Cao Phúc Nguyên là thái tử đương triều của Tiên Thiên đế quốc. 1 trong 3 đế quốc mạnh nhất Đại Lục Hồng Hoang. 3 quốc gia mạnh nhất danh xưng là đế quốc ba người đứng đầu quốc gia được gọi là Tam đế , mặt khác thì cũng có 6 nước thực lực mạnh mẽ nhưng xa xa không bằng tam đại đế quốc , 6 nước đó danh xưng vương quốc , sáu người đứng đầu được gọi là Lục Hoàng . Tiên Thiên Đệ Ngũ Đế bị bệnh , sắp tử vong gọi tam đại triều thần đến bên giường bệnh , dặn dò rằng truyền ngôi báu cho thái tử Cao Phúc Nguyên . Đêm đó Đệ Ngũ Đế băng hà . tuần sau chính là đến lễ đăng quan của tân đế . Một ngày trước khi lễ đăng quan Trương Kính Đức (giữ chức tướng quân và là bạn thân của Cao Phúc Nguyên cũng là anh vợ của Cao Viên ) rủ Phúc Nguyên vào phòng mình uống rượu và độc chết phúc nguyên . Sau đó , Cao Viên lên nắm quyền , tự xưng là Thiên đế là tân đế của Tiên Thiên Đế Quốc , phong Trương Kính Đức làm Đại Nguyên Soái chinh chiến thống nhất Tam đại đế quốc và lục đại vương quốc . 500 năm sau , hồn của cao phúc nguyên nhập vào hồn của con trai thứ của tể tướng Kim Thành Tiểu Quốc tên là Cao Vỹ và thật tình cờ , đứa con trai độc nhất ấy của tể tướng cũng tên là Cao Phúc Nguyên.
Nhị Công tử tỉnh lại , cả phủ tể tướng đều vui mừng , bởi vì tuy rằng nhị công tử chưa khai thông khiếu huyệt , chưa mở ra huyết mạch nhưng thường ngày là một con người hiền hòa và tốt bụng , luôn luôn chia sẻ với những người phục vụ trong phủ từ thị nữ , người hầu cho đến gia quân. Tuy nhiên vì là con của vợ lẽ nên luôn luôn có một bức màn đen trong phủ đường luôn luôn chèn ép cậu . Đơn giản vì theo luật đã định , mỗi quan viên sẽ được đề cử ra một người con trai để tập ấm chức vụ của mình , và việc tập ấm sẽ được chỉ định ra dựa theo khả năng và thực lực của người thừa kế .
Vừa mới tỉnh lại, Cao Phúc Nguyên Gặp một hồi áp lực
-Tên phế vật kia , đã tỉnh rồi sao?
Phúc Nguyên nhìn ra buồng cửa , chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc cực quý phái , trang điểm đậm , đầu cài trâm vàng
-Bái kiến phu nhân
2 thị nữ canh cửa vội vàng quỳ xuống thi lễ
-Hừm , phế vật ngươi thật vậy còn tỉnh lại được . Chỉ gặp một toán cướp đường vậy mà đối phó không được làm mất hết cả mặt của Tể Tướng phủ .
Cao Phúc Nguyên từ trong trí nhớ của kiếp này , hiểu đại khái được rằng đứng trước mặt mình là tể tướng phu nhân tên là Khương bất vi , trưởng nữ nhà họ khương , một trong tam đại Thế Gia của Kim Thành Tiểu Quốc.
Nhìn chằm chằm vào mặt của Bất Vi 1 chút , Phúc Nguyên vẫng phải ẩn nhẫn , lấy giọng lễ phép đáp :
- Đa tạ dì quan tâm , bất quá chỉ là chút ít vết thương ngoài da , không đáng nhắc tới
Bất Vi không khỏi suy nghĩ , tiểu tử này hôm nay ăn gì mà có đảm lượng như thế ? Phải biết rằng thường ngày Phúc Nguyên thế nhưng là đứng trước mặt nàng đều muốn run rẩy , bị dọa cho sợ , thế nhưng hôm nay lại có thể trấn định tự nhiên nói chuyện với nàng .
Nàng nói :
Vài ngày nữa là khảo sát của Nhân Tài Cung , ngươi lo mà chuẩn bị , nên cố gắng hết sức để đậu vào Nhân Tài Cung , nếu ngươi có thể được học ở ngôi trường danh giá đó , vương gia ắt hẵn rất vui lòng
“Ta sẽ cố gắng hết sức , đa tạ dì đã quan tâm” Phúc Nguyên nói
“Hừm ,để xem vài hôm nữa , bản lĩnh của ngươi tới đâu “
Đợi Bất Vi rời đi , Phúc Nguyên quay đầu hỏi thị nữ :
-Nha đầu , Tu Đạo Quán ở đâu ?
Thị Nữ :
-Bẩm Công tử , Tu Đạo Quán Phân bộ ở Kim Thành Quốc Nhiều không kể xiết , nhưng mà gần đâu nhất là ở phía nam hoàng thành , đối diện 1 tiệm buôn bán ngọc của Vũ Văn Thế Gia
- Được rồi
Thị nữ gọi giật lại :
-Công tử không dung kiệu sao ?
Phúc Nguyên đáp :
-Ta nằm dưỡng bệnh cũng khá lâu rồi , nên ra ngoài đi bộ cho thoải mái cơ thể nên không dùng kiệu .
Nói xong , Phúc Nguyên đi ra ngoài phủ , hướng phía nam hoàng thành cất bước
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK