• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bái kiến thân vương .” Hai người lính canh cúi đầu , ôm quyền chào hỏi khi bắt gặp Lê Thân Vương đi cùng với Cao Phúc Nguyên



“Ừm , mau mở bảo khố , tuỳ tiện cho Cao Phúc Nguyên chọn một kiện , nơi đây ta có thẻ bài của hoàng thượng .” Lễ Thân Vương lấy ra một tấm thẻ bài hình chữ nhật , chìa ra trước mặt hai người lính canh cổng , thân mật nói



Người thị vệ bên phải vội vàng lấy hai tay nâng đỡ tấm thẻ bài mà Lễ Thân Vương đã đưa ra cho mình , nhìn kĩ càng , xác định không phải giả về sau mới vội cung kính nói ra: “Đã ý chỉ của bệ hạ muốn như vậy , tiểu nhân sẽ lập,tức mở bảo khố”



Nói xong , lấy ra một chiếc chìa khoá màu bạc , mở ra cánh cửa của bảo khố . Điều kì lạ là , sau khi mở ra cánh cửa bảo khố , vậy mà xuất hiện thêm một cánh cửa nữa , cánh cửa này không khoá bằng ổ khoá , cùng không khoá bằng then hay chốt , thứ duy nhất có trên cánh cửa liền là một lỗ hổng hình chữ nhật . Thị vệ canh cửa vội lấy lệnh bài của Kim Thành Quốc Quốc Chủ , in lên cái lỗ hổng , sau ngược chiều kim đồng hồ . Cái lỗ chuyển từ chiều dọc sang chiều ngang , lúc này hai người thị vệ mới dùng sức lực , đẩy hai bên cánh cửa .



Hai bên cánh cửa được đẩy ra về sau , xuất hiện một gian phòng , gian phòng cũng không to quá , cũng không nhỏ quá, tạm tính là bình thường đi



“Tốt , Cao Phúc Nguyên , cậu có 1 canh giờ để vào trong bảo khố , bên trong bảo khố , cậu chỉ được lấy một món đồ , không được lấy món thứ hai . Nên nhớ , đừng nổi tham niệm !” Lễ Thân Vương cẩn thận dặn dò



“Đa tạ thân vương nhắc nhở , tiểu nhân đã ghi nhớ !” Cao Phúc Nguyên khách khách khí khí nói ra .



“Từ nay về sau ngươi liền là đồ đệ ta , gọi một tiếng sư phụ có tổn thọ của ngươi lắm sao?” Lễ Thân Vương hơi phật ý . Phải nói tại Kim Thành Quốc , được bái Lễ Thân Vương làm thầy dạy là mơ ước của bao người , mặt dù lớp Ưu Tú được chính Lễ Thân Vương giảng bài cho , cũng coi là nửa cái đồ đệ bối phận , nhưng mà bọn họ hiểu , muốn bái Lễ Thân Vương làm thầy , xa xa còn chưa đủ năng lực !



“Vậy liền đa tạ sư tôn !” Cao Phúc Nguyên cũng chịu gật đầu bái tạ nói . Nếu hắn cứ tiếp tục khách khí , nói không chừng sẽ dẫn đến việc bị nghi ngờ , vậy đến lúc đó mọi việc liền không tốt rồi!



“Vậy là được rồi , nào , bây giờ con đi đi , cứ chọn bất cứ thứ gì con muốn , nên nhớ , chỉ được chọn ở Phổ Thông Khu .” Lễ Thân Vương hài lòng vuốt vuốt chòm râu nói



Bảo khố của Kim Thành Tiểu Quốc được chia làm hai khu . Khu thứ nhất là phổ thông khu , chứa những công pháp Hoàng Cấp , Huyền Cấp và những vũ khí tốt , lâu lâu còn có thể phát hiện ra trong đó một ít đặc thì nhị giai linh dược hoặc một ít thứ linh tinh , khu này các đời Kim Thành Quốc Quốc Chủ liền cho những người tài giỏi hoặc có công với nước nhà , đi vào , tuỳ ý chọn một kiện đồ vật coi như làm phần thưởng khích lệ tinh thần , mặc dù chỉ là phổ thông khu nhưng vẫn làm cho nhiều người chảy nước miếng , dù sao đây cũng là tích góp của cả một quốc gia !



Khu thứ hai được đặt tên là hạch tâm khu , bất cứ thứ gì quan trọng của Kim Thành Tiểu Quốc đều được xắp xếp ở đây , có tam giai đặc hữu linh dược , thậm chí còn có lác đác vài cộng tứ giai ! Có cả địa cấp công pháp một vài quyền , thậm chí , còn có thể tìm được một quyền thiên cấp công pháp , đương nhiên chỉ là tàn bản , không ghi chép đầy đủ ! Có thể nói , Kim Thành Quốc tất cả nội tình đều được chứa đựng ở hạch tâm khu vực này !



Cao Phúc Nguyên bước vào , đi loanh quanh khắp chỗ tại phổ thông khu , thậm chí hắn còn không liếc mắt chứ đừng nói chi đến nổi lòng tham ! Mặc dù nơi này chứa đựng nhiều thứ mà người dân Kim Thành Tiểu Quốc có nằm mơ cũng không giám nghĩ , thế nhưng , kiếp trước Cao Phúc Nguyên thứ đồ gì chưa thấy qua ? Tàn trân dị bảo , công pháp khẩu quyết , có thể nói hắn không thấy hết được tất cả trên thế gian nhưng mà thấy từ bảy đến tám phần , Cao Phúc Nguyên vẫn nắm chắc chắn !



Đột nhiên Cao Phúc Nguyên dừng bước , hắn đi lùi lại , đôi mắt nhìn chăm chú một kiện giấy da . Người thường có thể không biết giấy này được làm từ chất liệu gì nhưng Cao Phúc Nguyên tuyệt đối lại biết , đây là giấy da được làm từ Không Hải Ngư , đây là một loại cá mà từ mang của nó mọc ra hai chiếc cánh nhỏ , có thể khiến cho nó bay được ! Lấy loại da quý hiếm như thế này , đây tuyệt đối là chứa đựng thông tin cực kì quan trọng !



Cao Phúc Nguyên lật tờ giấy da ra xem , bỗng thấy một loại chữ mà khiến cho hắn rất bất ngờ , không , đây là cổ ngữ mới đúng , đây là cổ ngữ của Song Hà Đế Quốc ! Song Hà Đế Quốc là một cái quốc gia vô cùng cổ xưa được xây dựng tại phía tây Hồng Hoang Đại Lục , bất quá về sau , nó đã sụp đổ . Song Hà Đế Quốc được xây dựng dọc theo tả ngạn và hữu ngạn hai con sông là sông Thảo và sông Tần , nên được gọi là Song Hà Đế Quốc!



Song Hà Đế Quốc được kiến quốc bởi Đa Mưu Đại Đế , đây là một vị đại đế vô cùng mưu mẹo , lấy kì mưu mà yên thiên hạ , lấy mẹo hay mà phục chư hầu ! Bất quá , về sau khi lên ngôi đại đế , Đa Mưu Đại Đế lại sợ hãi công thần của mình , sợ rằng sau này mình chết đi , công thần sẽ không hết lòng với con cháu của mình mà sinh ra hai lòng , nên đã qua cầu rút ván , tàn sát công thần!



Cao Phúc Nguyên xem kĩ tấm giấy da , vì qua thời gian nên chỉ có thể nhận biết được kiểu chữ , nhưng rất khó để biết được nghĩa chữ ! Cao Phúc Nguyên xoay xoay tấm giấy da , nhíu mày cố đọc chữ



“Là chữ Trà !” Cao Phúc Nguyên thất kinh , giật mình !



Nếu như đây thật sự là chữ Trà , vậy đây thật sự là một bí mật kinh thiên !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK