• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29: Nghê Quân Dao

Đã nửa tháng trôi qua kể từ khi anh và cô đi nước ngoài về, ánh nắng dịu dàng của sớm mai khiến Hạ Tử Quyên thức giấc, khi Hạ Tử Quyên thức dậy thì anh đã đi làm cô đi vệ sinh cá nhân rồi đang bước xuống lầu thì điện thoại của cô reo lên là Bạch Nhã Băng đã gọi điện cho cô, cô vui vẻ nghe máy:”Sao hôm nay cậu gọi điện cho tớ sớm quá vậy?”

Bên kia Bạch Nhã Băng cất giọng lên:”Quyên Quyên! Tô Vũ về rồi sao?”

Hạ Tử Quyên nhướng mày ngạc nhiên:”Tớ không biết mà tại sao cậu lại hỏi như thế?”

“Thì tớ mới vừa thấy Tô Vũ ở trung tâm mua sắm với một người đàn ông tớ nhìn xa nên không chắc lắm nên mới gọi điện hỏi cậu.”

“Hiện tại Tô Vũ vẫn còn ở trung tâm mua sắm không?”

“Còn, tớ vẫn còn ở đấy nè.”

“Được tớ đến ngay.”

Cô trở ngược lại bước lên phòng lấy túi xách rồi lái xe đi, chưa đầy mười lăm phút cô đã đến trung tâm mua sắm, Bạch Nhã Băng thấy cô đến vội vẫy vẫy tay Hạ Tử Quyên bước nhanh đến, Bạch Nhã Băng chỉ tay về một phía xa, cô nhìn thấy Tô Vũ và người đàn ông đó cô kinh ngạc thốt lên:”Hạo Tư?”

Bạch Nhã Băng trợn mắt quay đầu nhìn cô:”Hạo Tư? Người đi cùng Tô Vũ là Hạo Tư?”

Hạ Tử Quyên gật đầu khẳng định:”Đúng vậy chính là Hạo Tư tớ không thể nhầm được đâu mùi hương của Hạo Tư tớ nhận ra.”

Bạch Nhã Băng ánh mắt trở nên sáng rực:”Chẳng lẽ…Hai người họ hẹn hò?”

Hạ Tử Quyên nắm lấy tay của Bạch Nhã Băng lôi đi:”Đến đó hỏi trực tiếp là biết ngay chứ gì.”

Đến chỗ của Tô Vũ và Hạo Tư Hạ Tử Quyên hỏi thẳng không vòng vo:

“Tô Vũ! Em và Hạo Tư đang quen nhau hả?”

Tô Vũ cùng Hạo Tư giật mình khi thấy Hạ Tử Quyên và Bạch Nhã Băng xuất hiện bất thình lình ở đây, Tô Vũ mặt có chút đỏ ửng gật đầu thừa nhận:”Dạ đúng vậy tụi em đang quen nhau.”

Hạ Tử Quyên cùng Bạch Nhã Băng nhìn nhau rồi đồng loạt hỏi:”Từ khi nào?”

Tô Vũ ngại ngùng trả lời:”Từ một tuần trước tụi em chính thức quen nhau.”

Hạ Tử Quyên kéo Tô Vũ cùng Hạo Tư đến một quán nước ở gần đó, ngồi vào chỗ cô ánh mắt nghiêm túc hỏi:”Ai theo đuổi ai trước? Kể tường tận quá trình cho chị nghe. Hạo Tư nói cho tôi biết đi.”

Hạo Tư có chút ngại ngùng khác với thường ngày của anh, kể cho các cô nghe:

“Thì tôi theo đuổi Tiểu Vũ trước.”

Bạch Nhã Băng mỉm cười, bĩu môi trêu chọc:”Tiểu Vũ luôn kìa, theo đuổi như thế nào nói nghe.”

Hạo Tư vành tai đỏ ửng kể:”Thì…tôi đã thích cô ấy từ cái lần đầu tiên gặp mặt cho nên đã điều tra số điện thoại của cô ấy, thổ lộ với cô ấy.”

Hạ Tử Quyên rất bất ngờ không ngờ là Hạo Tư lại yêu Tô Vũ từ cái nhìn đầu tiên:” Tôi hoàn toàn ủng hộ hai người về chuyện này. Tô Vũ! Chị đã từng nói rằng nếu sau này em có bạn trai thì chị phải kiểm tra trước nhưng bây giờ em quen Hạo Tư thì chị không điều tra vì là đệ tử của chị, chị rất tin tưởng.”

Tô Vũ cùng Bạch Nhã Băng bất ngờ đồng loạt trợn mắt thốt lên:”Hạo Tư là đệ tử của chị/cậu?”

Hạ Tử Quyên nhướng mày mỉm cười, Tô Vũ và Bạch Nhã Băng quay đầu sang nhìn Hạo Tư, anh mỉm cười tít mắt với hai người các cô.

Tập đoàn Dạ thị, một cô gái bước vào tập đoàn mặc váy màu đỏ rượu, tóc xõa qua vai một chút, mặt mày bầm tím, tay chân cũng bầm đen trông rất đáng thương đi đến quầy tiếp tân, giọng nói dịu dàng, dễ nghe:

“Chào cô tôi muốn gặp chủ tịch Dạ.”

Cô tiếp tân thấy cô mặt mũi bầm tím rất đáng thương, giọng nói lại dễ nghe như vậy cảm thấy cô gái ấy rất tốt, vui vẻ hỏi lại:”Xin hỏi tiểu thư có hẹn trước chưa ạ?”

Cô gái ấy lắc đầu, cười nhẹ:”Tôi không có hẹn trước nhưng phiền cô có thể thông báo với chủ tịch Dạ là có Nghê Quân Dao đến tìm gặp được không?”

Cô tiếp tân gật đầu gọi báo, chưa đầy năm phút Dạ Thành Đông đã nhanh chóng đi xuống xuất hiện trước mặt Nghê Quân Dao, Hạo Phú cùng Hạo Dương cúi đầu cung kính chào:”Chị dâu.”

Tất cả nhân viên ở đó nghe Hạo Phú cùng Hạo Dương gọi Nghê Quân Dao hai chữ chị dâu đều giật mình kinh ngạc, Dạ Thành Đông nhìn thấy gương mặt đầy vết thương kia liền đau lòng, tức giận hỏi:”Tại sao em lại thành ra như vậy? Là ai đã đánh em?”

Nghê Quân Dao nắm lấy tay anh, lời nói nhỏ nhẹ:”Chúng ta về Dạ viên rồi nói có được không?”

Dạ Thành Đông gật đầu bế Nghê Quân Dao rời khỏi tập đoàn bước lên xe quay về Dạ viên. Vừa về đến, những thuộc hạ của anh chào anh rồi đồng loạt cúi đầu chào Nghê Quân Dao gọi hai tiếng chị dâu, còn những người hầu thì gọi Quân Dao tiểu thư ngoại trừ quản gia Trần.

Nghê Quân Dao được anh dìu ngồi xuống, cô ánh mắt đáng thương, ủy khuất nói với anh:”Thành Đông! Em bị người ta lừa gạt đi sang Canada, bọn họ đánh đập em em khó khăn lắm mới trốn thoát về đây để gặp anh.”

Vừa nói cô vừa ôm chặt lấy anh, nước mắt tuông ra:”Em sợ lắm, em rất sợ.”

Dạ Thành Đông vuốt lưng vỗ về, trấn an cô:”Đừng sợ, có anh ở đây rồi không ai dám bắt nạt đánh em nữa, em cứ ở lại đây anh sẽ bảo vệ em.”

Quản gia Trần đứng từ phía xa nhìn thấy chỉ đành thở dài, lắc đầu lo lắng cho Hạ Tử Quyên, bà nhận ra từ lâu Nghê Quân Dao không phải là người con gái đàng hoàng nhưng cô ta luôn đội lốt một con thỏ ngoan hiền, dễ mến với lại bà phận là người hầu không thể lên tiếng.

Thành Siêu đang ở bệnh viện nghe Nghê Quân Dao quay về liền tức tốc lái xe nhanh như bay quay về gặp. Kể cả Phương Thần, Âu Hoằng Phong, Tần Đình Danh và Lục Dĩ Tường cũng đi đến Dạ viên chào mừng cô quay trở về.

Nữ phụ vừa quay về là đã có một lực lượng lớn chào đón, ủng hộ như vậy không biết Quyên tỷ sẽ đối phó như thế nào đây? Thế lực, chỗ dựa của Quyên tỷ gồm có những ai đây???

======

Chương 30: Tình nhân

Đi chơi một lúc, Hạo Tư đưa Tô Vũ quay về nhà rồi đưa Hạ Tử Quyên quay về Dạ viên, vừa vào hai người đã thấy cảnh Dạ Thành Đông ôm ấp Nghê Quân Dao, Hạo Tư đang nở nụ cười trên môi vừa nhìn thấy Nghê Quân Dao thì nụ cười ấy đã tắt hẳn, còn Hạ Tử Quyên không hiểu sao trong lòng lại đau như cắt, rất khó chịu.

Nghê Quân Dao nhìn thấy cô lập tức chỉ tay hỏi:”Thành Đông! Cô gái này là ai vậy?”

Dạ Thành Đông mỉm cười ôn nhu, dịu dàng nói:” Đây là tình nhân của anh em đã quay về rồi thì cô ấy sẽ nhanh chóng dọn đi thôi.”

Nghê Quân Dao vừa nghe hai chữ tình nhân thôi đã khinh thường cô rồi, mỉm cười giả tạo nói với cô:”Chào cô! Tôi tên là Nghê Quân Dao tôi là bạn gái của anh ấy rất vui được biết cô.”

Hạ Tử Quyên cũng tặng lại cho Nghê Quân Dao một nụ cười giả tạo, lời nói lạnh lùng:”Chào! Tôi tên Hạ Tử Quyên.”

Nghê Quân Dao nắm lấy tay Dạ Thành Đông, giọng nói nũng nịu:”Thành Đông! Anh đừng đuổi cô ấy đi nhìn cô ấy như thế chắc là rất khó khăn anh đuổi cô ấy rời khỏi Dạ viên thì cô ấy sẽ đi đâu được chứ?”

Hạ Tử Quyên nhếch môi mỉm cười quỷ dị, suy nghĩ trong đầu:”Muốn giữ tôi ở lại để nhục mạ tôi sao? Được! Tôi sẽ xem cô làm gì với tôi.”

Hạ Tử Quyên nhìn anh không nhanh không chậm nói với anh:”Nghê tiểu thư nói đúng đó, bây giờ tôi không có nhà để về tôi muốn ở lại đây thêm một thời gian nữa chắc anh không có ý kiến chứ?”

Dạ Thành Đông giọng nói đều đều:”Được, tùy em vậy.”

Từ bên ngoài có một thuộc hạ bước vào thông báo:”Lão đại! Bên ngoài có một người muốn gặp Hạ tiểu thư nói là có chuyện quan trọng.”

Dạ Thành Đông lạnh lùng bảo:”Cho anh ta vào đây.”

“Vâng.”

Nam Kình Thương bước vào với quần áo đơn giản chỉ là một cái quần tây đen với áo sơ mi trắng:”Quyên Quyên!”

Hạ Tử Quyên bất ngờ khi nhìn thấy Nam Kình Thương ở đây:”Thương ca? Sao anh lại ở đây chẳng phải anh đang ở Đức sao? Anh về hồi nào?”

Nam Kinh Thương cười nhẹ trả lời cô:”Anh mới về, Clara có gửi đồ cho em đó.”

Hạ Tử Quyên lập tức hiểu ý cùng anh rời khỏi, Dạ Thành Đông sắc mặt trở nên đen lại với hành động xem anh như không khí của cô.

Nam Kình Thương chở cô đến bệnh viện Ái Tâm, cô cùng anh tìm gặp Tiểu Ân đưa ba mẫu tóc cô dặn dò Tiểu Ân:”Tiểu Ân! Em đem sợi tóc bên ngoài có để tên Ladonna xét nghiệm với sợi tóc để tên Elmer, còn sợi tóc để tên Regina em đi xét nghiệm với mẫu tóc tên Ladonna, chị cần gấp nhưng em đừng tiếc lộ chuyện này cho ai biết.”

Tiểu Ân cầm lấy gật đầu nói:”Em biết rồi, sáng sớm mai chị đến lấy kết quả em sẽ kêu bác sĩ dùng thiết bị tối tân nhất xét nghiệm cho chị.”

Hạ Tử Quyên nhéo nhẹ má của Tiểu Ân:”Cảm ơn em, thôi chị phải đi thôi, chị còn có chuyện.”

Tiểu Ân gật đầu, Nam Kình Thương cùng cô rời khỏi bệnh viện, trên xe Nam Kình Thương hỏi cô:”Quyên Quyên! Lúc nãy ở Dạ viên anh có nhìn thấy có một cô gái đứng cạnh Dạ Thành Đông nhìn rất thân mật, cô gái đó là ai?”

Nhắc đến chuyện này trong lòng cô lại khó chịu, hận không thể ăn tươi nuốt sống Dạ Thành Đông:”Cô gái đó tên là Nghê Quân Dao bạn gái của anh ta.”

“Két!!!!” Tiếng thắng xe gấp lại, khiến anh và cô chúi đầu ra phía trước cũng may là anh đang chạy sát lề đường, Nam Kình Thương quay đầu, trợn mắt nhìn cô:

“Em mới vừa nói cái gì? Bạn gái? Vậy còn em thì sao?”

Hạ Tử Quyên bật cười một nụ cười chua xót:”Tình nhân! Anh ta giới thiệu em với bạn gái anh ta là tình nhân.”

Nam Kình Thương tay nắm chặt vô lăng, tức điếng người:”Tên khốn đó anh phải cho hắn một trận.”

Hạ Tử Quyên vỗ vỗ vai anh:”Không cần đâu, bạn gái của anh ta rất là thú vị em muốn chơi đùa với cô ta một thời gian.”

Nam Kình Thương xoa xoa đầu cô, giọng nói dịu dàng, ấm áp:”Em muốn làm gì cũng được anh luôn ủng hộ em nhưng em tuyệt đối không được để bản thân mình chịu uất ức đó. Còn nữa nếu như em chơi đùa với cô ta xong rồi thì hãy gọi điện cho anh anh sẽ đến đón em rời khỏi đó.”

Hạ Tử Quyên mỉm cười nhìn anh:”Em rời khỏi đó vậy em phải ở đâu đây?”

“Ở nhà anh hay ở nhà Tiểu Băng cũng được.”

“Anh nuôi em sao nếu em ở nhà anh?”

Nam Kình Thương gật đầu lia lịa:”Tất nhiên anh nuôi em cả đời cũng được, em muốn cái gì thì có cái đó.”

Hạ Tử Quyên bật cười:”Đừng có dụ em, mà thôi anh tiếp tục lái xe đi chở em đi ăn rồi đi chơi rồi sao đó anh muốn dẫn em đi đâu cũng được khuya hả chở em về.”

“Được chúng ta đi ăn.”

Nước L.E, tại hoàng cung

“Galvin! Hôm nay phụ hoàng sẽ cho con xem hình mẫu hậu con từ nhỏ đến lớn con chưa từng thấy ảnh mẫu hậu của con đúng không?” Giọng nói khàn khàn, ấm ấp của vua Elmer.

Galvin gật đầu, vua Elmer lấy ra vài tấm hình trong tấm hình chính là hoàng hậu cũng là người vợ đầu tiên của vua Elmer hoàng hậu Sarah, Galvin cầm lấy một tấm ảnh lên nhìn thì bỗng đôi mắt trợn ngược lên, kinh ngạc không thốt nên lời, quay người hỏi:”Phụ hoàng! Đây chính là mẫu hậu thật sao?”

Vua Elmer gật đầu, Galvin cánh tay có chút run run:” Phụ hoàng! Con có thể xin lấy tấm ảnh này được không?”

Vua Elmer gật đầu:”Được chứ con cứ lấy đi.”

Cầm lấy tấm ảnh anh đứng dậy:”Phụ hoàng con phải đi khoe ảnh với Clara con có một mẫu hậu đẹp như thế.”

Vua Elmer bật cười, Galvin bước nhanh đến phòng Clara gõ cửa gấp gáp, Clara bước ra mở cửa phòng Galvin đẩy ngược cô vào trong đóng cửa lại, khóa trái.

Clara ngồi xuống ghế sofa trong phòng, cau mày hỏi anh:”Anh làm cái gì vậy? Có chuyện gì sao?”

Galvin nét mặt nghiêm túc đưa ảnh mẫu hậu của anh cho cô xem, Clara cầm lấy lên nhìn rồi quay đầu nhíu nhíu mày hỏi anh:”Galvin! Tại sao anh lại có hình của Quyên Quyên? Chẳng lẽ anh thầm thương trộm nhớ cậu ấy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK