Ở phía Bắc Bán cầu.
Trong một hoàng cung rộng lớn và lộng lẫy nằm giữa những núi đồi, Sát Bá Thi đang ngồi trên ngai vàng, một tay cầm chén rượu nhâm nhi, một tay sờ đống vàng bạc châu báu trên bàn bên cạnh. Đôi mắt hắn lim dim ngắm những cung nữ đang múa ca trước mặt. Hắn cảm thấy sung sướng, thỏa mãn với những gì hiện ra trước mắt. Giấc mơ thâu tóm Bắc Bán Cầu sau mười lăm năm của hắn cuối cùng đã thành công hơn Lê Công Lệ trong quá khứ. Bây giờ, hắn chẳng sợ bất kì ai, dù là Phúc Thần Hỏa Chí hay Phản Kích Đại Thần, bởi vì đằng sau hắn là Thiên Ma Công, kẻ bất bại và là kẻ mạnh nhất trong vũ trụ này.
Sát Bá Thi mỉm cười, thầm cảm ơn Tứ Linh Quỷ đã đưa hắn trở về với cuộc sống xa hoa này. Trận chiến giữa Thiên Ma Công và đám Vệ Thần đang diễn ra, hắn đứng trung lập. Nếu như phe hắn thắng, mọi chuyện đều sẽ thuận lợi. Còn nếu đám Vệ Thần thắng, chắc chắn sẽ tổn thất hơn phân nửa vì đối thủ của bọn chúng không phải là hạng tầm thường, lúc này hắn có thể lợi dụng thời cơ để kết thúc trận chiến. Mọi chuyện đều đã nằm trong dự tính của hắn, tất cả hai phe đều là ván cờ mà hắn đã sắp đặt từ trước.
Bỗng nhiên, một tiếng động lớn vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Sát Bá Thi. Hắn trợn tròn mắt khi nhìn thấy Lý Nhân Sư đang đứng trước mặt mình, những cung nữ xung quanh biến mất không dấu vết.
Lý Nhân Sư nhìn Sát Bá Thi với ánh mắt đầy căm phẫn. Ông quát lên:
- Ta tới đây để đem đất nước ta trở về.
Sát Bá Thi thở ra một hơi dài rồi đứng bật dậy, giọng nói như cợt nhã:
- Đất nước của ngươi đang ở dưới mông ta. Ngươi chỉ là một kẻ thất bại, Lý Nhân Sư!
Lý Nhân Sư siết chặt nắm đấm, ánh mắt lóe lên một tia sáng khiến mọi thứ xung quanh đổ sụp, khói bụi tung mịt mù che mất cơ thể ông và chỉ còn lại đôi mắt ông đang chuyển dần sang màu đen đặc. Ông dõng dạc nói:
- Đất nước là một từ cao quý, là máu mủ, xương tủy của người dân ở đó. Ngươi không được xúc phạm.
Sát Bá Thi cười khẩy:
- Ngươi nên nhìn sự thật đi, ai mới là vua? Kẻ nào là vua kẻ đó luôn là chân lý. Ta chính là vị vua ở đây, ngươi là kẻ nào mà dám lên mặt với ta hả?
Lý Nhân Sư nhổ một bãi nước bọt:
- Ngươi là vua ư? Ngươi có hiểu thế nào là vua không?
Sát Bá Thi cười hà hà:
- Kẻ nào ngồi trên ngai vàng, kẻ đó là vua. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Lý Nhân Sư lấy lại bình tĩnh và chậm rãi nói:
- Vua của một nước không phải là một kẻ hưởng thụ, cũng không phải là kẻ có địa vị cao. Vua của một nước là người lấy dân làm gốc, đặt sự phồn vinh của đất nước lên trên cả mạng sống của mình. Những gì mà ngươi đang làm giống như một bãi tạp nham, không hơn không kém.
Sát Bá Thi nghe xong, cảm thấy vô cùng tức giận. Đôi bàn tay hắn phựt lửa rồi chuyển thành dung nham sôi sùng sục. Hắn thủng thẳng tiến về phía trước:
- Câm mồm! Các ngươi chỉ là những kẻ thất bại. Muốn biết ai là chân lý, đấu với ta một trận. Nếu ngươi thắng, ta sẽ công nhận. Nếu ngươi thua, ta thề sẽ giết cả người chị của ngươi. – Hắn mỉm cười. – Nên nhớ, chị của ngươi cấp bậc Hạ Thần nhưng vẫn bị ta đánh đến thừa sống thiếu chết, ngươi nên biết lượng sức mình để tránh ta nung ngươi trong đám dung nham này.
Lý Nhân Sư hít vào một hơi rồi thở ra một luồng khí đen, hai bàn tay ông xuất hiện hai cái đầu của Hắc Long rực cháy như một ngọn lửa đen. Đây là Hắc Long Quyền, mỗi cú đấm có sức công phá tương đương với một vụ nổ lan rộng đến hàng vạn dặm.
Mưa bắt đầu rơi xối xả, sấm chớp đùng đùng. Cả hai lao vào nhau như hai con cọp khổng lồ đang vồ lấy con mồi. Hoàng cung mấy chốc đã tan nát.
Sát Bá Thi dịch chuyển ra xa, đồng thời thi triển "Nham Pháp: Xuyên Quỷ Triệt Pháp". Một đầu lâu dung nham xuất hiện va vào người của Lý Nhân Sư, Hắc Long Giáp bị phá vỡ. Đây là một loại Ma Pháp cấp Hạ Thần cho phép người sử dụng có thể triệt tiêu pháp lực của đối phương trong thời gian ngắn, thậm chí có thể đâm xuyên cả giáp ảo cấp Siêu Thần.
Nhân cơ hội, Sát Bá Thi tung một cú đấm dung nham thọc thẳng vào bụng của Lý Nhân Sư. Tất cả các cơ quan trong cơ thể Lý Nhân Sư đều bị đốt cháy hoàn toàn. Bây giờ, ông chỉ là một cái xác mềm oặt lơ lửng trên không.
Sát Bá Thi phì cười:
- Kết thúc rồi, kẻ thắng cuộc là ta.
Dứt câu, hắn tung một cú đá vào mặt Lý Nhân Sư khiến ông đập thẳng xuống mặt đất và tạo ra một chiếc hố sâu hun hút.
Sát Bá Thi đáp xuống đất rồi đưa mắt nhìn xa xăm:
- Rồi sẽ có một ngày nào đó, ta sẽ vượt xa Thiên Ma Công. Cả vũ trụ này đều sẽ thuộc về tay ta. Lũ người thảm hại phải quỳ lạy, nghiêng mình trước ta.
Nhắc đến con người, Sát Bá Thi nhớ đến thời trẻ của hắn, bị họ chà đạp, lăng mạ chỉ vì nhà nghèo. Gia đình của hắn bị giết sạch vì nợ nần chồng chất, hắn đã từng mơ ước trở thành một kẻ đứng đầu thiên hạ để trả thù cho những gì mà lũ người kia đã gây ra. Bây giờ, hắn đã thành công hơn một nửa, nửa còn lại bắt buộc hắn phải đánh bại Thiên Ma Công.
Đột nhiên, một thứ gì đó phóng lên từ chiếc hố trước mặt Sát Bá Thi. Hắn ngước lên nhìn thì thấy Lý Nhân Sư nhớp nhúa máu nhìn hắn và cười toe toét. Một nguồn sức mạnh nào đó đang tỏa ra xung quanh ông ta.
Một cảm giác chẳng lành ập tới, Sát Bá Thi há hốc mồm:
- Sao ngươi còn sống được chứ?
Lý Nhân Sư ngừng cười và nói:
- Ta đã thi triển Thất Tự Ấn trước khi ngươi chạm vào cơ thể ta. Dù ngươi đã đốt cháy lục phủ ngũ tạng, ta vẫn có thể hồi phục nhanh chóng. Bây giờ, ta đang cảm thấy rất nhiều năng lượng.
Sát Bá Thi kinh ngạc:
- Ngươi.. ngươi đã đột phá cảnh giới?
Lý Nhân Sư dang rộng hai tay và nói:
- Phải, lý trí và sự quyết tâm của ta đã đạt đến đỉnh điểm. Lúc này đây, ta đã đột phá cảnh giới. Ngươi biết không? Ta đang ở đẳng cấp Trung Thần. Nộp mạng đi, Sát Bá Thi!
Lý Nhân Sư triệu hồi Hắc Long Kiếm rồi thi triển "Tiên Pháp: Hắc Long Bát Môn Trận Pháp". Một con rồng khổng lồ khỏa lấp cả bầu trời lẫn mặt đất, nhốt Sát Bá Thi vào trong bụng của nó.
Dưới chân Sát Bá Thi là một hình tròn âm dương đen trắng, xung quanh là khoảng trắng vô tận, trên đầu là một con rồng co mình thành hình xoắn ốc, cái đầu của hướng xuống dưới.
Lý Nhân Sư lơ lửng, cầm thanh Hắc Long Kiếm đưa thẳng về phía Sát Bá Thi và nói:
- - Dù ta có chết, hay bất kì một vị anh hùng nào bỏ mạng thì ý chí bảo vệ nước nhà của họ luôn trường tồn. Cuộc sống của người dân đang yên ổn, ngươi lại đến thống trị họ và làm cho họ phải lầm than chịu khổ. Dù là gì đi chăng nữa, khi sự chịu đựng đã nhét đầy, họ sẽ vùng lên để đấu tranh. – Ông nhắm nghiền mắt. – Ngay tại đây, đất nước ta sẽ trở về với cuộc sống thường nhật như ngày nào.
Sát Bá Thi bỏ ngoài tai những lời nói của Lý Nhân Sư, hắn cảnh giác cao độ vì không biết chuyện gì sắp xảy ra. Hắn tạo ra một lớp giáp bằng dung nham xung quanh cơ thể rồi xoay tới xoay lui hoảng sợ.
Dưới chân Sát Bá Thi, vòng tòn âm dương tách ra nhanh như cắt tạo thành một vực sâu không đáy với lực hút khủng khiếp. Hắn vừa rơi xuống, hai mặt trắng và đen đóng lại.
Không thể điều khiển cơ thể mình, Sát Bá Thi há mồm nôn ra dòng pháp lực trong người hắn. Toàn bộ lớp giáp xung quanh hắn đều tan biến, cơ thể hắn bắt đầu trở nên cứng đờ như một pho tượng.
Từ bốn phía, hàng vạn vết cắt lao đến Sát Bá Thi khiến cơ thể hắn bị xé toạc thành từng mảnh vụn.
Trận pháp kết thúc, con rồng khổng lồ biến mất cùng với Sát Bá Thi để lại một mảnh đất tan hoang.
Lý Nhân Sư thu kiểm rồi bật khóc. Từ giờ trở đi, đất nước sẽ được khôi phục, người dân sẽ được ăn no mặc ấm. Rồi một vị vua nào đó sẽ đứng lên và giúp đất nước vững mạnh.
Tuy nhiên, còn một mối lo ngại mà Lý Nhân Sư đang hết sức lo lắng. Đó là Thiên Ma Công. Hiện tại, không biết hắn ta đang ở đâu và Phúc Thần Hỏa Chí có thể đánh bại hắn hay không?
Bỗng một cơn lốc xuất hiện cuốn lấy ông rồi biến mất.
Trong một hoàng cung rộng lớn và lộng lẫy nằm giữa những núi đồi, Sát Bá Thi đang ngồi trên ngai vàng, một tay cầm chén rượu nhâm nhi, một tay sờ đống vàng bạc châu báu trên bàn bên cạnh. Đôi mắt hắn lim dim ngắm những cung nữ đang múa ca trước mặt. Hắn cảm thấy sung sướng, thỏa mãn với những gì hiện ra trước mắt. Giấc mơ thâu tóm Bắc Bán Cầu sau mười lăm năm của hắn cuối cùng đã thành công hơn Lê Công Lệ trong quá khứ. Bây giờ, hắn chẳng sợ bất kì ai, dù là Phúc Thần Hỏa Chí hay Phản Kích Đại Thần, bởi vì đằng sau hắn là Thiên Ma Công, kẻ bất bại và là kẻ mạnh nhất trong vũ trụ này.
Sát Bá Thi mỉm cười, thầm cảm ơn Tứ Linh Quỷ đã đưa hắn trở về với cuộc sống xa hoa này. Trận chiến giữa Thiên Ma Công và đám Vệ Thần đang diễn ra, hắn đứng trung lập. Nếu như phe hắn thắng, mọi chuyện đều sẽ thuận lợi. Còn nếu đám Vệ Thần thắng, chắc chắn sẽ tổn thất hơn phân nửa vì đối thủ của bọn chúng không phải là hạng tầm thường, lúc này hắn có thể lợi dụng thời cơ để kết thúc trận chiến. Mọi chuyện đều đã nằm trong dự tính của hắn, tất cả hai phe đều là ván cờ mà hắn đã sắp đặt từ trước.
Bỗng nhiên, một tiếng động lớn vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Sát Bá Thi. Hắn trợn tròn mắt khi nhìn thấy Lý Nhân Sư đang đứng trước mặt mình, những cung nữ xung quanh biến mất không dấu vết.
Lý Nhân Sư nhìn Sát Bá Thi với ánh mắt đầy căm phẫn. Ông quát lên:
- Ta tới đây để đem đất nước ta trở về.
Sát Bá Thi thở ra một hơi dài rồi đứng bật dậy, giọng nói như cợt nhã:
- Đất nước của ngươi đang ở dưới mông ta. Ngươi chỉ là một kẻ thất bại, Lý Nhân Sư!
Lý Nhân Sư siết chặt nắm đấm, ánh mắt lóe lên một tia sáng khiến mọi thứ xung quanh đổ sụp, khói bụi tung mịt mù che mất cơ thể ông và chỉ còn lại đôi mắt ông đang chuyển dần sang màu đen đặc. Ông dõng dạc nói:
- Đất nước là một từ cao quý, là máu mủ, xương tủy của người dân ở đó. Ngươi không được xúc phạm.
Sát Bá Thi cười khẩy:
- Ngươi nên nhìn sự thật đi, ai mới là vua? Kẻ nào là vua kẻ đó luôn là chân lý. Ta chính là vị vua ở đây, ngươi là kẻ nào mà dám lên mặt với ta hả?
Lý Nhân Sư nhổ một bãi nước bọt:
- Ngươi là vua ư? Ngươi có hiểu thế nào là vua không?
Sát Bá Thi cười hà hà:
- Kẻ nào ngồi trên ngai vàng, kẻ đó là vua. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Lý Nhân Sư lấy lại bình tĩnh và chậm rãi nói:
- Vua của một nước không phải là một kẻ hưởng thụ, cũng không phải là kẻ có địa vị cao. Vua của một nước là người lấy dân làm gốc, đặt sự phồn vinh của đất nước lên trên cả mạng sống của mình. Những gì mà ngươi đang làm giống như một bãi tạp nham, không hơn không kém.
Sát Bá Thi nghe xong, cảm thấy vô cùng tức giận. Đôi bàn tay hắn phựt lửa rồi chuyển thành dung nham sôi sùng sục. Hắn thủng thẳng tiến về phía trước:
- Câm mồm! Các ngươi chỉ là những kẻ thất bại. Muốn biết ai là chân lý, đấu với ta một trận. Nếu ngươi thắng, ta sẽ công nhận. Nếu ngươi thua, ta thề sẽ giết cả người chị của ngươi. – Hắn mỉm cười. – Nên nhớ, chị của ngươi cấp bậc Hạ Thần nhưng vẫn bị ta đánh đến thừa sống thiếu chết, ngươi nên biết lượng sức mình để tránh ta nung ngươi trong đám dung nham này.
Lý Nhân Sư hít vào một hơi rồi thở ra một luồng khí đen, hai bàn tay ông xuất hiện hai cái đầu của Hắc Long rực cháy như một ngọn lửa đen. Đây là Hắc Long Quyền, mỗi cú đấm có sức công phá tương đương với một vụ nổ lan rộng đến hàng vạn dặm.
Mưa bắt đầu rơi xối xả, sấm chớp đùng đùng. Cả hai lao vào nhau như hai con cọp khổng lồ đang vồ lấy con mồi. Hoàng cung mấy chốc đã tan nát.
Sát Bá Thi dịch chuyển ra xa, đồng thời thi triển "Nham Pháp: Xuyên Quỷ Triệt Pháp". Một đầu lâu dung nham xuất hiện va vào người của Lý Nhân Sư, Hắc Long Giáp bị phá vỡ. Đây là một loại Ma Pháp cấp Hạ Thần cho phép người sử dụng có thể triệt tiêu pháp lực của đối phương trong thời gian ngắn, thậm chí có thể đâm xuyên cả giáp ảo cấp Siêu Thần.
Nhân cơ hội, Sát Bá Thi tung một cú đấm dung nham thọc thẳng vào bụng của Lý Nhân Sư. Tất cả các cơ quan trong cơ thể Lý Nhân Sư đều bị đốt cháy hoàn toàn. Bây giờ, ông chỉ là một cái xác mềm oặt lơ lửng trên không.
Sát Bá Thi phì cười:
- Kết thúc rồi, kẻ thắng cuộc là ta.
Dứt câu, hắn tung một cú đá vào mặt Lý Nhân Sư khiến ông đập thẳng xuống mặt đất và tạo ra một chiếc hố sâu hun hút.
Sát Bá Thi đáp xuống đất rồi đưa mắt nhìn xa xăm:
- Rồi sẽ có một ngày nào đó, ta sẽ vượt xa Thiên Ma Công. Cả vũ trụ này đều sẽ thuộc về tay ta. Lũ người thảm hại phải quỳ lạy, nghiêng mình trước ta.
Nhắc đến con người, Sát Bá Thi nhớ đến thời trẻ của hắn, bị họ chà đạp, lăng mạ chỉ vì nhà nghèo. Gia đình của hắn bị giết sạch vì nợ nần chồng chất, hắn đã từng mơ ước trở thành một kẻ đứng đầu thiên hạ để trả thù cho những gì mà lũ người kia đã gây ra. Bây giờ, hắn đã thành công hơn một nửa, nửa còn lại bắt buộc hắn phải đánh bại Thiên Ma Công.
Đột nhiên, một thứ gì đó phóng lên từ chiếc hố trước mặt Sát Bá Thi. Hắn ngước lên nhìn thì thấy Lý Nhân Sư nhớp nhúa máu nhìn hắn và cười toe toét. Một nguồn sức mạnh nào đó đang tỏa ra xung quanh ông ta.
Một cảm giác chẳng lành ập tới, Sát Bá Thi há hốc mồm:
- Sao ngươi còn sống được chứ?
Lý Nhân Sư ngừng cười và nói:
- Ta đã thi triển Thất Tự Ấn trước khi ngươi chạm vào cơ thể ta. Dù ngươi đã đốt cháy lục phủ ngũ tạng, ta vẫn có thể hồi phục nhanh chóng. Bây giờ, ta đang cảm thấy rất nhiều năng lượng.
Sát Bá Thi kinh ngạc:
- Ngươi.. ngươi đã đột phá cảnh giới?
Lý Nhân Sư dang rộng hai tay và nói:
- Phải, lý trí và sự quyết tâm của ta đã đạt đến đỉnh điểm. Lúc này đây, ta đã đột phá cảnh giới. Ngươi biết không? Ta đang ở đẳng cấp Trung Thần. Nộp mạng đi, Sát Bá Thi!
Lý Nhân Sư triệu hồi Hắc Long Kiếm rồi thi triển "Tiên Pháp: Hắc Long Bát Môn Trận Pháp". Một con rồng khổng lồ khỏa lấp cả bầu trời lẫn mặt đất, nhốt Sát Bá Thi vào trong bụng của nó.
Dưới chân Sát Bá Thi là một hình tròn âm dương đen trắng, xung quanh là khoảng trắng vô tận, trên đầu là một con rồng co mình thành hình xoắn ốc, cái đầu của hướng xuống dưới.
Lý Nhân Sư lơ lửng, cầm thanh Hắc Long Kiếm đưa thẳng về phía Sát Bá Thi và nói:
- - Dù ta có chết, hay bất kì một vị anh hùng nào bỏ mạng thì ý chí bảo vệ nước nhà của họ luôn trường tồn. Cuộc sống của người dân đang yên ổn, ngươi lại đến thống trị họ và làm cho họ phải lầm than chịu khổ. Dù là gì đi chăng nữa, khi sự chịu đựng đã nhét đầy, họ sẽ vùng lên để đấu tranh. – Ông nhắm nghiền mắt. – Ngay tại đây, đất nước ta sẽ trở về với cuộc sống thường nhật như ngày nào.
Sát Bá Thi bỏ ngoài tai những lời nói của Lý Nhân Sư, hắn cảnh giác cao độ vì không biết chuyện gì sắp xảy ra. Hắn tạo ra một lớp giáp bằng dung nham xung quanh cơ thể rồi xoay tới xoay lui hoảng sợ.
Dưới chân Sát Bá Thi, vòng tòn âm dương tách ra nhanh như cắt tạo thành một vực sâu không đáy với lực hút khủng khiếp. Hắn vừa rơi xuống, hai mặt trắng và đen đóng lại.
Không thể điều khiển cơ thể mình, Sát Bá Thi há mồm nôn ra dòng pháp lực trong người hắn. Toàn bộ lớp giáp xung quanh hắn đều tan biến, cơ thể hắn bắt đầu trở nên cứng đờ như một pho tượng.
Từ bốn phía, hàng vạn vết cắt lao đến Sát Bá Thi khiến cơ thể hắn bị xé toạc thành từng mảnh vụn.
Trận pháp kết thúc, con rồng khổng lồ biến mất cùng với Sát Bá Thi để lại một mảnh đất tan hoang.
Lý Nhân Sư thu kiểm rồi bật khóc. Từ giờ trở đi, đất nước sẽ được khôi phục, người dân sẽ được ăn no mặc ấm. Rồi một vị vua nào đó sẽ đứng lên và giúp đất nước vững mạnh.
Tuy nhiên, còn một mối lo ngại mà Lý Nhân Sư đang hết sức lo lắng. Đó là Thiên Ma Công. Hiện tại, không biết hắn ta đang ở đâu và Phúc Thần Hỏa Chí có thể đánh bại hắn hay không?
Bỗng một cơn lốc xuất hiện cuốn lấy ông rồi biến mất.