Nhà họ Lăng nhanh chóng tìm được tòa soạn truyền thông đã đăng ảnh của Lăng Vị Vị.
Mà khi Lăng Vi Vị biết chuyện này, vậy mà lại là tòa soạn mà hôm qua cô ta vừa đến.
Cả người lập tức sững sờ!
Khá lắm, cô ta lập tức sai người bắt ông chủ của tòa soạn đó lại.
“Tôi bảo ông phát hành ảnh, là ảnh hở hang của tôi sao?” “Nói! Rốt cuộc là ai bảo ông làm vậy hả?”
Lăng Vi Vi lạnh lùng chất vấn ông chủ tòa soạn đã bị đánh đến mức sống dở chết dở.
“Cô, cô Lăng, tôi thật sự không biết chuyện này là sao…"
“Tôi bị oan! Cho dù cô có cho tôi một trăm lá gan thì tôi cũng không dám đắc tội cô Lăng, thứ tôi phát hành chính là những bức ảnh lúc đó cô đưa cho tôi.”
“Nhưng… Không biết vì sao, sau đó bức ảnh tự thay đổi!”
Ông chủ tòa soạn lòng như lửa đốt, dường như chỉ còn một hơi cuối cùng.
Lăng Vi Vi sầm mặt, sau đó cho người cầm những bức ảnh kia đến.
Sau khi xem xét, cô ta nhận ra chiếc túi này quả thực chính là chiếc túi cô ta từng đựng những bức ảnh.
Sau đó cô ta lập tức đổ những bức ảnh đó ra.
Mẹ kiếp, vậy mà lại toàn là những bức ảnh hở hang của Lăng Vi Vi. Còn những bức ảnh mà trước đó cô ta cẩn thận chuẩn bị đã hoàn toàn biến mất.
Cho dù tìm hết tòa soạn truyền thông, ngay cả những bức ảnh được rửa ra trước đó cũng đều là ảnh của chính cô ta.
“Đúng là gặp ma rồi
Lăng Vi Vi cầm bức ảnh trong tay, tức giận đến mức cả người run rẩy.
Nhà họ Lăng đã tốn rất nhiều công sức để xoa dịu sự việc này.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, việc kinh doanh và chứng khoán của nhà họ Lăng đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Rất nhiều người rối rít bán tháo cổ phiếu, những nhà khác thừa cơ xen vào, bắt đầu tiến hành thu mua cổ phiếu của nhà họ Lăng.
Điều khiến người khác ngạc nhiên là người ác nhất trong số đó là Tô Nhiên.
Ngay khoảnh khắc những bức ảnh đó bị phơi bày, cô đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào cổ phiếu của nhà họ Lăng.
Là người từng là bạn thân thiết của Lăng Vi Vi, Tô Nhiên thẳng thừng thu mua cổ phiếu.
Lúc nào cô cũng chờ đợi cơ hội này, chỉ cần có một chút cơ hội có thể tấn công nhà họ Lăng, nếu Tô Nhiên bỏ ra một giây để suy nghĩ, điều đó là không tôn trọng bản thân cô.
Lần này, Tô Nhiên đã kiếm được bộn tiền!
Còn Lăng Vi Vi thì không được sống yên ổn.
Trong nhà họ Lăng, trên đại sảnh.
“Mày làm mất hết mặt mũi nhà tao rồi!”
Mà khi Lăng Vi Vị biết chuyện này, vậy mà lại là tòa soạn mà hôm qua cô ta vừa đến.
Cả người lập tức sững sờ!
Khá lắm, cô ta lập tức sai người bắt ông chủ của tòa soạn đó lại.
“Tôi bảo ông phát hành ảnh, là ảnh hở hang của tôi sao?” “Nói! Rốt cuộc là ai bảo ông làm vậy hả?”
Lăng Vi Vi lạnh lùng chất vấn ông chủ tòa soạn đã bị đánh đến mức sống dở chết dở.
“Cô, cô Lăng, tôi thật sự không biết chuyện này là sao…"
“Tôi bị oan! Cho dù cô có cho tôi một trăm lá gan thì tôi cũng không dám đắc tội cô Lăng, thứ tôi phát hành chính là những bức ảnh lúc đó cô đưa cho tôi.”
“Nhưng… Không biết vì sao, sau đó bức ảnh tự thay đổi!”
Ông chủ tòa soạn lòng như lửa đốt, dường như chỉ còn một hơi cuối cùng.
Lăng Vi Vi sầm mặt, sau đó cho người cầm những bức ảnh kia đến.
Sau khi xem xét, cô ta nhận ra chiếc túi này quả thực chính là chiếc túi cô ta từng đựng những bức ảnh.
Sau đó cô ta lập tức đổ những bức ảnh đó ra.
Mẹ kiếp, vậy mà lại toàn là những bức ảnh hở hang của Lăng Vi Vi. Còn những bức ảnh mà trước đó cô ta cẩn thận chuẩn bị đã hoàn toàn biến mất.
Cho dù tìm hết tòa soạn truyền thông, ngay cả những bức ảnh được rửa ra trước đó cũng đều là ảnh của chính cô ta.
“Đúng là gặp ma rồi
Lăng Vi Vi cầm bức ảnh trong tay, tức giận đến mức cả người run rẩy.
Nhà họ Lăng đã tốn rất nhiều công sức để xoa dịu sự việc này.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, việc kinh doanh và chứng khoán của nhà họ Lăng đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Rất nhiều người rối rít bán tháo cổ phiếu, những nhà khác thừa cơ xen vào, bắt đầu tiến hành thu mua cổ phiếu của nhà họ Lăng.
Điều khiến người khác ngạc nhiên là người ác nhất trong số đó là Tô Nhiên.
Ngay khoảnh khắc những bức ảnh đó bị phơi bày, cô đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào cổ phiếu của nhà họ Lăng.
Là người từng là bạn thân thiết của Lăng Vi Vi, Tô Nhiên thẳng thừng thu mua cổ phiếu.
Lúc nào cô cũng chờ đợi cơ hội này, chỉ cần có một chút cơ hội có thể tấn công nhà họ Lăng, nếu Tô Nhiên bỏ ra một giây để suy nghĩ, điều đó là không tôn trọng bản thân cô.
Lần này, Tô Nhiên đã kiếm được bộn tiền!
Còn Lăng Vi Vi thì không được sống yên ổn.
Trong nhà họ Lăng, trên đại sảnh.
“Mày làm mất hết mặt mũi nhà tao rồi!”