Mục lục
(Nháp)Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm - (Truyện full) - Tác giả Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 275

Tô Tể Hải đến, khiến Sở Hữu Sinh kinh hãi. Cho đến nay, hai nhà đều đang âm thẩm phân cao thấp, còn chưa bao giờ va chạm chính diện.

Còn đến nhà thăm hỏi, chuyện này càng gần như không có khả năng.

“Ông Hài?” Sở Hữu Sinh tươi cười ra đón.

Tô Tế Hải gật đầu, ông ta đi tới ghế sô pha đặt mông ngồi xuống, người bên cạnh lập tức lấy một điều xì gà ra cho ông ta.

Tô Tể Hải nhà ra một vòng khói, sau đó ánh mắt nhìn về phía Sở Hữu Sinh.

“Nghe nói gần đây ông có quan hệ rất thân thiết với Tần Trạm” Y Tế Hải đi thẳng vào vấn đề: “Sao thể, muốn mượn sức Tấn Trạm đến trận doanh của các ông, phải không?”

Sở Hữu Sinh cười nói: “Ông Hài hiểu lắm rối, tôi mời cậu ấy tới, chỉ vì chữa bệnh cho ba tôi.””Sao thế, người của nhà họ Sở mặc kệ ông sao?” Tô Tế Hài châm chọc nói: “Cũng đúng, dù sao cũng chi là chi thứ, địa vị không quan trọng như vậy”

Sở Hữu Sinh nghe thấy thế, lập tức không vui rồi,

Ông ta châm chọc lại: “Đúng vậy, đúng là không sánh bằng chi thứ tâm của nhà họ Tô, có lẽ chi thứ tám này là nhất mạch mạnh nhất nhà họ Tô rồi?”

Nghe thấy những lời này, vẻ mặt Tô Tế Hải dẫn lạnh xuống.

Sở Hữu Sinh tiếp tục nói: “Bây giờ tốt xấu gì tôi cũng là nhân vật quan trọng trong tập đoàn Hùng Cường, là thảnh viên trung tâm của nhà họ Sở, ông Hải, ông thì sao? Xin hỏi ông cụ Tô cho ông tiến vào cửa tập đoàn Mạnh Toàn chưa?”

Sắc mặt Tô Tế Hải lập tức càng thêm khó coi.

Đúng vậy, từ trước tới nay nhà họ Tô không coi trọng võ đạo, mà Tô Tề Hải nằm trong tay đúng là võ đạo của nhà họ Tô.

Ông cụ Tô ấy à, cảm thầy người học võ đạo đều là măng phu, không có đầu óc, chuyện liên quan tới sản nghiệp của nhà họ Tô, gắn như sẽ không cho Tô Tế Hài nhúng tay.

“Ông Hải, nếu ông tới đây uy hiếp tôi, vậy thì xin lỗi, ông nhìn nhẩm rối.” Tuy Sở Hữu Sinh không có võ công, cũng không phải người trong vo đạo gì đó, nhưng ông ta tràn ngập khí thế, không thua kém gì Tô Tế Hài.

Tô Tế Hài gật đầu, ông ta đứng dậy nói: “Xem ra cục diện nhà ho Sở và nhà họ Tô hòa bình, sắp bị phá rõi.

Tùy tiện.” Sở Hữu Sinh lạnh nhạt nói.

Tô Tề Hải không nói lời vô nghĩa nữa, ông ta đứng dậy quay đầu rời đi.

Sau khi lên xe, Tô Tề Hài giận tím mặt nói: “Một chỉ thứ, cũng dám châm chọc khiêu khích tôi, ông ta là cái thả gì chứ?”

Tô Tể Hài là một võ tông hàng thật giá thật, nếu so lực lượng trong nhà họ Tô, có thể nói Tô Tế Hài này là người có thực lực mạnh nhất rồi.

“Ông ta sẽ nhanh chóng biết mình ngu xuẩn cỡ nào.” Tô Tế Hài nghiến răng nói.

Lái xe ở phía trước sợ tới mức câm như hến, không dám nói một câu.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, chi trong nháy mắt đã đến ngày thử ba.

Ngày nay, là ngày Kiểu Thái Phan ước chiến với Tần Trạm.

Kiểu Thái Phan không dại diện dược cho nhà ho Sh, tất cả hành động của ông ta chi có the dại diện cho cá nhân ông ta, nhà họ Sở sẽ không vì thế thanh toán.

Nơi hai người ước chiến, là một sánh huấn luyện của nhà họ S.

Nhà họ Sở rất coi trọng võ đạo, bọn họ có nơi chuyên huấn luyện ở thủ đô, mà nơi này là địa bàn của Sở Tuần Hạo đệ từ trẻ tuổi nhất của nhà họ Sở.

Trong sản bãi có rất nhiều đệ tử của nhà họ Sở, trải qua mấy đời sinh sản, đời thứ ba, đời thứ bốn của nhà họ Sở đã đạt tới mấy trăm người có lề.

“Nhà họ Sở này đúng là giỏi sinh.” Tấn Trạm nhìn sân bãi rộng, không khỏi nói thẩm.

Chi riêng đệ tử trực thuộc đã có mấy trăm người, như vậy thêm tủy tùng của bọn họ, sẽ đạt được con số khủng bố cỡ nào?

Ngày này Sở Hữu Sinh và Sở Tiêu Hùng không tới, chi có mình Kiểu Thái Phan ở sân huấn luyện đợi.

“Cậu chủ Sở, người kia là Tân Trạm.” Kiểu Thái Phan nhìn thấy bóng dáng Tán Trạm xong, vội vàng nói với một vị thanh niên ở bên cạnh,

Người thanh niên nhìn ông ta một cái, nội: “Tô nhỏ tên này đứng thứ ba mươi lăm dúng không?

“Không sai Kiếu Thái Phan gật đầu nói: “Thấp hơn cậu mười vị trí.”

Sở Tuấn Hao cười mia nói: “Thái Phan, ngay cá tôi đều không phải đổi thủ của ông, huống chi là anh ta? Đại tông sư khiêu chiến võ tông, đúng là chuyện hiếm có.

Kiểu Thái Phan nghiên răng nói: “Tên nhóc này rất kiêu ngạo, nghe nói ỷ vào sau lưng có phủ Dược Thần làm chỗ dựa, không để thể gia thế giới vào mắt!”

“Ừm, có phủ Dược Thần làm chỗ dựa, đúng là có tư cách kiêu ngạo.” Sở Tuấn Hạo khẽ gật đầu nói: “Nhưng mà nói đi nói lại, ông đừng ra tay tàn nhẫn quả, phủ Dược Thần không dễ trêu chọc như vậy.”

“Đã biết, cậu chủ Sở, cậu yên tâm đi” Kiểu Thái Phan gật đầu.

Khi nói chuyện, Tấn Trạm đã lững thững đi tới.

Anh đứng trước mặt Kiểu Thái Phan, còn chưa kịp nói chuyện, Sở Tuấn Hạo ở bên cạnh đã cười nói: “Anh là Tấn Trạm?”

“Anh là ai?” Tấn Trạm không kiêu ngạo không siếm ninh hỏi.

“Đây là cậu chủ của nhà họ So, So Tuần Hạo!”Kiểu Thái Phan quát lớn.

Sở Tuần Hạo xua tay nói: “Thực ra tôi cảm thấy có hứng thủ với anh, dám đầu với nhà họ Tô, anh là người đầu tiên, nhưng mà thử tự của anh đứng sau tôi, ngay cả tôi đều không phải đối thủ của Thái Phan, chỉ sợ anh cũng không được?”

Có người ở bên cạnh nói tiếp: “Cậu chủ Sở, anh quên rối sao? Anh ta là người của phủ Dược Thần, chỉ cần không chết, phủ Dược Thẩn đều có thể cứu anh ta trở về?”

“Đúng vậy, người ta không lo bị thương.”

Sở Tuấn Hạo nghe xong, giống như cảm thấy có chút đạo lý.

Anh ta gật đầu nói: “Ừm, phù Dược Thần đúng là ngang tàng.” Tấn Trạm thì lắc đầu nói: “Cái gọi là thứ tự đó, căn bàn không được, đỏ hoàn toàn là dựa theo phân chia cấp bậc.”

“Hà?” Sở Tuần Hạo nhin Tấn Trạm với vẻ đầy hứng thú: “Nói như vậy, cậu cảm thấy thứ tự của anh thấp hơn?”

“Quá thấp” Tần Trạm lắc đầu nói,

Sở Tuần Hạo cười: “Vậy anh cảm thấy cậu nên đứng vị trí nào?” “it nhất là top 10.” Ve mặt Tần Tram nghiêm túc

“Phốc Sở Tuần Hạo vừa mới uống nước, lập tức nói. phun ra.

Mà đám người khác trong sân huấn luyện cũng không nhịn được cười ha ha.

“Tần Trạm, anh có biết top 10 đều là yêu nghiệt cỡ nào không? Bọn họ đều là võ tông hàng thật giá thật.” Sở Tuần Hạo nói: “Bây giờ anh chỉ là… Đại tông sư bát phẩm?”

“Cấp không thể biểu lộ toàn bộ.” Tần Trạm cười nói: “Ví dụ như Kiểu Thái Phan này, ông ta cũng là vô tông, nhưng không đánh lại được đại tông sư bát phẩm là tôi.”

“Thái lắm!” Kiều Thái Phan giận tím mặt: “Tôi giờ tay là giết được cậu!”

Tấn Trạm cười mia nói: “Thực lực của ông, so với Nam Vĩnh thế nào?”

“Nam Vĩnh?” Kiểu Thái Phan nhíu mày, ông ta và Nam Vĩnh đều là võ tông, nhưng Nam Vĩnh bước vào võ tông đã mấy năm, hai người vẫn có chênh lệch rất lớn.”Tôi và ông ta chưa từng giao đấu” Trước mặt nhiều người như thế, tất nhiên là Kiểu Thái Phan sẽ không nói mình yếu.

Tấn Trạm gật đầu nói: “Ngay cả Nam Vĩnh ông chưa chắc đã thắng được, ông dựa vào cái gì?”

Kiểu Thái Phan cười ha ha nói: “Cậu nói cậu có thể thắng Nam Vĩnh? Chuyện này đúng là truyện cười!”

“Người anh em, có phải là anh nói hơi quá rồi không? Bây giờ tôi đã hoài nghi có phải những chiến tích của anh đều là đồn thổi hay không. Những người khác cũng bắt đầu cười theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK