• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chú Thiên, lời hứa hẹn của chú đối với tôi mà nói không có ý nghĩa gì, tôi biết thuật xem tướng, tôi muốn nhắc nhở về vận thế tương lai của chú, không biết chú có nguyện ý nghe hay không?"

Suy nghĩ một chút, Tả Tu nói.

Mắt Thiên Linh của anh có thể nhìn thấy số mệnh và dùng để phán đoán tiền đồ của một người rất chuẩn xác.

Mà số mệnh của Tô Nam là hồng sát, đây là dấu hiệu xui xẻo lớn.

Tô Nam Thiên ngây ra một lúc, nhưng lại cười sang sảng, nói: "Nếu cậu Tả biết thuật xem tướng, vậy vận thế của tôi thế nào, xin cậu cứ nói thẳng?"

Tả Tu nói: “Trong vòng một tháng nữa chú có tai ương đẫm máu, hơn nữa còn là tai họa chí mạng, hi vọng chú Thiên phải cẩn thận làm việc.”

Tai ương đẫm máu!

Bốn chữ này làm cho đám người Tô Thanh Nhiễm đều biến sắc.

Mặc dù Tô Nam Thiên không biến sắc, nhưng đồng tử cũng không nhịn được co rụt lại.

Ông ta liếc mắt nhìn Tả Tu, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng: "Cảm ơn cậu Tả đã nhắc nhở, nhưng mà Hải Thành to như thế, người dám khiến cho tôi thấy máu dường như còn chưa ra đời đâu! Tô Nam Thiên tôi có ân báo ân có thù báo thù, lời hứa của tôi với cậu Tả sẽ luôn có giá trị, tạm biệt!"

Dứt lời, Tô Nam Thiên trực tiếp cúp điện thoại, hiển nhiên là có chút khó chịu!

Tả Tu lắc đầu, anh đã nhắc nhở rồi, nếu đối phương không nghe, vậy cũng là số mệnh của ông ta.

“Tả thần y, cậu không nên nói với Tô Nam Thiên như vậy, cậu có biết thân phận của ông ta không?” Lúc này Đào Chính Quân mới nói.

“Thân phận gì?”

"Ông ta được xưng là vương giả ngầm của Hải Thành ba mươi năm nay, biệt hiệu Thiên Vương! Một người ngang ngược có dã tâm như thế, trong lòng vô cùng tự tin, làm sao có thể tin tưởng thuật đoán mệnh của cậu được chứ." Đào Chính Quân nói.

Tả Tu và Liễu Phi Phi đều rất chấn động.

Không ngờ cha của Tô Thanh Nhiễm lại là nhân vật bá vương đáng sợ như thế!

“Cho dù ông ta có là Thiên Vương, cũng không sống quá một tháng, cho nên tôi nói lời hứa của ông ta không có bất kỳ ý nghĩa gì.” Tả Tu lắc đầu.

Ánh mắt Đào Chính Quân sáng ngời, vội vàng hỏi: “Vậy vận thế tương lai của tôi thế nào, mời Tả thần y xem giúp tôi được không?”

"Cục trưởng Đào không cần lo lắng, người tốt tự có thiên tướng, lúc trước tôi nói ông có thể lên vị trí tỉnh trưởng, chỉ cần ông cố gắng thì nhất định có thể thành công!"

Tả Tu thản nhiên cười.

“Ha ha ha, Tả thần y nói rất đúng, hôm nay tôi mời cậu uống rượu!”

Đào Chính Quân lập tức hiểu được, hưng phấn nói.

“Vết thương của ông còn chưa khỏi hẳn, hai ngày nữa mới có thể uống rượu.”

“Vậy hôm nay tôi mời cậu uống rượu, Tả Tu, chúng ta không say không về!”

Liễu Phi Phi nói.

“Hôm nay thì thôi đi, tôi còn phải đi làm một số việc, chờ bãi cát đá khởi công, chúng ta sẽ lại chúc mừng.”

Tả Tu từ chối, ba người lập tức trở về.

Sau khi Tả Tu chuyển một trăm triệu vào tài khoản của Liễu Phi Phi, Liễu Phi Phi kích động vội vàng chuẩn bị cho công nhân đi làm lại.

Đưa Tả Tu trở lại quán ăn sáng, cuối cùng Đào Chính Quân cũng nhắc nhở: “Tả thần y, Vương Tuyên Kim nhất định sẽ trả thù cậu, cậu phải đề phòng.”

"Cục trưởng Đào, tôi cũng đang muốn hỏi ông, nhà họ Vương này hoành hành ngang ngược, âm thầm hại chết rất nhiều người, nghe nói Vương Tuyên Kim từng đâm chết một nữ sinh, sao còn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật thế?"

Tả Tu hỏi.

"Tả thần y, nhà họ Vương đã thuê người đứng ra nhận tội, tôi cũng muốn bắt cha con bọn họ, nhưng nhà họ Vương được Chu Phật Lễ ở tỉnh phủ hậu thuẫn, Vương Kiệt không chỉ cưới con gái của đại quản gia của nhà họ Chu, mà còn đưa em gái của mình đến làm vợ lẽ cho Chu Phật Lễ, nhà họ Chu là một gia tộc giàu có cấp hai ở tỉnh phủ, thế lực này thuộc về đại gia tộc dưới trướng lục đại hào môn, cho nên muốn làm nhà họ Vương sụp đổ còn khó hơn lên trời!"

Đào Chính Quân thở dài một tiếng.

“Cho dù là trời, tôi cũng muốn đâm anh ta một lỗ! Tôi nhất định sẽ diệt nhà họ Vương này!”

Tả Tu nói chắc như đinh đóng cột.

“Vậy cậu phải cẩn thận, có gì cần giúp đỡ, cậu cứ gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.”

Đào Chính Quân nói, hai người lại hàn huyên một lúc, ông ấy mới lái xe cảnh sát trở về.

Tả Tu đi mua cá sạo và tôm hùm trước, khi anh đến quán ăn sáng thì mẹ đã nghỉ ngơi, Tả Tu trò chuyện với mẹ một lúc, buổi tối gọi Hàn Nguyệt tới ăn cơm.

Mẹ rất vui và bắt tay vào nấu ăn ngay.

Tả Tu đi đến nhà máy sản xuất dầu thực vật phía sau cửa hàng và tìm một nơi hẻo lánh để bắt đầu tu luyện.

Từng đợt nhật tinh như thác nước tràn vào trong cơ thể Tả Tu.

Âm dương khí mạnh mẽ và uy nghiêm đang trào dâng trong kinh mạch của anh.

Chẳng mấy chốc, Ngọc Âm Dương lại khôi phục bốn vòng ánh sáng, pháp lực kim quang trên hai mắt cá cũng càng lúc càng lóng lánh.

Ngoại trừ tu luyện, Tả Tu còn muốn nghiên cứu bùa pháp bên trong Âm Dương Kinh.

Một khi học được thuật chế bùa, không chỉ có thể lấy bùa lôi giết người, mà còn có thể dùng bùa hộ mệnh bảo vệ mẹ.

Đáng tiếc trước mắt pháp lực kim quang của Tả Tu không đủ, hơn nữa cũng không có linh bút thích hợp để chế bùa.

Ngay lúc Tả Tu đang chăm chỉ tu luyện.

Trong biệt thự số 8 của biệt thự Hoa Đình Đan Phượng nổi tiếng Giang Thành.

Một mgười phụ nữ trung niên xinh đẹp vô cùng mê hoặc, bà ta ngồi xếp bằng trong căn phòng tối tăm không ánh sáng, đôi mắt của bà ta xanh biếc khác thường.

Bà ta đột nhiên biến sắc, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi!

Trong phút chốc, sắc mặt bà ta trở nên tái nhợt.

Đôi mắt quyến rũ của bà ta bắn ra một ánh sáng cực kỳ độc ác.

“Đáng chết! Đáng chết!”

“Rốt cuộc là ai phá bỏ lời nguyền đầu lâu của bản tôn? Tao nhất định sẽ khiến mày bị quỷ ám và đọa vào địa ngục vĩnh viễn!”

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp giận dữ gầm lên!

Thuật nguyền rủa ba đầu lâu ngậm hương bị phá, bà ta cũng bị phản phệ rất nghiêm trọng!

“Hạ Hoa!”

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp thét chói tai.

"Vu bà tôn kính, xin ngài phân phó?"

Một thiếu nữ xinh đẹp lập tức mở cửa bước vào, cô ta đứng cung kính, trên mặt tràn ngập vẻ kính sợ.

“Lập tức điều tra rõ ràng cho tôi, nhà họ Liễu kia rốt cuộc đã mời cao nhân nào, dám phá vỡ chú thuật của tôi?"

Người phụ nữ trung niên xinh đẹp hung dữ nói.

“Vâng!" Hạ Hoa nhận mệnh rời đi...

Gần như cùng lúc đó.

Tổng bộ Thanh Đường Hội ở Hải Thành, trong một hội sở cao cấp tráng lệ.

Long gia mặc bộ đồ lịch sự, đi đi lại lại với vẻ mặt giận dữ.

"Cút đi! Một đống rác rưởi, cút khỏi đây!”

Long gia đập mạnh chiếc gạt tàn thuốc lên bàn đá cẩm thạch.

Mấy tên đàn em và cô gái sợ tới mức vội vàng lui ra ngoài.

Ngay sau đó, người phụ nữ bí ẩn gọi tới, Long gia lập tức khom lưng, dáng vẻ như con chó: “Cô Âu Dương, tôi là tên vô dụng, vậy mà lại để cho Tô Thanh Nhiễm bình yên vô sự trở về Hải Thành, tôi tình nguyện nhận hình phạt.”

Trong điện thoại lập tức truyền đến giọng nói cực kỳ lạnh lẽo của cô gái thần bí: “Bàng Long, anh đúng là vô dụng, tài năng của anh đã bị chó ăn rồi sao?”

Sắc mặt Bàng Long trở nên cực kỳ khó coi, nhưng anh ta lại không dám có chút bất kính, trầm giọng nói: "Xin cô Âu Dương cho tôi thêm một cơ hội nữa, lần này tôi nhất định sẽ làm cho Tô Thanh Nhiễm phơi xác ở đầu đường!"

“Ngu xuẩn!”

"Tô Thanh Nhiễm đã trở lại Hải Thành, nếu như chúng ta lại ra tay thì Tô Nam Thiên sẽ điên cuồng trả thù anh, toàn bộ thế lực hắc ám ở Hải Thành sẽ bị phía trên thanh trừ, kế hoạch lần này hủy bỏ, anh không cần quan tâm nữa, tiếp theo tôi sẽ tự ra tay, tiến hành phương án thứ hai!"

Cô gái thần bí nói.

“Được! Cô Âu Dương nhất định sẽ thành công! Tôi có thể giúp gì cho cô, xin cô Âu Dương chỉ dẫn?”

Long gia lau mồ hôi lạnh trên trán.

Cô Âu Dương không trách tội anh ta đã là nhân từ rồi.

"Tuy rằng kế hoạch đã bị hủy bỏ, nhưng tôi rất ghét tên đã cứu Tô Thanh Nhiễm! Lại có người ở Giang Thành dám phá hỏng chuyện lớn của tôi, bất luận là ai, anh cũng phải mang đầu của anh ta tới trước mặt tôi!"

Cô gái bí ẩn vô cùng tức giận, trong giọng nói mang theo sát khí lạnh lùng!

“Tôi hiểu rồi!”

Long gia gật đầu, sắc mặt trở nên cực kỳ hung dữ!

Ba nhóm đàn em của mình, bao gồm cả Hắc Phong đều bị giết, đây quả thực là sự sỉ nhục của anh ta!

Cho dù cô gái thần bí không có ra lệnh thì anh ta cũng sẽ băm đối phương thành từng mảnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK