Điều càng kỳ quặc hơn là, nam chính Phó Vũ Thần khiến Tô Mộc ngày nào cũng phải hầu hạ hắn và bồ nhí Tô Xuyến Xuyến, hơn nữa hắn còn thường xuyên làm tình với Tô Xuyến Xuyến ngay trước mặt nữ chính.
Đủ những loại chuyện kỳ lạ, khác thường như thế rất nhiều, xuyên suốt cả câu chuyện.
Nữ chính bị cậu Phó tra tấn đến mức như vậy, hoàn toàn không coi cô ấy là người, nhưng cô ấy vẫn luôn yêu thương hắn sâu sắc, trước sau như một.
Mẹ kiếp!
Nhớ ngày đó khi đọc được nội dung cốt truyện máu chó này, Tô Mộc đã tức giận tới mức nổi cơn lôi đình, chỉ hận không thể đi vào bóp chết nữ chính, muốn mở đầu cô ấy ra xem rốt cuộc bên trong có gì.
Sau khi đọc xong hết cả cuốn truyện, toàn bộ đều là ngược.
Ngược, ngược thật mạnh.
"Ông xã tôi là Phó thiếu" này tuyệt đối là một cuốn truyện giả làm truyện ngọt ngào.
Hiện tại, cô đi tới thế giới trong quyển sách này, lắc mình biến hóa thành nữ chính Tô Mộc mà cô đã chửi rủa hồi đó.
Trời ơi, mau giáng xuống một tia sét đánh chết cô đi!
"Rầm!"
Một tiếng thật lớn vang lên, khiến Tô Mộc sợ tới mức giật mình.
Cửa phòng bệnh bị người ta đẩy mở một cách thô lỗ. Một nam một nữ đi vào trong phòng. Nam thì có khuôn mặt tuấn tú với khí chất xuất chúng, bộ âu phục cắt may gọn gàng làm nổi bật vóc dáng cao ráo của hắn. Chỉ là ánh mắt của hắn khi nhìn Tô Mộc thì mang theo sự chán ghét vô cùng.
Về phần cô gái thì cô ta có đôi mắt to tròn với hai hàng lông mày dày đậm, khuôn mặt khá ưa nhìn, làn da trắng nõn, vóc dáng quyến rũ, là một vị mỹ nhân hiếm có.
Hai người này đứng cạnh nhau phải nói là vô cùng đẹp đôi.
Bọn họ không phải ai khác, chính là chồng và chị gái của "Tô Mộc".
Tô Xuyến Xuyến bước tới, nói với ngữ khí chỉ trích: "Tô Mộc, chị biết em hận chị, nhưng dù em có hận chị đến mấy thì cũng không nên liên lụy tới người vô tội chứ. Hạ Lâm làm sai điều gì mà em nỡ lòng nào hủy hoại cô ấy như vậy?"
Tô Xuyến Xuyến khổ sở tới mức mắt đỏ bừng. Phó Vũ Thần tiến lên ôm lấy bả vai cô ta, nhìn Tô Mộc với ánh mắt lạnh lùng: "Tô Mộc, cô đúng là độc ác. Tại sao trên thế giới này lại có loại người ác độc như cô vậy chứ. Không chỉ hại chị gái ruột của mình, còn bày kế ác độc hãm hại người khác. Cô đúng là khiến người ta cảm thấy ghê tởm."
Tô Mộc lạnh lùng nhìn cặp đôi chó má này: "Nói xong chưa?"
Tô Xuyến Xuyến và Phó Vũ Thần đều ngẩn ra.
"Nếu nói xong rồi thì cút ra ngoài cho tôi." Tô Mộc lạnh lùng nói.
Tô Xuyến Xuyến và Phó Vũ Thần sững người, nhìn cô với ánh mắt không thể tin. Rồi trong mắt hai người bọn họ nhanh chóng hiện lên vẻ tức giận, nhất là Phó Vũ Thần thì lửa giận ngập trời, ánh mắt hắn nhìn Tô Mộc như thể chỉ hận không thể băm cô thành mảnh nhỏ.
"Tô Mộc, em, em..." Tô Xuyến Xuyến trông như cực kỳ tức giận.
Phó Vũ Thần cả giận nói: "Tô Mộc, đến bây giờ rồi mà cô còn không biết hối cải. Cô làm hỏng thanh danh của Hạ Lâm, nhà họ Hạ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô. Cô đừng mong nhà họ Phó chúng tôi sẽ giúp cô. Chuyện này cô hãy tự giải quyết đi."
Tô Mộc thầm cười lạnh trong lòng, cô không tới tìm nhà họ Hạ thì thôi, bọn họ lại còn không biết xấu hổ mò tới.
Nhìn dáng vẻ tức giận tới mức thở hổn hển của hai người này, hẳn là ba người da đen kia không biết người trong phòng không phải là cô, mà đám truyền thông kia thì dựa theo kế hoạch lúc trước vào phòng chụp ảnh rồi đưa lên mạng.
Tô Mộc lười giải thích với hai người này, bởi trong lòng bọn họ đều biết rõ ai đúng ai sai.
Trong cốt truyện gốc, Tô Xuyến Xuyến lợi dụng Hạ Lâm để cô ta đào bẫy, cho Tô Mộc uống rượu có thuốc kích dục, sau đó để cho ba người da đen làm bẩn. Dựa theo kế hoạch lúc trước của bọn họ, chờ khi mọi việc xong xuôi thì đám truyền thông báo chí sẽ ùa vào chụp ảnh. Chỉ là không biết lần đó sai sót ở khâu nào mà cánh truyền thông báo chí lại đi vào phòng trước thời gian.