Mục lục
Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới lại là Viên Chính Côn trở lại. Hắn không quên được tên kia, trước đây y bắt mọi người làm n·gười c·hết thế, thiếu chút nữa lấy mạng của mình, nếu không phải Dương Khánh coi trọng, hắn đã c·hết không biết bao lâu.

Quan trọng hơn chính là hại c·hết La Trân và Tào Định Phong, bằng hữu không nhiều lắm của hắn. Hai vị bằng hữu hiếm hoi bị tên Viên Chính Côn này hại c·hết, nếu y muốn chạy trốn có thể đường hoàng dẫn theo mọi người chạy trốn, nhưng lại không hiểu vì sao đẩy mọi người ra chịu c·hết. Mình vẫn chưa tìm y tính sổ, y lại chạy tới gieo họa cho mình.

Thù mới hận cũ cùng nhau bốc lên trong lòng Miêu Nghị, khiến cho hắn phải đè nén khó chịu vô cùng.

Hắc Thán liên lạc với hắn bằng xúc tua có vẻ thấp thỏm bất an, bởi vì cảm nhận được nỗi giận khó có thể hình dung trong lòng Miêu Nghị.

Hắc Thán bất an lượn quanh xoay vòng, rốt cục lại bị Miêu Nghị ra lệnh xoay lại chỗ cũ, mặt nhìn về phía Diêm Tu.

- Hắc hắc... Viên Chính Côn...

Miêu Nghị ngoài cười mà trong không cười nhìn chằm chằm Diêm Tu hỏi:

- Thiên nhi và Tuyết nhi đi đâu rồi?

Diêm Tu run rẩy đôi môi lắc đầu:

- Diêm Tu bất tài, tìm khắp xung quanh không thấy. Các nàng không có vật cỡi, sợ là cũng không có khả năng chạy mất, chỉ sợ... Chỉ sợ đã bị bọn Viên Chính Côn bắt đi rồi.

- Bắt đi ư?

Mắt Miêu Nghị thình lình trợn to.

Tình hình trước mắt đã có thể cho hắn tưởng tượng được sau khi Thiên nhi cùng Tuyết nhi b·ị b·ắt đi sẽ gặp phải chuyện gì, chẳng lẽ lăng nhục hai nha đầu kia còn chưa đủ, còn muốn đem theo tiếp tục làm nhục nhiều lần sao?

Bởi vì biết hai người là thị nữ động chủ mới làm như vậy sao?

Là vì cố ý làm nhục mình sao?

Hắn vẫn muốn tìm lão Nhị và lão Tam đưa lão Nhị cùng lão Tam đến bên cạnh mình chiếu cố. Nhưng nếu quả thật tìm lão Nhị và lão Tam tới, vạn nhất rơi vào kết quả như vậy phải làm sao?

Mình có thể bảo vệ được bọn họ sao?

Một cỗ nhiệt huyết trong nháy mắt bùng lên, Miêu Nghị không nhịn được cơn giận trong lòng nữa, đột nhiên ngửa mặt lên trời rống giận không ngừng:

- A!!! Viên Chính Côn, ngươi không c·hết tử tế được, ta thề g·iết ngươi! Thù này không báo thề không làm người...

- Gào thét làm gì…

Yêu Nhược Tiên bên dưới dùng ngón tay móc móc tai mình:

- Ngươi gào lớn như vậy có thể g·iết người được sao, ta chưa từng thấy qua.

Diêm Tu không biết lão nhân dơ dáy kia là ai, ngẩng đầu nhìn Miêu Nghị rống giận. Thấy động chủ thương tâm không khỏi cúi đầu, nghẹn ngào nhận lỗi lần nữa:

- Diêm Tu bất tài, cô phụ động chủ ủy thác!

Sau khi phát tiết cơn giận Miêu Nghị hít sâu một hơi, cắn răng cố gắng bình tĩnh lại, lắc đầu nói:

- Chuyện không liên quan tới lão, một mình lão cũng không ngăn được bọn họ, có thể chạy thoát đã là may mắn. Lỗi tại ta, nếu không phải ta dẫn người đi mất cũng không đến nỗi như vậy, lão đứng lên đi!

Đợi cho Diêm Tu chậm rãi đứng lên, bàn tay Miêu Nghị lộn một cái, hái một tiên quả của tiên thảo Tinh Hoa trong nhẫn trữ vật mang ra, thổi ra một luồng tinh vân bay vào v·ết t·hương trên cánh tay Diêm Tu.

Sau khi chữa khỏi v·ết t·hương cho lão, Miêu Nghị tiện tay vứt tiên quả kia cho lão.

Diêm Tu nhận tiên quả vào tay, ít nhiều gì cũng có vẻ ngạc nhiên. Lão không biết đây là vật gì, nhưng có thể cảm giác được vật này tuyệt đối là thánh dược chữa thương, dường như có hiệu quả tương tự thánh dược chữa thương tinh hoa Tiên Thảo nổi tiếng trong giới tu hành, đây là động chủ muốn tặng cho mình bảo bối này sao?

- Vật này lão giữ lại, để dùng khi nguy cấp!

Quả nhiên Miêu Nghị cho lão vật này.

Đây là tưởng thưởng cho Diêm Tu, chỉ dựa vào Diêm Tu đã không giống như trước, chỉ dựa vào Diêm Tu lần này có thể liều c·hết không hàng, đối với Miêu Nghị mà nói, đáng được hắn trọng thưởng.

- Tạ ân động chủ!

Mắt Diêm Tu đỏ ngầu chắp tay cảm tạ.

Yêu Nhược Tiên đứng trên đài cao trợn trắng mắt, mình lấy hai tiên quả, tiểu tử này tỏ ra hết sức hẹp hòi. Hôm nay ngược lại hết sức hào phóng, rõ ràng là một tu sĩ Hồng Liên như mình không đáng kể gì trong mắt người ta.

- Diêm Tu!

- Có thuộc hạ!

Miêu Nghị gằn từng chữ hỏi:

- Lão có dám đi với ta một lần, lấy tánh mạng cẩu tặc Viên Chính Côn kia chăng?

Diêm Tu ôm quyền lần nữa:

- Thuộc hạ thề c·hết đi theo!

Thưởng nữa! Miêu Nghị không chút do dự lấy một cái nhẫn trữ vật từ bên hông ra, tiện tay ném cho Diêm Tu:

- Giữ lại mà dùng!

Diêm Tu nhận vào tay, sau đó mới chú ý thấy trên tay Miêu Nghị đeo sáu chiếc nhẫn trữ vật, trong lòng hơi kinh ngạc, Mặc dù tâm trạng bi thương chưa dứt nhưng trong đầu vẫn mơ hồ thoáng qua một ý niệm: Động chủ đi ra ngoài phát tài rồi!

Còn có thưởng! Miêu Nghị lật tay, lập tức một đôi búa màu bạc sáng choang xuất hiện trong tay, lớn hơn búa trong tay Diêm Tu không ít, hơn nữa tay cầm còn quấn dây xích, lại ném cho Diêm Tu:

- Cho lão một đôi pháp bảo vừa tay, tiện theo ta đi g·iết người! Đây là một đôi pháp bảo nhất phẩm, xóa đi luồng pháp nguyên trong đó rót vào pháp nguyên của mình, sẽ là pháp bảo của lão.

Hắn cũng quên là binh khí của vị trại chủ nào, trước đây suýt chút nữa bị Yêu Nhược Tiên luyện hóa rồi. Miêu Nghị nghĩ tới pháp bảo này thích hợp Diêm Tu sử dụng, nên cố ý lưu lại.

Vẫn chưa xong, một viên Nguyện Lực Châu trung phẩm từ trong tay Miêu Nghị bắn ra rơi vào tay của Diêm Tu:

- Giữ lại mà dùng!

Diêm Tu có vẻ kinh sợ rồi, tiên quả, nhẫn trữ vật, một đôi pháp bảo, Nguyện Lực Châu trung phẩm... Động chủ xuất thủ rộng rãi như vậy, xem ra thật sự là đi Tinh Tú Hải phát tài rồi, nhưng người mà động chủ dẫn đi đâu mất hết rồi?!

Đối với Miêu Nghị hôm nay, bao nhiêu đó không đáng kể gì. Ngoại trừ số tiêu hao khi Yêu Nhược Tiên luyện bảo cho hắn, cộng thêm tiêu hao của hắn tu luyện trong khoảng thời gian này, cộng thêm số mới vừa rồi ban thưởng cho Diêm Tu, hắn vẫn còn rất giàu.

Hiện tại nhẫn trữ vật trong người hắn kể cả chiếc Dương Khánh cho, cộng thêm số lấy được của Ngũ Hoa phu nhân và bảy mươi hai trại chủ đã có hai trăm mười chiếc.

Tất cả tinh tệ đổi thành kim tinh, tiền mặt đã có hơn ba ngàn vạn kim tinh.

Pháp bảo nhất phẩm vẫn chưa sử dụng có tám mươi hai món.

Nguyện Lực Châu hạ phẩm, có bốn trăm năm mươi tám viên.

Nguyện Lực Châu trung phẩm, có một trăm bảy mươi mốt viên.

Yêu đan không vào phẩm cấp, có tám trăm tám mươi tám viên.

Yêu đan nhất phẩm, có một trăm bảy mươi viên.

Còn có nửa rương Diễm Chi tinh thạch, còn có hơn một vạn vò linh tửu dùng linh thảo cất, uống vào tuyệt đối có giúp ích nâng cao tu vi. Những đồ linh tinh khác không tính, tóm lại đối với tu sĩ phổ thông vào giai đoạn này như Miêu Nghị, đây chính là giàu nứt đố đổ vách.

Nhưng bây giờ hắn nào có tâm trạng tính toán những thứ này, mười mấy cỗ t·hi t·hể khiến cho người ta rùng mình treo ở phía sau hắn c·hết không nhắm mắt. Bọn họ đang trợn mắt thè lưỡi nhìn vị động chủ Đại nhân này, địa bàn trước mắt thành phế tích là bị người ta hủy diệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
MaLinhYêuNữ
30 Tháng chín, 2024 12:50
up tiếp đi bạn
mtwvE51949
26 Tháng năm, 2024 13:22
ko up nữa à
baioai
08 Tháng tư, 2024 22:11
tưởng là kô ra chương nữa
Pan1904
06 Tháng tư, 2024 14:04
chương 557 đúng sạn. sao ko cho mấy con kia cắn xích cho main để nó hoá giải yêu khí cho người khác mà phải chờ mấy con đó cắn pháp bảo để ra ngoài.trong thời gian cắn pháp bảo main nó hoá giải con kia cũng ko c·hết
YUDOu94346
01 Tháng tư, 2024 18:25
Giới thiệu xàm lờ thật eo có tý thông tin hữu dụng nào
Baimon
01 Tháng tư, 2024 10:49
Truyện này xong lâu rồi nhưng không thấy ai đăng nên mình đăng lại cho ai cần xem Và mình có làm thêm bộ Tử dương của tác giả: Phong Ngự Cửu Thu Hy vọng mọi người ghé qua đọc : https://metruyencv.com/truyen/tu-duong-1 Mình cám ơn mọi người rất nhiều
Athalia
31 Tháng ba, 2024 20:43
Bản dịch cũng full r, đọc cv làm gì nhỉ?
Chu văn thắng
30 Tháng ba, 2024 12:50
Khuyên các bạn đạo tâm yếu thì đừng đọc bộ này.
Froot
28 Tháng ba, 2024 19:32
Chấm
MaLinhYêuNữ
26 Tháng ba, 2024 20:01
mỗi ngày ra nhiều nhiều đi bạn. mình đang cày lại bộ này
Nguyễn Hà
25 Tháng ba, 2024 22:13
Hóa ra là truyện cũ chứ không phải viết sau Bán Tiên
baioai
25 Tháng ba, 2024 21:59
truyện này cũng hay
Lão tặc
25 Tháng ba, 2024 14:37
Truyện nvc dùng thương, quân sự đấu trí hay. Metruyenchu thiếu khá nhiều truyện giờ lấp dần cũng tốt
  Kami
25 Tháng ba, 2024 12:19
truyện đăng lại ak
Phước Lộc
23 Tháng ba, 2024 19:34
Hồi xưa hình như có dịch luôn rồi
Nominal00
20 Tháng ba, 2024 21:00
truyện hay
KháchQuaĐường
20 Tháng ba, 2024 19:46
end từ 2017 rồi...
MRFiF89497
20 Tháng ba, 2024 19:38
Truyện của lão này đơi hoàn thành hãy đọc, kinh nghiệm từ bán tiên (kết thúc tào lao) , tiền nhiệm vô song (dở dần đều).
Huynhlong
20 Tháng ba, 2024 15:51
truyện này đã rất lâu về trước rồi
bxcAQ68173
20 Tháng ba, 2024 08:23
đọc buồn lắm đừng làm lại
BÌNH LUẬN FACEBOOK