chuyện nữ chủ thiếu muối kể cho Thanh Vy nghe.
Thanh Vy đang muốn cuộc đời thêm mặn mà bằng cách để nữ chính đóng ở Dương Hạ, tiếp xúc gần với nam nhân của mình. Chính là muốn kiểm tra độ tránh trà xanh của Nghị Khiêm.
Còn Hoàng My thì chỉ muốn tránh xa rắc rối, Nguyên Vĩ là nam chủ mà, tiếp xúc với Lan Nhi thì chết.
My My: Cậu còn không biết giữ nam nhân của mình, cứ đòi tình địch đi thu hút người ta làm gì
Vy Ly: Cậu không cảm thấy có tình địch rất vui sao? Nó sẽ tăng giá trị con người của bản thân và ái nhân lên đấy
My My: Tính kế đau não. Cậu chỉ ưa được loại đấu đá không mùi thuốc súng này thôi
Vy Ly: Có mà cậu lười tôi còn tin. Dù gì suy nghĩ nhiều cũng tốt lắm đấy
Hoàng My nằm trên giường, nói lý với Thanh Vy từ nãy đến giờ. Ai cũng có một quan điểm riêng, nhưng họ không phá vỡ quan điểm của đối phương. Chỉ là khuyên một chút, điều này cũng khiến đối phương tiếp nhận và không xảy ra tranh cãi giữa hai người bạn thân.
Chợt một tin nhắn gửi đến, Hoàng My bấm vào thì hoá ra là Nguyên Vĩ. Không biết anh ta có bị sảng hay không mà dạo này mỗi ngày anh ít nhất cũng phải nhắn một câu với cô.
Nguyên Ca Thần: Tôi vừa sáng tác bản nhạc phim của Dương Hạ, cô có thể nghe thử không
Vừa đọc xong dòng tin nhắn, mắt Hoàng My sáng như đèn pha ô tô. Nhanh chóng gửi một tin nhắn tỏ ý đồng ý cho Nguyên Vĩ.
Hoàng My: Tôi vô cùng vinh dự
Nguyên Vĩ gửi một bản ghi âm dài 4 phút. Hoảng My nhanh chóng bấm vào nghe thử, phải nói là cô rất mê giọng ca của Nguyên Vĩ. Chỉ muốn bắt cóc anh về để ép anh mỗi ngày hát cho cô nghe một bài vậy.
Bản ghi âm mộc mạc, được đệm bằng guitar. Hoàn toàn là giọng thật của Nguyên Vĩ không qua xử lý âm thanh ở studio. Hoàn toàn là "ghi âm" lại.
Khác với giọng trầm ấm khi xử lý âm thanh, giọng thật của Nguyên Vĩ dịu dàng hơn, nhẹ nhàng, sâu lắng hơn.
Hoàng My mải mê nghe đến khi bản ghi âm dừng lại mà vẫn chưa dứt được. Lời hát vô cùng tinh tế, cùng với giọng ca ấm áp như vậy.
Tuyệt phẩm!
Bây giờ Hoàng My chỉ muốn đem hết 7749 lời khen trên thế gian này cho Nguyên Vĩ. Đúng là xứng đáng làm chồng iêm!
Đến một lúc sau, Nguyên Vĩ mãi không thấy Hoàng My trả lời nữa thì mới phân vân nhắn tiếp một tin.
Nguyên Ca Thần: Cô nghĩ sao
Hoàng My: Tôi cảm thấy rất hay
Hoàng My không hiểu sao mà mình có thể nhắn một câu đơn giản như thế cho Nguyên Vĩ. Đáng lẽ phải là "Vô cùng hay! Hay đến nỗi tôi không nghĩ được gì sau khi nghe xong, chỉ muốn nghe đi nghe lại mỗi ngày thôi"
Ồ không, liêm sỉ và lòng tự trọng không có phép cô làm thế.
Phi, phi! Cô làm gì còn liêm sỉ và lòng tự trọng.
Hoàng My: "..." Nói thế là xúc phạm nha!!
Trong lòng Nguyên Vĩ cảm thấy có chút thất vọng, anh ta đã dành cả tâm huyết để viết lên bài hát này. Có lẽ là vì cô...Cuối cùng chỉ nhận lại năm chữ: "Tôi cảm thấy rất hay"
Có vẻ là buồn bực, nên Nguyên Vĩ ngồi lướt mạng xã hội. Số lượng thông báo like vẫn đều đều hàng giờ, Nguyên Vĩ lướt qua một lượt để tắt thông báo.
Trong những tài khoản đã bấm like từ lâu về trước, Nguyên Vĩ chợt thấy lấp ló tài khoản quen thuộc.