Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây cũng là nguyên nhân khiến Pháp Bảo các oán thầm Phương Nguyên, vị đại đệ tử chân truyền này đã sớm có quyền lĩnh pháp bảo phi hành, nhưng chính bản thân hắn lại không có hứng thú, mãi cũng chưa chịu đi chọn. Khó khăn lắm mới thấy hắn đi vào một lần trước ngày bắt đầu Ma Tức hồ thí luyện, kết quả hắn một hơi lấy hết tất cả pháp bảo phi hành trở về, phân phát cho chúng đệ tử, đơn giản thẳng thắn tới mức khiến người không nói được lời nào!

Đương nhiên, cục diện hôm nay đã chứng minh hành động của Phương Nguyên là đúng.

Ở nơi hung hiểm như Ma Tức hồ, chuẩn bị thêm chút thủ đoạn bảo vệ tính mạng là chuyện cực kỳ quan trọng!

"Chạy thật nhanh, nhưng không nên kinh sợ hoảng hốt. Thần lực của Linh Quang Phù được quyết định bởi tâm chí của mỗi người. Trong lòng ngươi càng khủng hoảng, uy lực của Linh Quang Phù cũng sẽ càng yếu đi, ma tức hắc ám vốn có thể chống đỡ được cũng có khả năng sẽ biến thành không thể ngăn cản nổi, rơi vào hắc ám..."

Lúc này Phương Nguyên cũng bước lên pháp bảo phi hành của bản thân mình, chính là Mộc Diên đã được hắn và Tôn quản sự cải tạo. Mộc Diên thuận gió mà bay, không chỉ mang hắn gấp rút chạy đi, lâu lâu hắn còn quay đầu về căn dặn mỗi vị đệ tử trong hàng ngũ. Cho dù vào thời điểm đáng lo lắng như thế, tạo hình kỳ lạ của cái Mộc Diên nát này cũng khiến chúng đệ tử có chút liếc mắt, dường như bọn hắn không nghĩ tới vị đại đệ tử chân truyền này lại...

... Tiết kiệm như vậy!

Mà đám người Tiểu Kiều sư muội và quả ớt nhỏ càng có chút không nhìn nổi, muốn kéo Phương Nguyên tới pháp bảo phi hành của bản thân mình.

Chẳng qua rất nhanh, các nàng đã từ bỏ ý nghĩ này!

Bởi vì các nàng phát hiện, tuy Mộc Diên này trông rách tung toé, nhưng dưới sự điều khiển của Phương Nguyên nó lại có thể linh động vô cùng, lắc trái lắc phải, tiến trước lui sau, vô cùng nhanh chóng, không hề kém pháp bảo phi hành của bọn họ một chút nào. Có đôi khi, Phương Nguyên chỉ cần hơi động niệm, chỉ trong chốc lát hắn đã đột ngột bay về phía trước hơn mười trượng. Loại tốc độ này dù là các nàng cũng phải tắc lưỡi, có vẻ vô cùng đáng sợ...

"Oanh!"

Không lâu sau khi bọn hắn bước lên pháp bảo phi hành, đột nhiên từ góc bên có một luồng cuồng phong cuốn tới. Cuồng phong kia đen kịt như mực, mang theo hắc ám khó có thể hình dung. Nó xuất hiện vô cùng đột nhiên, cuốn thẳng tắp về phía chúng đệ tử Thanh Dương tông đang phi hành. Mắt thấy sẽ có chừng một nửa đệ tử Tiểu Trúc phong bị luồng cuồng phong này cuốn đi, đám đông nhất thời cả kinh hô lớn!

"Đi mau!"

Phương Nguyên liếc mắt thoáng nhìn, trong lòng cũng cả kinh.

Mộc Diên dưới chân cũng lập tức bay về phía sau, đồng thời tay trái bấm pháp quyết, hỏa diễm ngập trời tức thì phóng lên, hóa thành một đầu hỏa long đánh về phía luồng cuồng phong kia. Dưới sự thôi động của Huyền Hoàng khí, hỏa long với uy lực khó có thể hình dung trắng trợn đụng lệch hướng cuồng phong kia một chút. Tình thế được trì hoãn một hồi, chúng đệ tử Tiểu Trúc phong cắn chặt hàm răng lao về phía trước...

"A... Phương Nguyên sư huynh cứu mạng..."

Tuy phần lớn đệ tử Tiểu Trúc phong trốn được, mà hai đệ tử phi hành ở cuối cùng lại bị cuồng phong quét trúng. Bọn hắn đang ở trên không trung, chỉ có pháp bảo phi hành làm điểm tựa, vì thế trực tiếp bị cuồng phong cuốn bay. Dưới tình thế cấp bách, hai người chỉ kịp lớn tiếng kêu cứu...

"Bắt lấy ống tay áo của ta!"

Trong lòng Phương Nguyên cũng trầm xuống, Mộc Diên bay nhanh, tay áo trái mau chóng ném bay ra.

Bộ áo bào này là tiên môn đặc biệt chế tạo cho đại đệ tử chân truyền là hắn, được dệt từ Thiên Bảo Long Tàm Ti, cứng cỏi dị thường. Hơn nữa áo bào này còn mang hình dáng cổ bào, tay áo rất rộng, bình thường không có tác dụng gì. Nhưng lúc này được Phương Nguyên quán chú pháp lực, tay áo vừa hất ra đã dài chừng hơn trượng, trực tiếp cuốn lấy một vị đệ tử ra khỏi cuồng phong, ném tới trên phi kiếm của Tiểu Kiều sư muội. Sau đó hắn lại vội vàng bắt lấy một người khác.

"Xuy..."

Cả người đệ tử kia gần như đã bị vùi trong cuồng phong. May mà tay áo của Phương Nguyên phóng đến kịp thời, hiểm hiểm bắt được. Nhưng vào lúc Phương Nguyên dùng sức kéo tay áo về, không ngờ lại phát hiện cuồng phong kia quá cường đại, nhất là ma tức hắc ám nồng nặc trong cuồng phong lại như mang theo một loại lực hút mạnh mẽ đáng sợ. Ngay cả lực lượng của người tu luyện Huyền Hoàng khí như Phương Nguyên cũng không thể kéo đệ tử kia trở về...

"Phương Nguyên sư huynh... Cứu ta..."

Đệ tử kia liều mạng kêu to, vẻ mặt kinh hoảng, chỉ biết gắt gao nắm chặt lấy tay áo của Phương Nguyên. Nhưng theo thời gian hắn bị kẹt trong cuồng phong càng lúc càng dài, giọng nói cũng dần dần trở nên nhỏ hơn, Linh Quang Phù trên đỉnh đầu đã trở nên ảm đạm không gì sánh được. Đến cuối cùng, Phương Nguyên tận mắt nhìn thấy trên người hắn bỗng nhiên nổi lên ngọn lửa màu đen, mọc ra từng mảnh từng mảnh lân giáp...

Trong thời gian ngắn như vậy, mà hắn có thể hoàn toàn biến thành một người khác...

Hoặc có lẽ là hắn đã kinh biến đến mức không còn giống một con người!

Trên cơ thể kia có nhiều chỗ bị ngọn lửa màu đen thiêu ra từng cái động lớn, lộ cả xương cốt.

Nhưng lực lượng của hắn lại càng ngày càng mạnh. Hắn vẫn kéo chặt lấy tay áo của Phương Nguyên.

"Phương Nguyên... Sư... Huynh... Hà hà hà hà..."

Đến cuối cùng, giọng nói của hắn đã biến thành tiếng gào thét như dã thú phẫn nộ. Mắt hắn xám trắng, lạnh như băng nhìn chằm chằm Phương Nguyên.

Tại thời điểm này, lực lượng của hắn đã cường đại hơn rất nhiều, lại có thể trắng trợn kéo lấy tay áo Phương Nguyên, chuẩn bị bò lên.

"Đây là... hậu quả khi bị ma tức hắc ám ăn mòn sao?"

Tâm thần Phương Nguyên cũng lập tức trầm xuống, tay phải lộ ra, Ma Ấn Kiếm lập tức bay vào trong tay. Sau đó hắn trở tay một kiếm, trực tiếp cắt ống tay áo đi. Đệ tử đã đọa hóa kia nhất thời bị cuốn theo cuồng phong, không biết đã bay tới nơi đâu.

Lúc Phương Nguyên xoay người lại, thấy chúng đệ tử đều đang nhìn về hướng mình, ánh mắt đều có chút kinh hoảng.

"Chư vị sư đệ, xin lỗi..."

Hắn điều khiển Mộc Diên chạy về, giọng nói có vẻ hơi trầm trọng: "Ta sẽ dốc hết toàn lực của ta chăm sóc mỗi người..."

"... Nhưng hiện tại ta thực sự không có cách nào đảm bảo có thể bảo vệ các ngươi chu toàn!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK