• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tay cậu bọc lên hai vú trắng mịn của cô nhào nặn không ngừng. Nhũ thịt no đủ kẹp giữa các ngón tay của cậu.

“Đau quá—-” Vân Du nhăn mày. Chu Tử Ninh đánh vào một bên tai của cô. Cô rõ ràng đối xử với cậu tàn nhẫn như vậy thì cậu làm sao có thể mềm lòng được.

Tai Vân Du bị ù.

“Cầu xin anh đừng như vậy—” Giọng nói của Vân Du mang theo tiếng khóc nức nở.

“Em nợ tôi.” Chu Tử Ninh xé quần lót của cô ra. Giữa đôi chân mảnh khảnh cố khép lại là một khe suối nhỏ, cậu không kiềm được dùng móng tay cạ lên.

“Anh có biết việc anh làm là phạm tội không?” Nước mắt Vân Du lã chã rơi xuống. Kích thích giữa hai chân khiến cô không tự chủ muốn co chân lên nhưng tất cả đều vô ích khi tay chân của cô đang bị trói buộc.

“Ha.” Cậu cười ra tiếng, “Em đã thiến tôi. Chúng ta nên giải quyết món nợ này như thế nào đây?”

“Em thiến anh?” Vân Du nhìn cậu bằng đôi mắt đẫm lệ. Người này bị điên à? Cô từng làm ra loại chuyện như vậy hồi nào?

“Á!” Cảm nhận được cơn đau nhói từ thân dưới, cô hét lên.

Chu Tử Ninh dừng động tác, cười nhạo nói: “Không phải em dùng bàn chải chà cúc tôi à? Thoải mái không?” Cậu tiếp tục cầm bàn chải chà lên mấy lần. Mấy sợi plastic cứng như muốn cắt rách thịt trai. Chúng đâm nông vào miệng huyệt, kéo phần thịt mềm ra. Rất đau, nhưng lại có chút thoải mái.

Chu Tử Ninh vứt bàn chải xuống đất, cởi ra cái quần sớm đã chật ních kia. Côn thịt giương cao không còn vải vóc ràng buộc liền bắn ra ngoài, lắc lư đến mấy lần.



Cậu nghiêng người đè lên cô, quy đầu cọ xát miệng hoa huyệt không ngừng.

Nhận thức được ý đồ của Chu Tử Ninh, hàng phòng ngự của cô lập tức sụp đổ.

“Em không muốn….không muốn….” Cô chôn mặt vào lòng ngực của cậu, thân thể giãy dụa không yên.

Chu Tử Ninh gỡ bịt mắt của cô xuống, ép buộc cô phải nhìn thẳng vào cậu. Đôi mắt ươn ướt của cô phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của cậu.

“Tôi là Cúc Ú. Em phải bị trừng phạt vì tội đã thiến tôi.” Hơi thở nóng rực của cậu phả vào viền tai của cô.

Đỡ vòng eo nhỏ gầy của cô, cậu từng chút thúc vào thịt non.

“Cúc Ú?” Cô chau mày hỏi.

“Ừ.” Thật là một cái tên đáng ghét.

Cô ngơ ngác cúi đầu liền nhìn thấy phần đầu dương vật đã sớm đi vào cơ thể mình, chỉ còn lại thân gậy hồng nhạt là ở ngoài.

“Không!” Cô hét toáng lên. “Thả tôi ra!” Đồ thần kinh này! Đồ biến thái! Đồ tội phạm cưỡng bức!

“Chết tiệt!” Cậu gắt gao đè eo nhỏ của cô xuống mà xỏ xuyên vào bất chấp. Rất chặt, rất nóng, cảm giác như muốn tan chảy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK