• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm, Jenny vừa mở mắt thì đã không thấy mẹ đâu(vì nhà nhỏ nên hai mẹ con phải ngủ chung). Jenny bước xuống giường làm vệ sinh cá nhân thì thấy mẹ cô đang làm bữa sáng. Cô nở nụ cười nhẹ, nhớ lại khi xưa mẹ cô cũng luôn dậy sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà. Những bữa ăn đó thật ấm cúng và tràn ngập tiếng cười. Chỉ tiếc là giờ đây ba cô không thể ăn cùng hai mẹ con nữa rồi. Cô đang chìm đắm trong dòng hoài niệm thì mẹ cô lên tiếng: – Con dậy rồi à?

– Vâng._Jenny

– Con vào làm vệ sinh cá nhân đi rồi ra ăn sáng._Mẹ cô

– Vâng, mẹ đợi con xíu nha._Jenny

Nói rồi cô đứng dậy đi luôn. 15 phút sau cô quay lại ngồi ăn cùng mẹ. Đang ăn thì mẹ cô hỏi:

– Hôm nay con định đi tìm việc làm à?

– Vâng, hôm nay chủ nhật nên con tranh thủ đi ạ._Jenny

– Nhưng con còn đi học mà._Mẹ cô

– Con chỉ đi làm ngoài giờ học thôi mẹ à. Mẹ không cần lo cho con đâu. Mà thôi con ăn xong rồi, con đi đây._Jenny

– Ùm con đi rồi về nhanh nhé._Mẹ cô nói vọng theo

———————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————-

Đi từ sáng tới giờ Jenny cũng chưa tìm được viếc gì. Người ta không nhận cô vì cô còn đi học. Chân cô đang rất mỏi nhưng vì mẹ nên cô phải cố đi tiếp. Đang đi thì cô va vào một người đàn ông tầm tuổi ba cô. Ông ta mặc một bộ vest đen trông rất sang trọng. Cô vội đứng dậy và nói:

– Cháu xin lỗi ạ. Bác không sao chứ?

– Ùm. Bác không sao đâu. Cháu đang nghĩ gì mà không nhìn đường thế? Nguy hiểm lắm đó._Người đàn ông

– Dạ cháu đang đi tìm việc làm mà không tìm được nên nghĩ lung tung ý mà._Jenny

– Cháu tìm việc à?_Người đàn ông

– Vâng, cháu còn đi học nên người ta không nhận._Jenny

– Thế cháu bao nhiêu tuổi?_Người đàn ông

– Dạ cháu 16 tuổi ạ._Jenny

– Vì sao cháu đi làm thêm._Người đàn ông

– Ba cháu vừa mất, mẹ cháu bị bệnh tim nên cháu phải đi làm thêm._Jenny

– Ùm. Nhà bác đang cần người giúp việc, cháu có muốn làm không?_Người đàn ông

– Thật hả bác?_Jenny

– Ùm, nhưng có điều kiện._Người đàn ông

– Điều kiện gì hả bác?_Jenny

– Cháu phải dọn qua nhà ta ở và học tại ngôi trường mới. Tiền học cháu không cầ lo, tiền lương ta cũng sẽ trả. Được chứ?_Người đàn ông

Lần nà Jenny không trả lời ngay được vì nế́u cô đi thì ai chăm sóc mẹ chứ. Nhưng thật sự công việc này cũng không tệ, còn được học nữa. Đắn đo một lúc cô cũng quyết định.

– Vậy cũng được ạ. Thế khi nào cháu đi làm?_Jenny

– Ngày mai hãy đến điạ chỉ này nhé. Còn bây giờ ta bận rồi, ta đi trước._Người đàn ông

– Vâng._Jenny

Sau khi người đàn ông đó đi Jenny cũng về nhà luôn. Thực ra nhà người đàn ông đó đâu có cần người giúp việc đâu. Chỉ là ông thấy có chút gì đó thương cảm và quý mến cô bé đó thôi.

Jenny về đến nhà đã 11 giờ, mẹ cô cũng làm cơm xong. – Thưa mẹ con mới về ạ._Cô

– Um. Vào rửa tay ăn cơm đi con._Mẹ cô

Cô bước vào rửa tay rồi ra ăn cơm luôn. Cô kể hết chuyện hôm nay cho mẹ nghe. Mẹ nói vài câu khiến cô có thể an tâm đi làm rồi. Cô sẽ thu xếp thời gian về thăm mẹ thường xuyên.

———————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————-

Sáng hôm sau.

Jenny dậy từ rất sớm vì hôm nay cô đến nhận việc mà. Mất 1 tiếng để chuẩn bị tất cả, cô chào mẹ rồi đi luôn. Cô đi bộ 1 đoạn thì bắt taxi đến điạ chỉ mà người đàn ông hôm qua đưa cho. 30 phút sau xe dừng lại ở trước cổng một ngôi biệt thự rất lớn, lớn gấp 6, 7 lần nhà cũ của cô. Cô bấm chuông rồi đứng ngắm ngôi biệt thự. Xung quanh đây có rất nhiều cây cối, rồi còn cả những khe nước chảy roóc rách nghe rấ́t vui tai, nước rất trong nên có thể thấy những đàn cá tung tăng bơi lội ở bên dưới. Vẫn chưa hết còn có cả một đầm sen với những bông sen màu hồng tinh khiết. Đó là những gì cô thấy ở bên ngoài căn biệt thự này. Tiếng của một người phụ nữ vang lên khiến cô giật mình:

– Cô đến đây tìm ai?

– Dạ cháu đến làm người giúp việc ạ._Jenny

– À, cháu là người ông chủ nói hả. Bác tên Hoa là quản gia của nhà này. Cháu vào nhà đi._Người phụ nữ

– Vâng._Jenny

Jenny đi theo bác Hoa vào nhà. Bên trong ngôi nhà này đẹp như một lâu đài cổ kính nhưng không kém phần hiện đại. Đúng là tầng lớp thượng lưu có khác. Cô ngồi xuống nghe bác Hoa giới thiệu và nói qua về công việc của cô. Việc của cô cũng không nhiều lắm chỉ là lo cơm nước với lau dọn nhà cửa thôi. Sau đó bác Hoa dẫn cô lên phòng. Nghe bác Hoa nói phòng của cô ngay sát phòng củ cậu chủ nhà này. Không biết cậu ta là người thế nào nhỉ? Cô chỉ biết cậu ta tên Trần Minh Quân, mọi người hay gọi là kelvin, hơn cô 1 tuổi. Vào đến trong phòng cô không nghĩ đây là chỗ ở của một người giúp việc vì nó quá rộng. Nó còn rộng hơn cả phòng trước của cô. Nhìn ra cửa sổ có thể thấy được một góc nhỏ của thành phố. Bước ra ngoài hành lang nhìn xuống là cả một vườn hoa với các loại hoa như: hoa hồng, hoa ly, hoa cẩm tú, hoa tuệ tây,… Cạnh đó còn có một bể bơi rất rộng, xung quanh có bàn ghế và cả những cây dừa nữa.Cũng khá muộn rồi nên cô quay lại xếp đồ rồi xuống nhà làm bữa trưa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK