• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27: Đêm không ngủ

Vừa xuống máy bay Âu Dương Thần không kịp chờ đợi chỉ muốn trở về gặp người trong lòng, mà hoàn toàn không để ý đến bạn đồng hành, đồng bạn hợp tác kiêm bạn tốt Lưu Phàm, trời mới biết những ngày qua Âu Dương Thần làm thế nào chịu đựng nổi, thậm chí đang làm việc mà trong đầu luôn hiện lên bóng dáng của Tuyết Nhi, thật sự không muốn đi công tác lâu như vậy, thế nhưng đơn đặt hàng rất có lợi đối với mình, hơn nữa còn có bạn tốt Lưu Phàm cơ hội thật tốt, không thể không nghiêm túc đối đãi nha, nhưng mà rất nhớ Tuyết Nhi, cho nên lượng công việc trong hai ngày liền gộp lại làm thêm hai giờ, thảo luận xong các điều khoản, lập tức đặt chuyến bay gần nhất để trở lại.

Lưu Phàm đang phía sau lảm nhảm Âu Dương Thần đúng là người cuồng công việc, thật vất vả mới đàm phán xong, vốn nên ăn mừng một bữa, thế nhưng tên kia trực tiếp dặt chuyến bay sớm nhất để trở về, ở trong nhận thức Lưu Phàm biết, những ngày qua Âu Dương Thần là liều mạng làm việc mặc dù thường ngày vẫn điên cuồng làm việc, nhưng đây chính là Âu Dương thần loại công việc này cuồng sẽ làm chuyện, nhưng mà anh hoàn toàn không ngờ lần này làm việc cuồng điên cuồng như thế, là vì một người phụ nữ, hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ, đương nhiên biết Âu Dương Thần không gần phụ nữ, còn không có người nào có thể đến gần anh, trừ cô gái kia, nhưng mà không có người thấy cô, rất nhiều bạn thân đã hoài nghi khi đó Âu Dương Thần nói dối, thật ra thì anh ta là gay, âm thầm cũng mất không ít tiền đánh cuộc, chỉ là những thứ này không thể nào nói ra ở trước mặt Âu Dương Thần, đừng nói Âu Dương Thần này bản lĩnh, thế lực sau lưng, ngay cả công ty Thần Phàm cũng là một vị thần tài đó nha, chỉ cần thích đồ thiết kế của anh là tốt rồi, để cho anh ta phụ trách đi kiếm tiền, thật tốt nha, Lưu Phàm tự nhận là anh không có ngu như vậy dám đi đắc tội với Âu Dương Thần, cho nên bất mãn thì bất mãn, oán hận thì oán hận, vẫn là ngoan ngoãn để cho anh tự do đi. . . . . . .

Âu Dương Thần cho tài xế đi về trước, anh lái xe trở về ngôi nhà nhỏ, cả quãng đường đều với tốc độ 200, giống như là một trận gió, dừng xe xong, thấy phòng của Tuyết Nhi vẫn sáng đèn, một loại cảm giác về nhà lại tự nhiên sinh ra, đúng vậy nh, đây chính là nhà, là nhà của anh và Tuyết Nhi, đối với Âu Dương Thần mà nói nơi nào có Tuyết Nhi nơi đó chính là nhà của anh.

Nhẹ nhàng lên lầu, thấy cửa phòng Tuyết Nhi cũng không có khóa, nghĩ thầm nhất định là cô nhóc này lại đang nghiêm túc thiết kế rồi, nhưng khi nhìn vào trong phòng lại là cảnh tượng hoàn toàn khác, vali hành lý được sửa sang lại, còn có Tuyết Nhi đang ngẩn người, chẳng lẽ. . . . . . Cô phải đi, phải trở về bên cạnh Diệp Phi, giờ khắc này trong lòng của Âu Dương Thần bùng lên cơn giận dữ, trời mới biết anh ôm một ý nghĩ như thế nào khi trở lại, tưởng tượng vô số cảnh tượng, khi nhìn thấy Tuyết Nhi, lại không nghĩ tới tình huống như thế này, cô lại muốn thừa dịp khi anh không có ở đây rời đi, anh lại nghĩ muốn nhìn thấy cô rất vui mừng khi thấy anh trở lại, ha ha, thật châm chọc nha.

“Cứ như vậy muốn rời khỏi anh sao?” Giọng nói lạnh lùng của Âu Dương Thần truyền đến, cũng làm Tuyết Nhi sững sờ.

