Mục lục
KHÁCH SẠN CỦA TÔI THÔNG KIM CỔ - Trần Ôn Tửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi cũng đã ăn thức ăn tự nhiên một hoặc hai lần, nhưng mà không ngon chút nào, nó còn không ngon bằng hương vị của dung dịch dinh dưỡng." Cậu bé nói với vẻ ghê tởm.

Ở chỗ bọn họ dịch dinh dưỡng đã có rất nhiều năm rồi , các công ty vì để kiếm tiền đã đem dịch dinh dưỡng nghiên cứu và cho ra rất nhiều các hương vị khác nhau.

Nó được quảng cáo là thực phẩm tự nhiên lành mạnh như thực vật cổ, nói chung là cũng khá ngon. Nhưng mà thực vật tự nhiên trên tinh tế lại thực sự không ngon chút nào

Trần Ôn Tửu nghĩ tinh cầu của cậu ta coi như ẩm thực không phát triển, nhưng mà dịch dinh dưỡng có vẻ ngon và có nhiều hương vị.

"Vậy, cậu thây dung dịch dinh dưỡng là ngon, hay sợi mì này ngon?" Trần Ôn Tửu mỉm cười hỏi.

"Đương nhiên là mì." Sau khi ăn xong miếng canh cuối cùng trong bát, cậu thanh niên chắc nịch nói, sau khi nói xong cậu cũng gắp bánh bao chiên từ đĩa khác lên ăn, sau khi ăn xong bánh bao chiên, cắn một miếng xong lại híp mắt nói:" Wow, ngon quá"

Trần Ôn Tửu mỉm cười nhìn thiếu niên trước mặt, mặc dù cô chắc là chỉ lớn hơn cậu ta vài tuổi, nhưng cô thật sự nhìn cậu với tâm lý nhìn em trai mình.

Trần Ôn Tửu nhớ tới thông tin của thiếu niên đăng ký lúc trước, tên là Cao Tân Phong hai mươi tuổi, chỉ nhỏ hơn mình hai tuổi. Nhưng nhìn cậu ta như vậy, cô không thể không coi cậu như em trai, đương nhiên, cô không có bất kỳ suy nghĩ nào về việc quá thân thiết.



"Làm thế nào mà cậu lại đến khách sạn của chúng ta?" Trần Ôn Tửu tò mò hỏi.

"Tôi?" Cao Tân Phong vài ngụm đã đem một nửa bánh bao chiên vàng trên đĩa ăn xong, sau khi nghe được câu hỏi của Trần Ôn Tửu, cậu ta tự nhiên nói: "Tôi đang tham gia một cuộc diễn tập ở học viện quân sự, sau đó gặp phải nguy hiểm rồi không hiểu sao tới đây được"

"Có thể là tôi đến đây từ vết rách không gian? Chỗ này là một hành tinh xa xôi nào đó? Hoặc là một hành tinh xa xôi nào đó không có trong dải thiên hà của chúng tôi ? Cao Tân Phong tò mò hỏi.

Đối với việc rơi từ sân huấn luyện của cuộc tập trận chung đến một nơi xa lạ khác, Cao Tân Phong không cảm thấy có gì không ổn. Mặc dù không có nhiều người biến mất trong vết nứt không gian như vậy, nhưng không phải trong những năm qua đều không có, vì vậy Cao Tân Phong cũng không thấy sợ gì cả.

"Trường quân sự? Cậu là sinh viên học viên quân sự sao? Trần Ôn Tửu vốn dĩ có chút kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy quần áo trên người đối phương, thì không tiếp tục hỏi nữa.

Quần áo trên người Cao Tân Phong quả thực là đồng phục của các trường quân đội, rất phù hợp với những học viên quân sự thường xuyên huấn luyện và thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ. Hiên tại cậu ta mặc là đồng phục huấn luyện, rất thích hợp để mặc trong chiến tranh.

Phong cách của đồng phục thực sự có một chút khác biệt so với thế kỷ 21, chủ yếu là do chất liệu của quần áo rất khác nhau, nhưng nó vẫn trông rất đẹp

"Cậu nói cậu đang tham gia một cuộc tập trận chung, vậy cậu đột nhiên tới đây có vấn đề gì không? Lúc quay lại có thể bị loại không? Trần Ôn Tửu tò mò hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK