"Ha ha... Cậu Nghiêm, chẳng phải người phụ nữ 'Đàm Thục Bình đó đã báo cáo với anh rồi sao? Tên mà Tiếu Oánh Ức đưa về ở rể đó còn chưa bao giờ trèo. được lên giường của cô ấy, thẳng nhóc kia nói vậy rõ ràng là để chọc tức anh mà, anh cũng đừng để bị mắc lừa" Thôi Văn Ba vừa cười vừa nói.
"Haiz... Tôi cũng biết thăng khốn đó chỉ đang chọc giận tôi, nhưng nghe câu nói kia của nó là tôi lại vô cùng tức giận” Nghiêm Thiếu Khoan buồn bực lắc đầu.
Anh ta lập tức nhìn về phía người da trắng đang ngồi trước mặt mình rồi lễ phép nói: "Oậu Edward, có lẽ là cứ tiếp tục để cậu đích thân thực hiện giao dịch ra một đòn cuối cùng với Tiếu Thị đi!"
Edward khẽ cười đáp: "Cậu Nghiêm, theo cách nói của Đại Hoa thì là giết gà sao lại phải dùng dao mổ trâu? Nhưng mà nếu anh đã dùng thì tôi bảo đảm với anh rằng sau khi thị trường chứng khoán Đại Hoa bắt lao dịch, Tập đoán Tiếu thị sẽ không còn
Giết gà sao lại phải dùng dao mổ trâu?
Người tên Edward này thật sự rất tự tin!
Nhưng mà trên thực tế thì cậu ta thật sự có sự tự tin đó, bởi vì cậu ta chính là một trong mười lãm trader hàng đầu thế giới, trong những năm qua, tổng số vốn thị trường chứng khoán qua tay cậu ta đã vượt quá năm trăm tỷ từ lâu rồi.
Mà cậu Nghiêm đến từ Đại Hoa đây lại mời cậu ta đối phó với một công ty có giá trị thị trường chỉ vỏn vẹn hơn hai tỷ, đó chẳng phải là dễ như trở bàn tay hay. sao?
Lần này Nghiêm Thiếu Khoan đã bỏ ra món tiền rất lời mới Edward tới thực hiện giao dịch, không phải do Tập đoàn Tiếu thị lớn mạnh đến mức nào, mà là do. anh ta muốn khiến Tập đoàn Tiếu thị bị tiêu vong trong khoảng thời gian ngắn.
Vì để đạt được mục đích nên anh ta muốn giết gà bằng dao mổ trâu, anh ta muốn khiến Tập đoàn Tiếu 'thị mãi mãi không thể cứu văn.
Thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch.
Đôi mắt sâu thắm của Tiếu Oánh Ức vẫn nhìn chăm chẵm vào máy tính, những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn cũng bắt đầu gõ bàn phím.
Điều này cũng cho thấy trận chiến mà mọi người cho rằng sẽ là một cuộc chiến thị trường chứng khoán nghiêng về một phía đã lặng lẽ bắt đầu.
Tập đoàn Hải Thiên, trong văn phòng Chủ tịch Hội đồng quản trị, Bạch Thừa Sơn cũng nhìn châm chấm vào máy tính tập trung vào cuộc chiến này.
Một tiếng trước ông ta đã nói chuyện điện thoại với cậu Nghiêm.
Đối với vị đồng minh đột nhiên gia nhập vào phe của mình này thì Nghiêm Thiếu Khoan chỉ nói một câu: “Tập đoàn Tiếu thị sụp đổ, đừng cho Tiếu Oánh Ức cơ hội tự sát, mà cái tên Diệp Thanh đó phải chết”
Đổi lại, Tập đoàn Hải Thiên sẽ có được một hộp. đêm thuộc Tập đoàn Tiếu thị
Bạch Thừa Sơn cũng không thèm quan tâm chuyện có thể có được hộp đêm hay không, mà thứ ông ta để ý là cái mạng của Diệp Thanh.
Sở đĩ ông ta nói chuyện với Nghiêm Thiếu Khoan củn là bởi vì ông ta lo rằng trong tương lai một khi cậu Nghiêm có được Tiếu Oánh Ức rồi thì người phụ nữ này sẽ thủ thi gì đó bên tai cậu Nghiêm, có khi nhà họ Bạch sẽ gánh chịu không ít lửa giận từ cậu Nghiêm.
Sau khi có được mệnh lệnh từ cậu Nghiêm, ông ta đã chi số tiền lớn phái một số chuyên gia, đang chạy trên đường đến tòa nhà Tiếu thị.
Hôm nay, tên ở rể nhà họ Tiếu đó phải chết!
...
Tiếu Oánh Ức rất điên cưỡng, thị trường chứng khoán vừa mở giao dịch là cô đã dốc toàn lực, mạnh tay đầu tư khoản tài chính một trăm triệu
Chỉ là sau khi một trăm triệu này bước vào thị trường chứng khoán thì cũng biến mất không có tung ích, không tạo nên bất cứ bọt nước nào, chỉ như giọt nữa giữa biển cả.
"Người phụ nữ này đúng là điên rồi, nếu là tôi thì căm số tiền năm trăm triệu đó hưởng thụ cuộc sống luôn cho rồi!" Edward nhấp một ngụm rượu vang đỏ, vừa cười vừa nói với Nghiêm Thiếu Khoan đang quan sát cuộc chiến: "Cậu Nghiêm, có vẻ như người đẹp anh nhìn trúng này cho dù mọi thứ có nát bét thì cũng không muốn tới với anh rồi.
"Nếu cái người phụ nữ này đã không biết tốt xấu thì cũng đừng trách tôi, bắt đầu từ hôm nay, cô ta chỉ có thể trở thành nô lệ của tôi." Trong ánh mắt Nghiêm Thiếu Khoan lóe lên sự hung ác lạnh lùng, anh ta từ từ nói: "Cậu Edward, kết thúc trò chơi này đi”
"OKI" Edward thong thả buông ly rượu vang đỏ xuống, dùng ngón tay gõ nhẹ lên bàn phím, vẻ mặt rất hưởng thụ.
"Haiz... Tôi cũng biết thăng khốn đó chỉ đang chọc giận tôi, nhưng nghe câu nói kia của nó là tôi lại vô cùng tức giận” Nghiêm Thiếu Khoan buồn bực lắc đầu.
Anh ta lập tức nhìn về phía người da trắng đang ngồi trước mặt mình rồi lễ phép nói: "Oậu Edward, có lẽ là cứ tiếp tục để cậu đích thân thực hiện giao dịch ra một đòn cuối cùng với Tiếu Thị đi!"
Edward khẽ cười đáp: "Cậu Nghiêm, theo cách nói của Đại Hoa thì là giết gà sao lại phải dùng dao mổ trâu? Nhưng mà nếu anh đã dùng thì tôi bảo đảm với anh rằng sau khi thị trường chứng khoán Đại Hoa bắt lao dịch, Tập đoán Tiếu thị sẽ không còn
Giết gà sao lại phải dùng dao mổ trâu?
Người tên Edward này thật sự rất tự tin!
Nhưng mà trên thực tế thì cậu ta thật sự có sự tự tin đó, bởi vì cậu ta chính là một trong mười lãm trader hàng đầu thế giới, trong những năm qua, tổng số vốn thị trường chứng khoán qua tay cậu ta đã vượt quá năm trăm tỷ từ lâu rồi.
Mà cậu Nghiêm đến từ Đại Hoa đây lại mời cậu ta đối phó với một công ty có giá trị thị trường chỉ vỏn vẹn hơn hai tỷ, đó chẳng phải là dễ như trở bàn tay hay. sao?
Lần này Nghiêm Thiếu Khoan đã bỏ ra món tiền rất lời mới Edward tới thực hiện giao dịch, không phải do Tập đoàn Tiếu thị lớn mạnh đến mức nào, mà là do. anh ta muốn khiến Tập đoàn Tiếu thị bị tiêu vong trong khoảng thời gian ngắn.
Vì để đạt được mục đích nên anh ta muốn giết gà bằng dao mổ trâu, anh ta muốn khiến Tập đoàn Tiếu 'thị mãi mãi không thể cứu văn.
Thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch.
Đôi mắt sâu thắm của Tiếu Oánh Ức vẫn nhìn chăm chẵm vào máy tính, những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn cũng bắt đầu gõ bàn phím.
Điều này cũng cho thấy trận chiến mà mọi người cho rằng sẽ là một cuộc chiến thị trường chứng khoán nghiêng về một phía đã lặng lẽ bắt đầu.
Tập đoàn Hải Thiên, trong văn phòng Chủ tịch Hội đồng quản trị, Bạch Thừa Sơn cũng nhìn châm chấm vào máy tính tập trung vào cuộc chiến này.
Một tiếng trước ông ta đã nói chuyện điện thoại với cậu Nghiêm.
Đối với vị đồng minh đột nhiên gia nhập vào phe của mình này thì Nghiêm Thiếu Khoan chỉ nói một câu: “Tập đoàn Tiếu thị sụp đổ, đừng cho Tiếu Oánh Ức cơ hội tự sát, mà cái tên Diệp Thanh đó phải chết”
Đổi lại, Tập đoàn Hải Thiên sẽ có được một hộp. đêm thuộc Tập đoàn Tiếu thị
Bạch Thừa Sơn cũng không thèm quan tâm chuyện có thể có được hộp đêm hay không, mà thứ ông ta để ý là cái mạng của Diệp Thanh.
Sở đĩ ông ta nói chuyện với Nghiêm Thiếu Khoan củn là bởi vì ông ta lo rằng trong tương lai một khi cậu Nghiêm có được Tiếu Oánh Ức rồi thì người phụ nữ này sẽ thủ thi gì đó bên tai cậu Nghiêm, có khi nhà họ Bạch sẽ gánh chịu không ít lửa giận từ cậu Nghiêm.
Sau khi có được mệnh lệnh từ cậu Nghiêm, ông ta đã chi số tiền lớn phái một số chuyên gia, đang chạy trên đường đến tòa nhà Tiếu thị.
Hôm nay, tên ở rể nhà họ Tiếu đó phải chết!
...
Tiếu Oánh Ức rất điên cưỡng, thị trường chứng khoán vừa mở giao dịch là cô đã dốc toàn lực, mạnh tay đầu tư khoản tài chính một trăm triệu
Chỉ là sau khi một trăm triệu này bước vào thị trường chứng khoán thì cũng biến mất không có tung ích, không tạo nên bất cứ bọt nước nào, chỉ như giọt nữa giữa biển cả.
"Người phụ nữ này đúng là điên rồi, nếu là tôi thì căm số tiền năm trăm triệu đó hưởng thụ cuộc sống luôn cho rồi!" Edward nhấp một ngụm rượu vang đỏ, vừa cười vừa nói với Nghiêm Thiếu Khoan đang quan sát cuộc chiến: "Cậu Nghiêm, có vẻ như người đẹp anh nhìn trúng này cho dù mọi thứ có nát bét thì cũng không muốn tới với anh rồi.
"Nếu cái người phụ nữ này đã không biết tốt xấu thì cũng đừng trách tôi, bắt đầu từ hôm nay, cô ta chỉ có thể trở thành nô lệ của tôi." Trong ánh mắt Nghiêm Thiếu Khoan lóe lên sự hung ác lạnh lùng, anh ta từ từ nói: "Cậu Edward, kết thúc trò chơi này đi”
"OKI" Edward thong thả buông ly rượu vang đỏ xuống, dùng ngón tay gõ nhẹ lên bàn phím, vẻ mặt rất hưởng thụ.