“Thần. . . anh Thần, làm sao anh trở lại.” Một giây trước còn đang suy nghĩ đến anh, một giây sau đột nhiên xuất hiện đối với Tuyết Nhi mà nói không thể nghi ngờ là rất vui mừng, vì vậy cô hoàn toàn không để ý đến Âu Dương Thần đang lạnh lùng chất vấn.

“Nếu anh không trở về, có phải là em cứ đi như thế hay không, không kịp chờ đợi muốn đoàn tụ với Diệp Phi như vậy sao.”

“Thần. . . anh Thần, em không phải. . . anh Phi anh ấy.”

“Không nên nói với anh về anh Phi của em, anh không muốn nghe.”

Anh Phi, vẫn cho là mình khác biệt, đã từng thích nhất hai chữ anh Thần, bây giờ thật châm chọc, cho dù cô mất trí nhớ, anh vẫn còn có lòng tin để cho cô lại yêu anh lần nữa, nhưng. . . . . . Tuyết Nhi uất ức chu cái miệng nhỏ nhắn, như thế vừa thấy đã thương, Âu Dương Thần vừa nghĩ tới Tuyết Nhi cũng bày ra dáng vẻ này trước mặt Diệp Phi, càng thêm căm tức, còn nghĩ Tuyết Nhi vui sướng ở phía dưới Diệp Phi càng thêm phẫn hận, một phát kéo Tuyết Nhi ngã xuống giường, hung hăng che ở trên người Tuyết Nhi, hung hăng gặm cắn môi Tuyết Nhi.

“Ô ô, anh Thần. . . .” Âu Dương Thần không cho Tuyết Nhi cơ hội nói chuyện, lại một lần nữa nặng nề hôn sâu, không, là cắn, giống như dã thú, trong đầu Âu Dương Thần chỉ có một ý nghĩ muốn cô, hai mươi mấy năm độc thân thanh tâm quả dục ở một khắc sụp đổ, anh nghĩ muốn cô, chỉ muốn muốn cô, cởi quần áo của Tuyết Nhi ra, trong nháy mắt da thị nhẵn nhụi trắng hồng cứ như vậy bại lộ ở trong không khí. . . . Thật lạnh, rất lạnh.

Tuyết Nhi hoảng sợ, một hồi sợ hãi tràn đầy trời đất đánh tới hoàn toàn không có bất kỳ sức chống cự, Âu Dương Thần như vậy rất xa lạ, Tuyết Nhi run rẩy khóc, hai hàng lệ chậm rãi chảy xuống, Âu Dương Thần thấy nước mắt của Tuyết Nhi trong nháy mắt do dự, nhưng nghĩ đến cô có tình cảm với Diệp Phi, anh nắm chặt tay hung hăng xé nát che đậy dưới hạ thân Tuyết Nhi.

“Không. . .” Âu Dương Thần lại một lần nữa chặn lại môi Tuyết Nhi, anh cướp đi không khí của Tuyết Nhi, lập tức nắm lấy đôi chân mảnh khảnh của Tuyết Nhi vội vàng vọt vào thân thể khô khốc của Tuyết Nhi .

Đau đớn giống như sóng biển đánh tới, đôi mắt của Tuyết Nhi trợn to, trong nháy mắt toàn thân cứng đờ. . . .

Có chướng ngại, không vào được, Âu Dương Thần sửng sốt, điều này đã nói rõ rồi. . . . . . Mặc dù không có trải qua tình hình, nhưng Âu Dương Tthần vẫn biết, anh lập tức rút lui khỏi thân thể Tuyết Nhi, không có cướp đi thuần khiết của cô, ôm thân thể Tuyết Nhi, nhẹ nhàng vỗ Tuyết Nhi, Tuyết Nhi chỉ còn lại hoảng sợ, cô dùng quả đấm nho nhỏ đánh Âu Dương Thần, không, anh không phải là anh Thần, anh Thần không bao giờ làm như vậy với cô. Tuyết Nhi nhẹ nhàng nức nở. Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Tuyết Nhi Âu Dương Thần thật sự hối hận, mình rốt cuộc đang làm gì thế này, đây là Tuyết Nhi mình thích nhất. Nhìn Tuyết Nhi vẫn còn đang khóc thầm, trong nháy mắt Âu Dương Thần cảm thấy mình không biết nên làm cái gì, chỉ biết dùng toàn bộ sức lực ôm Tuyết Nhi, để cho cô đánh, cuối cùng Tuyết Nhi mệt mỏi chậm rãi ngủ thiếp đi ở trong ngực Âu Dương Thần, ở trong tiềm thức của Tuyết Nhi, cái ôm này ấm áp như vậy, còn có cảm giác rất an toàn, cho nên cô liền ngủ. Hoàn toàn không nghĩ tới đây là ngực của người đàn ông vừa rồi thiếu chút nữa cưỡng ép cô.

Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt đang ngủ say của Tuyết Nhi, Âu Dương Thần đứng dậy đi pha nước nóng rồi vội laui mặt cho Tuyết Nhi, sau đó kéo chăn đắp kín choTuyết Nhi, nhẹ nhàng khép cửa, trở về phòng, chuyện tối hôm nay, quá ngoài ý muốn, nhìn bảo bối của mình vẫn ngẩng đầu đứng thẳng như cũ, Âu Dương Thần quyết định ở phòng vệ sinh tắm rửa, mấy giờ nước lạnh, trong lúc đó càng thêm suy nghĩ thật kỹ chuyện lúc tối, đối với hành động thú tính của mình, Âu Dương Thần trừ ảo não càng thêm tự trách, suốt đêm mất ngủ.

Chương 28: Âu Dương Thần phúc hắc

“Rời giường, rời giường, con heo lười rời giường.” Tiếng chuông quen thuộc ở bên tai Tuyết Nhi vang lên, mỗi ngày đúng 5 giờ 30 phút báo thức, bởi vì cách công ty rất xa, cho nên Tuyết Nhi không thể không sớm rời giường để chuẩn bị, mơ mơ màng màng tắt đồng hồ báo thức, cảm thấy vẫn còn buồn ngủ, nhìn thân thể mình trần trụi, dấu ấn ô mai đầy trên ngực kia, trí nhớ tối hôm qua như sóng thần kéo tới, giống như anh Thần rất tức giận chất vấn hỏi chuyện mình muốn chuyển đi, sau đó… Sau đó… . Chẳng lẽ mình cứ như vậy trở thành người của anh Thần sao? Nhưng nghe nói hạ thân sẽ đau đớn phải không, vì sao mình không có cảm giác gì, đúng rồi, cuối cùng anh Thần dường như đã ngừng lại, một màn kia như phim điện ảnh chiếu lại, Âu Dương Thần xa lạ như thế, làm cho Tuyết Nhi rất sợ hãi, người luôn đối xử với mình đầy dịu dàng che chở đột nhiên dùng sức mạnh với mình, cho dù ai cũng không thể tiếp nhận được. Nhất định anh Thần có nguyên nhân, có thể do uống rượu, hoặc mình không báo trước chuyện này với anh cho nên anh mới tức giận.

Quên đi, quên đi, không nghĩ nữa, dù sao hôm nay là chủ nhật, còn sớm, ngủ thêm một lát nữa, nhưng nằm sấp xuống được vài phút trái lo phải nghĩ vẫn không ngủ được, dứt khoát đứng lên đi rửa mặt, xuống dưới lầu làm bữa sáng, cô không muốn suy nghĩ chuyện Âu Dương Thần thất lễ, coi như anh say rượu loạn tính đi, trên thực tế Âu Dương Thần cũng không uống rượu, chỉ là Tuyết Nhi không muốn đi tra cứu cái này, hoặc là trốn tránh đi.

Tuyết Nhi vừa mở cửa phòng đã thấy Âu Dương Thần cũng từ phòng ngủ đi ra, Âu Dương Thần một đêm không ngủ đang muốn ra ngoài chạy bộ, sau đó trở về làm bữa sáng cho Tuyết Nhi, không nghĩ tới Tuyết Nhi thức dậy sớm như vậy.

“Tuyết Nhi, ngày hôm qua”.

“Anh Thần, ngày hôm qua “.

Hai người đồng thời mở miệng, lúc này trong không khí có chút xấu hổ, nhất là Âu Dương Thần anh không biết làm sao đối mặt với Tuyết Nhi, ngày hôm qua đã tổn thương cô sâu như thế, không biết Tuyết Nhi có thể tha thứ cho mình không.

“Tuyết Nhi, thực xin lỗi, ngày hôm qua anh.”

“Anh Thần, ngày hôm qua anh uống hơn nhiều, em giúp anh làm bữa sáng, dạ dày trống rỗng sẽ không tốt.” Nói xong muốn đi xuống lầu dưới, giờ phút này Âu Dương Thần có chút cảm động, bởi vì Tuyết Nhi thật sự rất lương thiện, anh kéo Tuyết Nhi. Một câu “Anh cùng em làm” không còn cái gì khác, nếu Tuyết Nhi không muốn nói, vậy thì để cho nó qua đi, chẳng qua cảnh cáo mình một cái, không bao giờ cho phép mình tổn thương Tuyết Nhi, không bao giờ nữa.

Hai người bận rộn ở phòng bếp, hai chén cháo nhỏ thơm ngào ngạt đặt ở trên bàn ăn, mùi thơm chén cháo tỏa ra dường như cũng làm tăng không khí ấm cúng, hai người ngồi đối diện ở trên bàn cơm nhỏ, toàn bộ hài hòa như thế.

“Anh Thần, em muốn chuyển đi là bởi vì nơi này cách quá xa chỗ em làm việc, không thuận tiện, thật ra em thật sự rất thích nơi này, em cũng muốn đợi anh trở về để nói với anh, hơn nữa em ở cùng với một đồng nghiệp, ngay trong thành phố, cách chỗ em đi làm cũng không xa, thật sự, em không phải cố ý, anh đừng nên tức giận.” Tuyết Nhi phá trầm mặc trên bàn cơm, vội vàng giải thích, cô không muốn Âu Dương Thần hiểu lầm, tuyệt không muốn.

“Vì quá xa sao?”

“Vâng, từ khi đi làm, mỗi ngày em phải dậy từ 5 giờ rưỡi.” Giọng Tuyết Nhi càng ngày càng nhỏ, thậm chí còn cực nhỏ, nhưng Âu Dương Thần vẫn nghe rõ ràng. Anh biết Tuyết Nhi rất thích ngủ nướng, đoạn thời gian trước Tuyết Nhi ngủ thẳng đến chín giờ tự nhiên tỉnh, hơn năm giờ quả thật đã làm khó cô, nhưng.

“Từ đây lái xe đến nội thành cũng mất hơn một giờ đồng hồ, sao sáng em dậy sớm để làm gì.”

“Em không có xe, bắt taxi lại rất đặt, em mỗi ngày phải đuổi theo xe buýt còn chen chúc trên tầu điện ngầm.” Nói xong cái miệng nhỏ nhắn có chút oán giận, lúc này Âu Dương Thần mới nhớ đến không đưa xe cho Tuyết Nhi, nhất thời chán nản, mình quá sơ sót, hại Tuyết Nhi trong khoảng thời gian này chịu khổ rồi.

“Về sau anh đưa em đi làm, không thì thuê tài xe lái xe cho em, hoặc em muốn tự mình lái xe, thì anh đưa em đi mua.”

“Không cần, một tháng tiền lương cùa em mới mấy vạn, em không cần xe đi cũng không cần tài xế, anh Thần, anh để cho em ở cùng đồng nghiệp đi, cô ấy là một cô gái rất đáng yêu, rất tốt, em sẽ chăm sóc bản thân, anh yên tâm.”

“Không được, ” Âu Dương Thần kiên quyết nói, chuyện này không có bất kỳ thương lượng gì.

“Vì sao?”

“Tuyết Nhi, em biết không? Anh chờ em ròng rã hai năm, em thật sự muốn bỏ lại một mình anh, để cho anh tiếp tục cô đơn sao?” Âu Dương Thần rầu rĩ nói, được rồi, giờ phút này Âu Dương Thần cô đơn như thế, như một thiên sứ rơi xuống nhân gian, Tuyết Nhi thật sự rất không nhẫn tâm, Âu Dương Thần thấy Tuyết Nhi không đành lòng bỏ thêm một câu.”Anh nhất định phải cô đơn, anh nên tập thói quen cô đơn thôi.” Được rồi, thật ra Âu Dương Thần thật sự rất phúc hắc, anh thấy Tuyết Nhi không đành lòng. Cho nên dở bài đau khổ.

“Anh Thần, không phải như thế, không phải, em chỉ là… Em vẫn sẽ ở cùng anh, anh không chỉ có một mình, Tuyết Nhi, em từ trước đến nay vẫn bằng lòng ở cùng một chỗ với anh Thần, thật sự.” Tuyết Nhi vội vàng nói.

“Thật sao?” Âu Dương Thần nhìn chằm chằm vào Tuyết Nhi.

“Ừ, thật.” Tuyết Nhi thật sự trả lời, hoàn toàn không biết mình giống như con dê con rơi vào bẫy của con sói. Bóng dáng hai người gắt gao ôm nhau thật chặt, ánh mặt trời sáng sớm hôm nay thật lấp lánh sáng lạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK