• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Gia Kỳ mệt đến không chịu nổi nữa, anh gần như muốn buông xuôi chỉ hy vọng lúc này mình ngất đi có phải tốt hơn không nhưng mà khoái cảm từ nửa thân dưới truyền lên bắt buộc anh phải chịu đựng nó, đối với Đinh Trình Hâm khoái cảm cùng người mình yêu không khác gì thiên đường nhưng còn Mã Gia Kỳ thì đó thứ cảm giác đáng sợ nhất mà anh trải qua. Anh có cảm giác rất thất bại là alpha lại lấy khoái cảm từ việc bị đâm nó khiến anh chỉ muốn trốn tránh, Đinh Trình Hâm thấy anh thất thần liền bắt lấy thời cơ thúc mạnh một cái thẳng tắp đi vào khoang sinh sản đang được phục hồi của alpha, khoang miệng yếu ớt bị đụng mở ra đem hắn hút vào bên trong, hắn cảm thấy trong này so với thịt mềm bên ngoài kia còn muốn mất hồn hơn. Đinh Trình Hâm cũng không muốn thương hương tiếc ngọc nữa hắn lúc này chỉ muốn đi vào càng sâu càng tốt mà thôi.

Bị đụng mạnh như thế Mã Gia Kỳ lại chỉ có thể há miệng, cái gì cũng không nói ra được đến cả tiếng rên rỉ trong cổ họng cũng chỉ ậm ừ vang ra anh chỉ biết người yêu đi vào quá sâu rồi còn vào nữa chắc anh chết mất, cảnh vật trước mặt trở nên mờ mịt, anh chỉ còn cảm giác được vòng tay đang ôm lấy mình và nhiệt độ cơ thể sau lưng mình mà thôi.

Đinh Trình Hâm vươn tay sờ xuống bụng anh, người này quá gầy người không có mấy lạng thịt bụng vừa mềm vừa phẳng cho nên khi nãy hắn đi vào ''không may'' liền đụng nhô một khối trên bụng anh, hắn tàn ác nhấn xuống. Nhấn một phát này toàn thân Mã Gia Kỳ liền chấn động, anh mở to mắt dựa đầu vào vai Đinh Trình Hâm khó nhọc thở dốc, hai tay nắm lấy cánh tay đang ôm mình kia một mực muốn thoát ra. Đáng sợ quá, anh không chịu được thứ khoái cảm đáng sợ này, ai đó cứu anh với, Đinh Trình Hâm thấy anh vùng vẫy tay ôm càng chặt lực ấn xuống cũng không vừa thậm chí còn hơi di di qua lại ở chỗ đõ nữa.

- A!

Mã Gia Kỳ kinh hãi hét toáng lên, anh yếu ớt vùng vẫy miệng không ngừng cầu xin Đinh Trình Hâm tha cho mình:

- Buông... Buông ra... A! Đinh ca... buông... buông tớ ra...

Đinh Trình Hâm yêu chết cái phản ứng này của người yêu, đây không phải là sướng quá mới khóc mà là ở trong khoái cảm triền miên không biết làm gì mới phải khóc lên, phản ứng ngây thơ này quá đáng yêu, hắn rút dương v*t ra một cái póc đặt Mã Gia Kỳ nằm xuống giường thấy anh suy yếu nằm đó thở dốc lại không nhịn được ôm lấy anh, vòng tay ôm lấy eo nhỏ của anh nhấc cả người anh lên gấp gáp đâm vào, hắn mê luyến rúc vào cổ anh kích động lên tiếng thậm chí thanh âm vì kích động mà run lên:

- Tớ yêu cậu muốn chết... tiểu tao hóa! Ngoan, để tớ bắn vào... sinh con cho tớ!

Tầm này Đinh Trình Hâm muốn nói gì thì Mã Gia Kỳ cũng mặc kệ anh không nghe thấy gì hết bên tai cứ ù ù thanh âm gì cũng không lọt vào được nhưng rất nhanh anh liền thanh tỉnh bởi thứ đồ vật trong người anh đang to lên, bản năng của anh muốn thoát ra nhưng Đinh Trình Hâm càng ôm chặt eo anh không tài nào thoát ra được, tính khí thành kết phồng lớn trong khoang sinh sản của anh là Mã Gia Kỳ không thể tránh né chỉ có thể bất lực đánh vài cái nhẹ hều vào vai nam nhân miệng không ngừng kêu khóc xin tha một chút cũng không muốn cảm thụ luồng khoái cảm từ việc thành kết đang liên tiếp ập đến.

Sau cao trào Mã Gia Kỳ suy nhược nằm ở trong lòng Đinh Trình Hâm, thân thể vô cùng mệt mỏi chẳng mấy chốc anh đã thiếp đi. Đinh Trình Hâm nhìn người yêu đang ngủ kia phi thường thỏa mãn mà cười lên người này cuối cùng cũng là của hắn rồi đã thuộc về hắn rồi từ trong ra ngoài tất cả đều là của hắn.

Buổi sáng khi mở mắt ra Mã Gia Kỳ chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới chỗ nào cũng mệt đến rã rời, quay sang bên cạnh thấy người yêu vẫn còn đang ngủ không muốn làm phiền toan định xuống giường thì thấy mình đang ở một căn phòng rất xa lạ liền bất ngờ không thôi, trong lúc còn đang ngây người lại có một cánh tay vươn tới ôm lấy eo kéo anh nằm xuống, Đinh Trình Hâm qua lớp áo sờ soạng eo nhỏ của Mã Gia Kỳ lười biếng nói:

- Ngủ thêm chút nữa đi, hôm nay không có lịch trình. Ở đây nghỉ ngơi một ngày mai tớ với cậu về ký túc!

Mã Gia Kỳ bĩu môi rúc rúc vào ngực hắn sau lại vươn lên gác cằm lên cổ hắn hưởng thụ cảm giác nằm trong lòng người yêu được người yêu dung túng làm loạn nhưng rất nhanh mấy chai thuốc màu xanh đẹp mắt liền rơi vào tầm mắt Mã Gia Kỳ, vừa thấy nó anh đã giật mình ngẩng phắt dậy lùi ra sau. Những hành động này lọt vào mắt Đinh Trình Hâm ngay lập tức làm vẻ mặt ôn nhu ban nãy liền đổi thành lạnh tanh thậm chí còn có chút tối lại, hắn quay qua nhìn chai thuốc sau đó điều chỉ cảm xúc an ủi người yêu khi ôm lấy Mã Gia Kỳ trong bụng hắn là cả một đầm lầy toan tính đen tối còn Mã Gia Kỳ bên này vừa lo vừa sợ anh không muốn uống thuốc này thực sự không muốn.

- -----

Trước nay quan hệ giữa Lantern và Thời Đoàn luôn chia bè chia phái không nóng không lạnh mà đối xử với nhau kiểu thân thiết như anh em trong nhà này không chỉ đơn giản được nhận biết bằng thời gian vào công ty trước hay vào công ty sau nó còn phụ thuộc vào fan hai bên có hòa thuận hay không nữa, cơ mà để hòa thuận thì chắc đi ngủ rồi mơ cho nhanh chứ hiện thực nó bão tố lắm. Fan hai nhà luôn cào cấu cắn xé nhau hết mình khiến idol cũng ngại không dám nói chuyện với nhau quá lâu nhưng quan hệ cá nhân lại khá là tốt, ví dụ như Park Jinhye đi cô trước nay vẫn luôn ở phe trung lập không ghét cả, khi không có lịch trình sẽ tìm Trương Chân Nguyên đi chơi cũng từ đó mà thân với các thành viên khác hơn, ngoài Trương Chân Nguyên ra thì còn thân thiết với Nghiêm Hạo Tường nữa. Thỉnh thoảng cô vẫn sẽ mang Nghiêm Hạo Tường đi chơi làm cho alpha của cậu ấy ghen nổ đom đóm mắt nói chung tức thì vẫn tức cơ mà Tống Á Hiên không làm lại được, trước thì Park Jinhye bởi trình giao tiếp của cô vẫn đang dừng ở mức bập bẹ được đôi câu đi chơi với Nghiêm Hảo Hương hoặc Trương ca thì cứ tiếng nước E mà tương cho nhau nghe vì thế cậu mới không muốn làm khó người nước ngoài, sau khi Park Jinhye biết dùng tiếng nước C rồi lại nghe phong phanh cô có thể nói lý ngang cơ với anh cả trong nhà bèn rén không muốn bất bình nữa về việc nói mấy cái đạo lý Đinh Trình Hâm chưa bao giờ thua người có thể nói đạo lý với Đinh ca không nhiều nhưng quan trọng Park Jinhye là một trong số ít người đó Tống cá không muốn bị nói cho máu chó đầy đầu đâu, nhiều lúc Tống Á Hiên tủi thân vô cùng, người là người của cậu sao cứ canh vào lúc cậu muốn thân mật là lon ton chạy vào ríu rít rủ người yêu cậu đi chơi vậy? Hôm nay cũng thế hai bên đều được nghỉ một thời gian Park Jinhye bèn chạy lên lầu mở cửa ban công líu lo gọi:

- Hương Hương, đi chơi thoiiiii

Nghiêm Hạo Tường khó khăn chống đỡ alpha đang đè nặng lên người mình đòi hôn nghe thấy ''chị ruột'' gọi bèn dùng tay chặn mỏ người yêu nhỏ giọng nói:

- Cậu mau đứng dậy, chị mười ba gọi rồi kìa. Hôm nay tớ hứa cùng chị ấy đi chơi ròi!

Tống Á Hiên nghe vậy liền ủy khuất hôn nhẹ lòng bàn tay omega dỗi không chịu được lên án người yêu:

- Lại chị mười ba, vừa tuần trước cậu cùng chị ấy đi công viên rồi hôm nay lại muốn đi đâu nữa? Cậu hết yêu tớ rồi đúng không?

Tống Á Hiên kiểu biết ngay mà, vợ đẹp là không thể tránh có ong có bướm, vợ tránh ong bướm không đáng sợ nhưng vợ lại hay cùng ong bướm đi chơi mới đáng sợ. Chính thất Tống hoàng hậu ủy khuất vô cùng ôm lấy Hảo Hương hoàng thượng nũng nịu, Nghiêm Hạo Tường trước nay chưa bao giờ cưỡng lại được Tống Á Hiên làm nũng thì lần này cũng vậy thôi, cậu thở dài vỗ vỗ người yêu:

- Vậy cậu đứng dậy để tớ ra nói với chị ấy hôm nay không đi được!

Thấy mục đích đã thành công Tống - tâm cơ boi - Á Hiên bèn nhanh chóng rời khỏi người omega kéo tay cậu ra ban công chếch người một góc 45 độ gọi lên:

- Chị ơi, hôm nay không được rồi...

- Ồ wuê? Sao lại như zậy? đi chơi đi mà Hương Hương, Chân Nguyên hôm nay không có nhà còn mỗi em thôi đó! Đi đi mà. Em dắt Tống Á Hiên theo cũng được, quên cha nà, quên cha nà yô!

Tống Á Hiên nghe xong mà thẫn thờ, dắt là dắt thế nào? định coi cậu như thử tiêu có phải không, có phải không? Để có thể mạnh mẽ nói cho Tống Á Hiên đi cùng với Nghiêm Hạo Tường không phải ai cũng làm được và Park Jinhye cũng thế, không phải tự dưng cô sắt thép thế đâu mà là do bị cho ăn cơm chó quá nhiều mà thành ra như vầy đó, hiện giờ cô là thuyền viên của thuyền Hiên Tường nhé trời có sập cũng không đổi ô tê pê đâu nhất định không đổi, Hiên Tường mãi keo! Tống Á Hiên thấy hai cái người này còn định hẹn nhau ngày khác bèn vội không chịu được nói chen vào:

- Đi hôm nay đi, mấy nữa Tường Tường nhà em bận rồi!

Park Jinhye nghe vậy liền cười tươi rói nói hai người mau chuẩn bị nhanh đi hôm nay sẽ đi chơi ở đồi phía đông, nói xong cô chạy ù vào trong lấy đồ đạc rồi xuống lầu, Vương Phỉ thấy cô chạy xuống bèn hỏi:

- Đi chơi cùng Chân Nguyên hả?

- Không chị ơi, em đi chung với Hương Hương và... anh Sỹ.

Vương Phỉ và Lý Thúy Vi mang một mặt mơ hồ, anh Sỹ là thằng nào? Sao nghe lạ hoắc vậy, bạn mới quen à? Park Jinhye gọi ai cũng sẽ gọi bằng hai chữ duy chỉ một mình Tống Á Hiên được gọi bằng một cái tên độc lạ đó là: anh Sỹ!

Đúng rồi! Gọi cậu ấy là anh nhưng mà là anh Sỹ. Còn vì sao gọi anh Sỹ thì cô cũng không biết luôn bởi cô thấy mấy cái video trên tóp tóp có ghi cap anh Sỹ bèn gọi theo giờ là gọi đến quen miệng luôn rồi sửa không được nữa, Tống Á Hiên ban đầu có chút bài xích nhưng sau đó người yêu cũng gọi một tiếng 'anh' làm Tống cá vui muốn xỉu cảm giác được người yêu gọi là ca ca nó phê đến tận nóc nên mới không cược cả mạng ra để sửa xưng hô nữa nếu sửa của Park Jinhye rồi Hạo Tường cũng sẽ sửa theo không có lợi chút nào vậy nên không sửa nữa. Ba người gặp nhau ở cổng, đứng nhìn nhau một hồi Tống Á Hiên hỏi:

- Rồi sao nữa hai ơi, chúng ta cứ đứng đây cả buổi hả?

Nghiêm Hạo Tường cũng thắc mắc y như vậy, gọi nhau cho đã thây rồi cứ đứng ở đây là đi về ngủ cho khỏe đó nhá, Park Jinhye lúc này mới ngộ ra liền hỏi:

- Hai bây có nhỏ nào biết lái xe không?

Hai nhỏ đồng vợ đồng chồng lắc lắc cái đầu, cho dù có biết cũng không lái đâu bởi đã có bằng đâu mà ngồi lái lỡ đen đen bị túm lên đồn rồi ai ký giấy nộp phạt rồi bảo lãnh cho?

Gọi Mã ca à?

Khồng, ảnh công tác tư tưởng cho ngu người.

Thế gọi Đinh ca thì sao?

Lại càng không, Đinh ca là cho ăn đập ngay chứ không nói miệng như Mã ca đâu.

Nói chung là gọi ai cũng không phải là cái kết có hậu, gây chuyện mà gọi Đinh Mã là sad ending luôn nhé, cho nên Park Jinhye dù đang lười vẫn phải vào gara đánh xe ra. Con xe vừa ló ra khỏi gara hai nhỏ đã mắt chữ A miệng chữ O nhìn không chớp được mắt. Độ giàu nứt đố đổ vách của Lantern thì ai cũng biết nhưng giàu đến cỡ nào thì không ai rõ, đợt Trương ca mua xe cũng thấy kể đi mua chung một hãng với Park Jinhye bởi vì chị ta lười chọn giờ xe còn chưa kịp xước sơn đã tậu xe mới rồi hả, như nghe được vấn đề của tụi nhỏ Park Jinhye đỗ xe bên cạnh hai đứa hạ kính xe gác tay lên cửa rồi đáp:

- Đây là xe của Alra, chị mày không giàu tới nỗi tậu được Bugatti đâu em!

Thảo nào, cơ mà cái đù mé bà chị vừa bảo xe gì? Bugatti! Mấy bà chị làm gì mà giàu vậy? Nếu em thành tâm muốn biết thì chị cũng chẳng giấu, chị giàu vì bố mẹ chị giàu chớ cái nghề này còn khướt chị mới mua được xe xịn em nhé. Park Jinhye đẩy gọng kính râm phẩy tay:

- Lên xe, hôm nay chị đưa hai đứa bây đi tráy phố!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang