Tán Thuật xuất phát từ Cựu Thổ, những tổ chức, bộ phận nghiên cứu cho rằng lựa chọn nghiên cứu tốt nhất là Cựu Thuật ở Cựu Thổ. Quan trọng nhất là tất cả thần thoại truyền thuyết đều có nguồn gốc từ Cựu Thổ, nơi đây có lẽ xuất hiện “Thần Số Nhân Tử”. Trái ngược với sự rực rõ của văn minh khoa học kỹ thuật không gian, không được ghi chép trong sách.
Nhưng những lão già có gia thế kinh người về tuổi xế chiều lại lựa chọn tin tưởng vào Cựu Thuật. Thứ mà bọn họ theo đuổi là gì? Kéo dài tuổi thọ, mong muốn từ trong thần thoại có thể tìm được con đường trường sinh bất tử của tiền nhân.
Dù rằng thời gian yên lặng lâu nay bản thân bọn họ cũng biết được, quá nửa là mộng tưởng mà thôi. Nhưng nếu như thời gian không còn nhiều, mà bản thân lại nắm giữ nhiều của cải, vì sao không thử?
Cho nên Cựu Thổ bắt đầu được quan tâm, một số “Nghiên cứu” lần lượt được triển khai, đầu tư nhiều tiền của.
Bản tính con người từ xưa tới nay đều giống nhau, từ Tần hoàng tới nay rất nhiều người đều không thể noi theo. Mấy năm này, những lão già giới tài phiệt vẫn đẩy mạnh nghiên cứu, muốn thu hoạch được “Tân Sinh”, đầu tư vào rất nhiều cơ quan nghiên cứu.
Đương nhiên, nghiên cứu Cựu Thuật chỉ là một trong những hạng mục mà bọn họ đầu tư, hơn nữa còn đẩy mạnh việc nghiên cứu “Sinh Mệnh Biến Đổi”, không thể chỉ đem hy vọng gửi gắm vào một hạng mục nghiên cứu.
Nhiều năm tới đây, các nhà tài phiệt đầu tư vào các phòng thí nghiệm gen, nghiên cứu sinh mệnh, có một số hạng mục tiến triển nhanh chóng. Như một số loại thuốc có thể chống lại việc lão hóa, ban đầu đã có tác dụng.
Nghiên cứu Cựu Thuật chỉ là một trong hơn mười hạng mục “Kéo dài tuổi thọ” được bọn họ đầu tư. Thực ra những hạng mục “Kéo dài tuổi thọ” cũng có liên quan với nhau, đặc biệt là có sự can thiệp của những nhà đầu tư thì các hạng mục có lúc sẽ hợp tác với nhau.
Ví như đồ ăn hàng ngày mà nhóm người Vương Huyên ăn uống không chỉ bồi bổ khí huyết, dưỡng tinh thần, mà một phần cũng có tác dụng chống lão hóa. Trong đó thành phần và tỷ lệ có liên quan tới một loại thuốc đang nghiên cứu.
Những người lớp thực nghiệm Cựu Thuật hàng ngày đều tiêu hao tâm thần quá độ, nhưng cho dù mệt như thế nào thì sau khi ăn uống bồi bổ thì cũng nhanh chống khôi phục.
Đối với những người hàng ngày nghiên cứu và tập luyện Cựu Thuật mà nói thì đây chắc chắn là tin vui. Sau một thời gian thể chất của bọn họ tăng lên rõ rệt.
Ngoài ra, có một số phòng thí nghiệm gen cũng mong muốn hợp tác, chủ động liên kết để có thể nghiên cứu gen, giúp đỡ những người này thay đổi thể chất. Trong đó có một nhóm nghiên cứu gen và ty thể, thông qua thay đổi độ dài của telomore*, theo lý luận thì đạt được hiệu quả gia tăng tuổi thọ.
Lúc đó đã gây ra tranh cãi của rất nhiều người, tuy được gọi là lớp thực nghiệm Cựu Thuật nhưng bọn họ không phải là chuột bạch, tuyệt đối không đồng ý làm như vậy.
Sau khi Vương Huyên biết tin, thiếu chút nữa thì trực tiếp rút lui khỏi lớp thực nghiệm, vô luận như thế nào hắn cũng không tiếp nhận.
Hắn tập luyện thể thuật, tìm tòi minh tưởng, nghiên cứu thải khí thuật, đều là quá trình tuần tự theo tự nhiên cải biến thể chất. Theo quan điểm của hắn thì loại công trình thay đổi gen như vậy có thể sẽ để lại tai họa ngầm không thể khôi phục. Không phù hợp với quan điểm của hắn, không phải điều mà hắn mong muốn.
Sự thực chứng minh việc hợp tác này về sau bị cấp trên bãi bỏ, nghe nói có nhân vật quan trọng mở miệng nói kỹ thuật này chưa hoàn thiện
Sau chuyện này có tin tức trong những học sinh từ tân tinh tới thì có người thân phận không đơn giản, người trong nhà không thể để bọn họ mạo hiểm.
Đồng thời, cũng có một vị bạn học vô tình tiết lộ ra “tình huống” ở Tân Tinh, có người luyện Cựu Thuật có thành tựu, cho nên bọn họ mới đến nơi khởi nguyên của Cựu Thuật, cam tâm tình nguyện đầu tư tiền của và thời gian. Nhưng sau đó người này không thừa nhận, bảo rằng lúc đó say rượu nên nói lung tung.
Vương Huyên cảm thấy khả năng hắn lỡ miệng nói ra sự thật. Nhưng Tần Thành lại tin đó là lời nói lúc say rượu vì hôm đó chính hắn là người chuốc say vị bạn học đó.
Vương Huyên cho rằng phía Tân Tinh đã phát hiện ra gì đó nên con cháu của những nhà tài phiệt mới tham gia lớp thực nghiệm, bắt đầu nghiên cứu Cựu Thuật.
Lúc này mặt trăng đã lên cao, trời thu hơi lạnh.
Tần Thành nghe điện thoại, không ngừng gật đầu, sau đó quay người lại nhìn Vương Huyên thở dài nói: “Năm đó, Chu Khôn không phải say rượu mà đúng là hắn lỡ miệng”
Trong điện thoại hắn nghe được tin mới nhất, gần đây bên Tân Tinh xuất hiện tin đồn, có vẻ như liên quan tới mấy hiện tượng thần bí gần đây.
Ba năm trước, câu chuyện mà bạn học Chu Khôn đến từ Tân Tinh nói ra! Dù sao thì do say rượu nên cũng không làm bọn họ để ý.
“Cậu nhất định phải có tên trong danh sách đi Tân Tinh!” Tần Thành nói, sau đó từ biệt quay người rời đi.
Thân là học sinh lớp nghiên cứu Cựu Thuật, khu ký túc xác của bọn họ rất yên tĩnh, bởi vì hàng ngày khi minh tưởng, luyện thể thuật thì không được quấy rầy. Mỗi người đều có phòng riêng của mình, hơn nữa đồ ăn của bọn họ rất đặc biệt do tinh không cung cấp. Có thể nói hạng mục “Nghiên cứu Cựu Thuật” rất được coi trọng.
Sáng sớm Vương Huyên tỉnh dậy, tập luyện một môn thể thuật tên là Kim Cương Quyền, sau khi bình tĩnh hắn ngẩng đầu hướng mặt trời bắt đầu luyện Thải Khí Thuật. Theo như lão sư nói thì Thải Khí Thuật, Minh Tưởng, Nội Dưỡng Pháp cần tinh thông một hai loại, đây là gốc rễ của Cựu Thuật, khởi nguyên của lực lượng.
Thể thuật như hình ý, kim cương đều là lá trên cành, chỉ có gốc rễ vững chắc mới có thể cành lá xum xuê. Vương Huyên tự nhiên vô cùng coi trọng, đối với tất cả “Căn Pháp” đều xem qua, sau đó chọn lựa nghiên cứu cẩn thận.
Khuôn viên ký túc xá có rất nhiều cây to, trên bãi có đều là lá vàng, lúc này rất yên tĩnh.
Vương Huyên nhắm mắt lại, tắm ánh nắng ban mai, hắn đang thải khí kết hợp với nội dưỡng pháp, trong lòng nghĩ đến tiếp dẫn từng tia hào quang, để bản thân đắm chìm trong ánh nắng. Tuy là nội dưỡng pháp, mọi thứ đều ở trong lòng nhưng cơ thể hắn dường như đang nóng lên, cảm thấy giống như có hào quang lượn lờ.
Nếu như có người ở gần nhất định sẽ thấy dị thường trên người Vương Huyên, ánh ban mai trên người hắn so với người khác “dày đặc” hơn, giống như là có một tầng kim quang lưu động.
Vương Huyên vừa thải khí vừa dùng nội dưỡng pháp, tuy chỉ là tiếp dẫn hào quang trong lòng nhưng dường như cũng phát sinh ở hiện thực. Thân thể hắn ngày càng nóng, cuối cùng cảm giác tê tê toàn thân, có một cỗ lực lượng chui vào trong người, đầu tiên là đau mỏi sau đó lại thấy thoải mái. Loại cảm giác khác thường này gần đây hắn mới phát hiện.
Vương Huyên biết nguyên nhân do quanh năm tập luyện thải khí thuật kết hợp với nội dưỡng pháp, đến bây giờ hắn mới bắt đầu có “thu hoạch”.
Đêm hôm qua hắn dùng tay phải mạnh mẽ đánh ra một chưởng để lại một dấu ấn ở trên cây, đây là kết quả tập luyện “Căn Pháp”.
Trên con đường “Cựu Thuật”, hắn có tiến bộ rất dài.
Trong lớp thực nghiệm, Tần Thành, Chu Khôn tuy nhiên cũng luyện Cựu Thuật, nhưng đại đa số đều chỉ tăng lên thể chất, giống như Vương Huyên thải khí vào người, nội dưỡng cơ thể cũng có. Tần Thành, Chu Khôn nếu như so với người bình thường thì một người bọn họ có thể đánh mười người thường.
Quanh năm tập luyện Cựu Thuật và thời gian dài ăn uống đồ bổ làm cho tố chất thân thể của bọn hắn tăng lên một khoảng lớn.
Vương Huyên không thải khí thì đã mạnh hơn bạn cùng lớp.
Cho nên, Tần Thành vẫn thay hắn bất bình, nếu như chỉ dùng Cựu Thuật thì căn bản không có ai đánh được Vương Huyên. Thậm chí, hắn chỉ dùng một tay cũng có thể áp chế được bất cứ người nào.
Thân thể Vương Huyên nóng bỏng, sau đó thậm chí nóng như phát sốt, từ máu thịt đến gân cốt, như có một dòng điện chạy qua người. Đây là thành quả khi luyện thải khí, nội dưỡng đến một mức nhất định.
Vương Huyên tiếp dẫn từng tia hào quang vào trong người, sau đó có sương mù màu đen từ trong người hắn thoát ra. Đúng lúc này, cơ thể hắn xuất hiện dị thường, sự trao đổi chất tăng nhanh, người hắn toát ra một tầng mồ hôi nhớp nháp.
Hắn cảm thấy, máu thịt trong người giống như là được ánh sáng ban mai tẩy lễ, trong ngoài đều rất sạch sẽ, tinh khí thần rất dồi dào, toàn thân tràn đầy lực lượng.
Nắng ban mai xuyên qua rừng cây, để mấy sợi sương mù cũng mang theo màu vàng nhạt. Có bốn người trẻ tuổi đang tản bộ, hai người con trai thỉnh thoảng nói một hai câu, chủ yếu là hai người con gái đang nói chuyện với nhau.
Trong đó có một người rất xinh đẹp, nói liên tục, thỉnh thoảng lại cười, vừa nhìn đã biết là một người hoạt bát. Ngoài ra còn có một người rất nhẹ nhàng, xem ra là một người văn hương nho nhã, mang theo nụ cười ôn hòa.
Bọn họ cũng là học sinh lớp thực nghiệm Cựu Thuật, tới từ Tân Tinh.
“Xem kìa, đó không phải là Vương Huyên sao, trên người hắn đang phát sáng kìa?” Thiếu nữ trẻ tuổi hoạt bát mở miệng, đôi mắt đẹp long lanh mở to, cho rằng mình nhìn nhầm.
Thiếu nữ dịu dàng bên cạnh kinh ngạc nói: “Chắc là hắn luyện thành thải khí thuật rồi?”
Một trong hai bạn nam còn lại ngạc nhiên nói: “Trong lớp thực nghiệm......vậy mà có người luyện thành!”. Nhưng hắn nhanh chóng lắc đầu, bởi vì hắn biết, hiện tại không còn ý nghĩa nữa rồi.
Bạn nam còn lại cũng nói: “Đáng tiếc, Cựu Thuật thời đại cũ đã lỗi thời rồi, bây giờ đã chính thức bị từ bỏ. Không lâu nữa chúng ta sẽ quay về Tân Tinh, bên đó có phát hiện mới, nắm chắc cơ hội đi, thời đại mới sắp tới rồi.”
Mấy người tới từ Tân Tinh đều hiểu biết tình hình mới nhất, Cựu Thuật đã được kết luận là lỗi thời, bị vứt bỏ, hiện tại có lựa chọn tốt hơn!
*Telomore: Một nắp DNA bảo vệ trên nhiễm sắc thể.